Tê Tức Chi Lục | Lục Địa Dừng Chân

Chương 24: Chương 24




Chương 23 – Phiên ngoại 3

(*/ω\*)



Sau khi số đặc biệt lễ Trung thu của (Đại phú ông) phát sóng, cp Hạ Tê cùng Lục Hiên lại bị xào lên đầu

Bất quá khác với lần trước, lần này mọi người rõ ràng ôm tâm tình giải trí là chính, trọng tâm vẫn là nói về chương trình, sau khi phát sóng mọi người kéo nhau đi càn quét weibo của Hạ Tê để chúc mừng, chúc mừng cậu cuối cùng cũng lấy được bảo tàng lớn.

Ngày hôm sau mặt trời mới lên cao, Hạ Tê đang bên trong chăn lướt qua weibo mới thả lỏng tâm trạng, chuyển phát weibo cảm tạ mọi người đã chúc mừng cậu, sau khi bận bịu cảm ơn, thay đổi tài khoản, đi tìm từ khóa chủ yếu, nồng nhiệt đi xem truyện ngắn của cậu và Lục Hiên.

“Xem cái gì vậy

Lục Hiên ngày hôm nay cũng dậy trễ, dứt khoát cho mình nghỉ một buổi, buổi sáng không đi công ty.

Hạ Tê thấy Lục Hiên tóc còn ướt, để điện thoại di động qua một bên, đứng lau tóc cho hắn, Lục Hiên liếc mắt nhìn điện thoại của Hạ Tê, thuận miệng nói: “Xem cái gì vậy?”

Hạ Tê nói: “Xem bình luận chương trình hôm qua trên weibo đây.”

Lục Hiên cũng có chút cảm thấy hứng thú, ngồi xuống cầm lấy điện thoại Hạ Tê lên, nói: “Bình luận có tốt không?”

Điện thoại Hạ Tê không có mật khẩu, Lục Hiên trực tiếp mở màn hình.

Lục Hiên: “…”

Trên màn hình là hình vẽ hoạt hình thường ngày, Hạ Tê ở trong phòng bếp mặc tạp dề có viền, hỏi Lục Hiên buổi tối muốn ăn cái gì, Lục Hiên mới vừa về nhà cởi áo khoác cười, nói muốn ăn em, sau đó đem Hạ Tê ôm đến bàn xử lý như vậy như vậy như vậy như vậy…

Hạ Tê cúi đầu nhìn điện thoại di động: “!”

“Lục Lục… Lục tiên sinh…” Hạ Tê cầm lấy khăn luống cuống tay chân, “Ngài nghe em giải thích…”

Lục Hiên ánh mắt vẫn cứ dừng lại trên di động của Hạ Tê, khóe miệng từ từ câu lên đến, Hạ Tê đỏ mặt, ho khan nói sang chuyện khác, nói thật nhanh: “Buổi sáng ngài không lên công ty có sao không? Em ngày hôm nay không có việc, không cần phiền tài xế, em lái xe đưa ngài đi thôi, hảo đi?”

“Không đi.” Lục Hiên một bên xem điện thoại Hạ Tê một bên cười nói, “Lúc em không có gì làm, liền xem cái này?”

Hạ Tê miễn cưỡng giãy dụa: “Cũng… không có nhiều.”

Lục Hiên nhìn lượt like cùng chuyển phát weibo của Hạ Tê gật đầu, là cũng không nhiều, một ngày cũng là xem khoảng trăm cái.

Hạ Tê giống như học sinh lên lớp đọc lén truyện tranh bị thầy giáo phát hiện, chột dạ liền thẹn thùng, cậu xem lại không phải là tranh thông thường, vẫn là… có chút quá giới hạn. Cố tình Lục Hiên vẫn còn đang xem, Hạ Tê thực sự không chịu được, xin tha: “Ngài… trả em đi, đừng xem.”

Lục Hiên nhíu mày: “Đây là viết hai người chúng ta, em có thể xem, tôi không thể?”

