Tê Tức Chi Lục | Lục Địa Dừng Chân

Chương 2: Chương 2




Chương 1

(*/ω\*)

“Lục tiên sinh, Lục tiên sinh…”

Chỉ mới 7 giờ sáng, hai người ngày hôm qua ngủ rất muộn, Hạ Tê không biết là có nên đánh thức Lục Hiên vào lúc này hay không, nhưng tối hôm qua cậu mơ hồ nghe thấy trợ lý của Lục Hiên nói qua rằng hôm nay Lục Hiên có một hội nghị quan trọng, Hạ Tê có chút khổ sở, do dự một chút tiếp tục nhỏ giọng nói: “Lục tiên sinh, hiện tại 7 giờ, ngài…”

Lục Hiên mở mắt, khóe miệng chẳng biết lúc nào lại nhếch lên, hắn đem người kéo vào trong ***g ngực, cười khẽ: “Sao lại dậy sớm như vậy?”, nói chuyện nhưng tay vẫn tự nhiên mà tiến vào bên trong áo sơ mi rộng rãi của Hạ Tê, xấu xa mà sờ sờ, Hạ Tê không dám trốn, yên lặng chịu đựng, tận lực không để cho mình nổi lên phản ứng, tối hôm qua lúc hai người thân thiết Lục Hiên nói câu “Tiểu Tê càng ngày càng phóng đãng”, điều này làm cho Hạ Tê rất là lo sợ, đối với khẩu vị của Lục Hiên, cậu luôn không thể đoán rõ ràng, tìm được kim chủ này cũng không dễ dàng, Hạ Tê không thể không nghĩ đến những gian nan ngày sau, rất nghiêm túc tự kiềm chế chính mình.

Thanh âm Lục Hiên buổi sáng mang theo giọng điệu lười biếng cùng gợi cảm, Hạ Tê đỏ mặt nhẫn nại cái tay xấu xa của Lục Hiên, thấp giọng nói: “Em nhớ hôm nay ngài có bận công tác”

Lục Hiên hít một hơi thật sâu mở mắt ra nhìn đồng hồ báo thức đầu giường, liếc mắt một cái, thở dài: “Ngày nào cũng phải công tác…”

“Em ngày hôm nay cũng có việc đi?” Lục Hiên chân đất mà từ buồng tắm đi ra, vừa mặc quần áo vừa nói, “Đi phim trường?”

Hạ Tê nhìn Lục Hiên dáng người thật tốt mà có chút xuất thần, nghe vậy vội vàng gật đầu: “Vâng, ngày hôm nay là lần diễn đầu, em… mấy ngày nay có thể sẽ bận rộn, thật, xin lỗi.”

Lục Hiên ngược lại rất là dễ nói chuyện: “Không có chuyện gì.”

Hạ Tê a a, người tình của Lục Hiên không chỉ có một mình cậu, chính mình đi nơi khác, Lục Hiên vừa lúc có thể đi nơi khác với người mới.

Lục Hiên không biết cậu suy nghĩ trong lòng, còn tưởng rằng lần đầu cậu diễn có chút lo lắng, nói: “Không cần lo lắng, Phí đạo diễn bên kia đã chào hỏi, sẽ không làm khó em.”

Hạ Tê vội hỏi: “Cảm tạ ngài, em… em sẽ cố gắng làm việc, không làm cho ngài khó xử.”

Hạ Tê đảm nhận vai nam thứ chính trong tác phẩm Dân quốc của đại đạo diễn Phí, nhân vật đòi hỏi nhiều kĩ năng, người mới ra nghề như Hạ Tê, cái này không thể bảo là không trèo cao, Hạ Tê hiện tại cũng không dám tin rằng Lục Hiên lại giúp cậu tranh thủ nhận nhân vật này, nếu diễn không tốt… Chính mình bị đổi thì không có vấn đề chi, chỉ là thật khó xử cho Lục Hiên.

Lục Hiên cười khẽ, giơ tay xoa nhẹ trên đầu Hạ Tê một cái: “Đó là việc của tôi, em chỉ cần diễn tốt là được.”

Hạ Tê nghiêm túc gật gật đầu, Lục Hiên nhìn đồng hồ đeo tay một chút: “Không có thời gian cùng em dùng điểm tâm, tôi đi trước, có việc gì thì gọi điện thoại cho Nghiêm Trác Dịch.”

Nghiêm Trác Dịch là trợ lý của Lục Hiên, Hạ Tê thường ngày liên hệ với Lục Hiên chủ yếu thông qua người nọ, Hạ Tê đáp ứng xong, tiễn Lục Hiên ra cửa.

Hạ Tê trở lại trên giường nằm xuống, mỗi lần tiễn Lục Hiên đi thật giống nhau, thở phào nhẹ nhõm, lại có chút không nỡ trong lòng, cái cảm giác này, một ngày so với một ngày thì càng mãnh liệt.

Được Lục Hiên bao dưỡng cũng gần nửa năm, này là đã phá vