Tay Ôm Con Tay Ôm Vợ

Chương 16: Q.3 - Chương 16: Chuyển biến đột phá




Dean chỉ hơi hơi gật đầu, sau đó đứng lên, ông vẫn tiếp tục không nói gì, ông đi vào trong thư phòng, không lâu sau thì bước ra, cầm theo một xấp tư liệu. Hứa Lam Thanh sau khi nhìn thấy vậy thì quay mặt sang chỗ khác nhìn con trai mình, hốc mắt đỏ lên. Còn ánh mắt của Lance thì tối sầm lại, tay vẫn đặt trên vai của mẹ mình, giống như là đang an ủi bà vậy. Đương nhiên, anh cũng biết trong xấp tư liệu kia rốt cục là chứa điều gì, tuy rằng bên ngoài anh vẫn tỏ ra tỉnh bơ như không có chuyện gì, chỉ là, một tay kia anh buông thõng xuống, gắt gao nắm chặt bàn tay. Trên mu bàn tay mơ hồ nổi lên những đường gân xanh chi chít.

“Anh Cao, đây là câu trả lời của tôi dành cho anh, nếu sau khi xem xong mà anh vẫn cho rằng Lance phải cưới Claires, vậy thì chúng tôi không còn lời nào để nói nữa”, Dean cầm xấp tư liệu trong tay trực tiếp giao cho Cao Hướng Nghiên đang tức giận đến đỏ mặt tía tai, giọng điệu so với trước kia có lẽ trầm trọng hơn rất nhiều. Ông nhàn nhạt liếc qua Claires, cô gái này quả thực đã làm ông phải thất vọng rồi. Hai vợ chồng ông cũng là cặp vợ chồng tiến bộ, đối với hôn sự của con trai, ông sẽ không can thiệp vào, chỉ cần nó thích, bọn họ sẽ chấp nhận. Cho dù vợ ông không thích Claires cho lắm, vợ ông rất yêu quê hương mình nên bà ấy luôn muốn tìm một cô gái Trung Quốc về làm con dâu. Tuy rằng Claires cũng có một nửa huyết thống Trung Quốc, nhưng diện mạo của cô gái lớn lên chẳng mang một chút phẩm chất đặc biệt nào của người phụ nữ phương Đông, cho nên vợ ông đối với cô gái này vẫn là không thể thích cho được.

Vốn dĩ, tất cả ông đều muốn chiều theo vợ mình, nhưng dù cho thế này, chỉ cần con trai muốn kết hôn với Claires thì hai vợ chồng ông cũng sẽ không ngăn cản. Chỉ cần con trai vui lòng là được rồi.

Có điều, cô gái này không nên đem đứa nhỏ ra để nói dối đó là cốt nhục của gia đình Corrine, huyết thống của gia đình họ thực cao quý, không được phép có một chút lộn xộn, nếu có thể, nếu có thể, ông cũng hy vọng, nhưng là thực đáng tiếc…

Cô ta không thể nào mang thai con của Lance được. Không có khả năng, không thể có được.

Không ai có thể mang thai đứa con của Lance được, bởi vì màn tai nạn xe cộ nửa năm trước… có đấy ông ơi, hihihi

“Anh Cao, tôi tin tưởng cách đối nhân xử thế của anh, mời anh xem qua, sau khi xem xong, sẽ bỏ qua chuyện này”, Nói xong, ông lại ngồi lại chỗ bên vợ mình, nhìn hai mắt đỏ hoe của vợ, hai mắt ông cũng hơi khép lại chút, ba người họ lại một lần nữa không nói gì.

Đây là nỗi bi thương của gia đình họ, đau đớn đến khó có thể nói ra ngoài, mà người khó chịu nhất chính là con trai họ, đứa con trai duy nhất. Con trai họ là một đứa vừa xuất sắc lại kiêu ngạo biết chừng nào. Ông tin tưởng con, sẽ không bị chuyện này quật ngã, nó vẫn là đứa con khiến ông cảm thấy hãnh diện vô cùng. Thế nhưng, bi thương của nó rốt cuộc cũng không thể biến mất được, cả đời này cũng không thể được.

Cao Hướng Nghiên nhìn tư liệu trong tay, bản chẩn đoán bệnh của bệnh viện, ngón tay ông mở ra có chút run rẩy, cho đến khi xem xong đến chữ cuối cùng, ông nhắm chặt hai mắt cất xấp tư liệu lại, giống như bị phỏng tay mà trả lại cho Dean.

“Dean, cám ơn sự tin tưởng của anh, chuyện này, là chúng tôi có lỗi với mọi người, anh yên tâm, tôi sẽ xem như là chưa từng thấy chỗ tư liệu này, còn về phần Claires, tôi sẽ dạy bảo lại cho tốt”. Ông nháy mắt như già đi mấy tuổi. Đau đớn trong mắt của bạn thân, sao ông có thể không hiểu cho được, ông làm thế này chẳng khác gì đi bóc xé vào vết sẹo của họ.

Từ trước đến nay ông vẫn luôn là người chính trực, thật sự không thể chịu đựng được sự vô lễ vừa rồi của mình. Cái mặt già này đều đã bị đứa con gái của ông làm mất hết rồi, sau này, ông lấy cái gì ra để mà đến gặp bạn thân nữa đây, đều bị người dưới cười cho vào mặt.

Dean chỉ lắc đầu, khoát tay, tất cả cũng không cần gì nữa, ông thu xấp tư liệu về, trong đôi mắt tím lộ ra chút đau đớn kịch liệt khó có thể tan biến đi được.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.