Hạ Tê lỗ tai đều đỏ, tiến đến bên người Lục Hiên quay tới quay lui, chỉ còn thiếu một cái đuôi lay động, Lục Hiên ghẹo cậu xong rồi, đem điện thoại di động trả Hạ Tê, cười an ủi: “Người khác vẽ ra để giải trí, cũng không phải thật, tôi xem một chút có sao đâu.”

Hạ Tê rất là ngượng ngùng, nhận điện thoại di động cất vào bên trong áo ngủ, quyết định một tuần lễ sẽ không xem lại những truyện ngắn này, quá mất mặt!

Nhưng mà Hạ Tê không chịu được nửa ngày, buổi chiều Lục Hiên lên công ty, lúc cậu ở nhà liền không nhịn được lướt weibo đến một giờ.

Số đặc biệt cung cấp cho mọi người không ít tư liệu sống, trên weibo suốt một tuần lễ các loại truyện ngắn cùng video cắt nối biên tập nhiều vô cùng, Hạ Tê xem đến hài lòng, tình huống như vậy vẫn luôn kéo dài đến nửa tháng sau.



Nửa tháng sau, (Nghịch Phong Nhi Hành) chính thức phát sóng.

Cuối cùng giống như Diêu Miêu Miêu dự đoán, bộ này từ biên kịch đến diễn viên đều là hạng nhất vừa ra liền được khen ngợi, Thịnh Thế cùng đại truyền hình hợp lực hoạt động, tỉ lệ người xem tivi liên tục tăng lên, trong một tuần lễ chiếu phim toàn bộ tỉ lệ người xem đều tăng gấp hai, nhân vật Hạ Tê xuất hiện ở tập 9, cùng ngày ra trận liền được fan đưa lên đầu, internet chiều gió cũng là vào lúc đó mà chuyện biến.

Hạ Tê dùng tài khoản xoát weibo, thất vọng lắc đầu, hiện tại viết chủ đề của cậu và nam chính Hải Khôn trong (Nghịch phong) so với viết về cậu và Lục Hiên nhiều hơn rồi! Từ khóa cũng nhiều hơn, tìm ra (Nghịch phong) rất nhiều, Hạ Tê chỉ muốn xem cậu và Lục Hiên, dần dần cũng không muốn lướt.

Mà từ ngày hôm đó sau khi xem di động của Hạ Tê, Lục Hiên bắt đầu để tâm lưu ý đến đề tài này, Lục Hiên sẽ không giống với Hạ Tê không có chuyện gì thì chú tâ, lướt weibo, hắn cũng không có nhiều thời gian như vậy, nhưng lúc xem tin tức về Hạ Tê, nhiều hay ít vẫn là nhìn thấy có nội dung liên quan đến nam chính trong (Nghịch phong).

Hạ Tê rõ ràng cảm giác được sau khi bái báo về (Nghịch phong) càn quét, độ thân thiện của Lục Hiên đối với vị nam chính của (Nghịch phong) liền thấp xuống rất nhiều.

Hai người nếu như buổi tối ở nhà, vẫn như mọi khi cùng nhau xem (Nghịch Phong Nhi Hành), mà vừa xem đến lúc nam chính xuất hiện Lục Hiên đều sẽ chuyển kênh, chỉ xem nội dung có liên quan Hạ Tê, nhưng mà vẫn không thể tránh khỏi tình huống, Hạ Tê diễn vai phụ trọng yếu, cùng nam chính diễn chung nhiều vô cùng, gặp phải tình huống như thế, Lục Hiên hơi hơi nhướn lông mày, miễn cưỡng mà xem, Hạ Tê không dám trêu chọc, mà trong lòng len lén mà cười, Lục tiên sinh ghen quả thực thật là đáng yêu!



Tỉ lệ người xem ti vi dần dần ổn định lại, Hạ Tê thường thấy mọi người trong đoàn phim ăn mừng, phi thường vui vẻ, gần đây cậu không công việc gì, bởi vì phim truyền hình của cậu vẫn còn chiếu, vừa lúc chú tâm luyện thanh, nhiều ngày liên tiếp cùng thầy giáo thanh nhạc luyện tập ở trong phòng.

“Hạ Hạ.”

Hôm nay đang học, trợ lý Hạ Tê gõ gõ cửa kính thủy tinh, dùng sức vẫy tay, Hạ Tê xem phép lão sư, lấy tai nghe xuống đi ra hỏi: “Có chuyện gì vậy?”

“Lục tiểu thư muốn gặp cậu.” trợ lý vừa đi vừa cười cùng Hạ Tê giải thích, “Hình như là bên kia đoàn phim có liên hệ cùng tổ chương trình (đại phú ông), hai bên quyết định thu chế số đặc biệt với (Nghịch phong), lấy nội dung (Nghịch phong) làm chủ đề chính, vừa làm phong phú nội dung, có thể thuận tiện tuyên truyền.”

Trước cũng thu chế theo chủ đề để tuyên truyền cho thành viên khác, Hạ Tê biết rõ, hỏi: “Có ai tới?”

“Là nam chính (Nghịch Phong Nhi Hành) Tiêu tiền bối là một người.” Trợ lý cười nói, “Sau đó còn có cậu nha.”

Hạ Tê cười gượng: “Tiêu… Tiêu tiền bối đến a…”

“Ừm.” Trợ lý hào hứng, các thành viên khác trong đoàn phim đã đến các chương trình khác để ghi hình, cậu ta cũng rất ước ao, không nghĩ tới nhanh như vậy đã đến lượt nghệ sĩ nhà mình, trợ lý vui vẻ nói, “Tôi mới nghe nội dung chương trình, lần này quay ở trong nước, hoàn toàn theo nội dung của phim, thu chế bắt đầu từ sáng sớm, trực tiếp bắt đầu từ nhà của nghệ sĩ, lúc đó Tiêu tiền bối trước đến nhà cậu gọi cậu dậy, sau đó các cậu cứ như vậy lần lượt đi từng nhà gọi những người khác, làm trong yên lặng, cuối cùng đánh thức tất cả thành viên, mọi người cùng nhau mặc trang phục thời Dân quốc đi tìm bảo tàng lớn. Trong lúc đó cũng sẽ có một số phân đoạn, cũng đều liên quan đến phim truyền hình.”

Như vậy xác thực so với lúc thường nhiều hơn chút ý mới, còn có thể tuyên truyền phim truyền hình hiệu quả, Hạ Tê gật gật đầu, nghĩ một hồi nói: “Vậy anh tìm người giúp em dọn dẹp nhà với phòng ở bên kia một chút đi, không ở như vậy, không thể quay chương trình.”

Trợ lý đáp ứng liên tục: “Hảo, buổi chiều tôi đi tới công ty vệ sinh a, bảo đảm sạch sẽ đâu vào đấy, ta cũng đi xuống đi, chỉnh lại một chút các góc, chờ chuẩn bị xong Hạ Hạ cậu đến xem xem, nơi nào cần chỉnh lại thì bọn tôi đến thu xếp, cậu nhanh lên đi, Lục tiểu thư cùng với Miêu Miêu tỷ đều trên đó.”

Hạ Tê gật đầu tiến vào thang máy.



“Kêu trợ lý của em không cần dọn dẹp.” Lục Hiên lấy kính mắt xuống, nói, “Trực tiếp quay ở bên đây là được.”

Hạ Tê chính là đang ngặm táo, nghe vậy liền sặc, cậu chỉ sợ Lục Hiên sẽ không vui, cho nên cố ý không đề cập đến nam chính (Nghịch phong), chỉ nói kỳ này thu chế bắt đầu từ sáng sớm, phạm trù công việc yêu cầu, nên chính cậu phải về nhà bên kia ngủ một đêm.

Hạ Tê gian nan nuốt xuống miếng táo trong miệng, nói: “Nếu không… em ngày hôm đó dậy sớm một chút, rồi trở về giường, làm bộ đang ngủ, có được hay không?”

Lục Hiên nói: “Không, từ trong Lục gia.”

Hạ Tê thực sự không muốn để cho người khác biết địa chỉ Lục Hiên, còn muốn khuyên Lục Hiên nữa, Lục Hiên nhìn về phía Hạ Tê, nhàn nhạt nói: “Đúng là em muốn cùng tôi ly thân, để cho một người đàn ông khác gọi em rời giường?”

Hạ Tê vội vàng lắc đầu, cái gì cái gì vậy, làm sao có thể nói từ nghiêm trọng như “ly thân” như thế!!

Lục Hiên thoả mãn với phản ứng của Hạ Tê, trực tiếp thay cậu gọi cho người đại diện thay đổi địa chỉ.

Hạ Tê uể oải nhìn Lục Hiên, không dám có ý kiến khác.

Trước chương trình một đem, hai người chưa tới 10 giờ là nằm xuống.

Giống như bình thường vào ngày sau Hạ Tê có công tác, Lục Hiên là sẽ không cùng cậu thân thiết, mà ngày này Lục Hiên thay đổi thái độ bình thường, sau khi lên giường không ngừng hôn môi Hạ Tê, xoa xoa ***g ngực cùng phía sau lưng của cậu, Hạ Tê mở mắt, âm thanh nho nhỏ hỏi: “Lục tiên sinh, ngài…có muốn…”

Dưới ánh đèn tối mặt Lục Hiên mang ý cười, ánh sáng mờ mít, tự nhiên liền gợi cảm, Hạ Tê vốn là bị hắn mê hoặc bao năm, cũng không thèm để ý ngày mai quay chương trình sẽ cực khổ, cậu vốn là không có cách nào phản kháng Lục Hiên, khi Lục Hiên trong mắt ôn nhu nhìn cậu như vậy, đưa ra yêu cầu gì Hạ Tê đều sẽ đáp ứng, cậu mơ mơ màng màng hôn môi Lục Hiên, ngượng ngùng đáp lại.

Bất quá Lục Hiên đến không làm đến cuối cùng, chỉ cùng nhau dùng tay giải quyết, sau đó liền ôm Hạ Tê ngủ.

Một đêm mộng đẹp.



Buổi sáng hôm sau năm giờ, nam chính (Nghịch Phong Nhi Hành) cùng người của tổ chương trình làm việc thật sớm, dựa theo địa chỉ Diêu Miêu Miêu cung cấp tới đây.

Nam chính Tiêu Sơn Thanh cũng tốt, các nhân viên làm việc tiếp xúc cùng Hạ Tê thời gian không lâu, cảm thấy cậu thường ít nói, tại lúc thu chế chương trình có thể chịu được cực khổ, lúc xong chương trình cũng dễ nói chuyện chưa bao giờ làm kiêu, chỉ cho cậu là một nghệ sĩ mới nổi, không nghĩ tới lại có tiền như vậy, lại ở trong khu nhà như vậy.

Có người mơ hồ nhớ lại lúc mới vào tổ, có người đề cập tới việc Hạ Tê có chút bối cảnh, chỉ là sau khi tiến vào tổ chương trình cũng không cố ý chăm sóc Hạ Tê quá, mọi người dần dần cũng quên mất.

Lúc cửa mở ra, “bối cảnh” bị lãng quên xuất hiện ở trước mắt mọi người, trong lúc nhất thời tất cả mọi người sửng sốt.

Lục Hiên hiển nhiên đã rời giường một lúc, hắn nhìn nam chính Tiêu Sơn Thanh liếc mắt một cái, gật gật đầu, lại nhìn về phía mọi người, nói: “Vào đi.”

Hạ Tê đi theo đạo diễn gian nan nuốt nước miếng, xoay mình hướng người quay phim, cười làm lành nhờ đóng ống kính máy quay, đồng thời tiến vào cửa chính.

Diêu Miêu Miêu cũng là lần đầu tiên tới nhà Lục Hiên, nàng ngày hôm nay thật sự cũng không cần đến, mà thật sự hiếu kỳ, làm như có công việc mà đến, nhưng vừa thấy mặt đã bị khí thế cảu Lục Hiên làm cho chấn động, không thế nào mà dám nói chuyện.

Lục Hiên kỳ thực so với mọi người nghĩ cũng không khó ở chung, hắn để mọi người ngồi, chính mình đi chuẩn bị trà, Diêu Miêu Miêu nào dám để ông chủ châm trà cho mình, nhanh chóng nhận lấy, Diêu Miêu Miêu đem trà phân cho mọi người, nở nụ cười: “Hạ Hạ cậu ấy…”

“Còn ngủ.” Lục Hiên nhìn về phía đạo diễn phía sau, “Có cần đánh thức em ấy dậy không?”

Đạo diễn đi theo cũng là lần đầu tiên nhìn thấy ông chủ lớn, hắn một bên trong lòng trách Diêu Miêu Miêu không nói rõ ràng trước, một bên trên mặt thì cười nói: “Gọi, đánh thức đi, Hạ Hạ hình tượng vẫn luôn rất tốt, có thể chỉnh sửa tóc một chút, đừng quá tận lực, khiến người khác nhìn thấy cậu vừa thức dậy là tốt rồi.”

Lục Hiên gật đầu: “Đi theo tôi.”

Mọi người đặt chén trà xuống cùng Lục Hiên lên lầu, Lục Hiên đẩy cửa tiến vào phòng ngủ, mọi người tự giác chờ ở ngoài cửa phòng ngủ, Diêu Miêu Miêu nhiều chuyện hóng tai lên, nghe thấy bên trong Lục Hiên thấp giọng nói: “Tiểu Tê, Tiểu Tê?”

Quỷ thần xui khiến, Diêu Miêu Miêu trước tiên đỏ mặt.

Mọi người cũng gần như vậy, tất cả mọi người có chút không tự nhiên, trợ lý của Hạ Tê cười gượng hai tiếng, nhẹ giọng lại nói: “Mọi người liền… hỗ trợ giữ bí mật đi.”, không cần trợ lý nói, có sự kiện lần trước là không ai dám lôi lại scandal của Lục Hiên, mọi người ăn ý gật gật đầu.

Hạ Tê ở bên trong dường như nhỏ giọng lầm bầm vài câu, Lục Hiên nói với cậu hai câu, càng về sau âm thanh càng nhỏ, mọi người liền nghe không rõ, nhưng mà có thể tưởng tượng được, Diêu Miêu Miêu không biết thời điểm Hạ Tê cùng Lục Hiên riêng tư ở chung lại là như vậy, khóe miệng không nhịn được gợi lên, không lâu lắm Lục Hiên đẩy cửa đi ra, nở nụ cười: “Tham ngủ, đã tỉnh rồi, còn giả bộ ngủ ở bên trong, mọi người bắt đầu đi.”

Lục Hiên tránh né ống kính, mọi người bận bịu vào chỗ, chuẩn bị quay hình.

Diêu Miêu Miêu cùng Lục Hiên ở bên ngoài chờ, sau một lúc Diêu Miêu Miêu cuối cùng phản ứng lại, Lục tổng đây là… đang tuyên bố chủ quyền sao?

Lục Hiên xuống lầu, nhấp ngụm trà, khóe miệng mang theo ý cười, Diêu Miêu Miêu thay Hạ Tê than thở, có một người yêu như thế, quả thực… Ai, Diêu Miêu Miêu lắc đầu một cái, có người yêu như thế, quả thực quá hạnh phúc.

——Phiên ngoại 3 hoàn——

Lời chủ nhà: Lục Hiên là đồ độc chiếm ~

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.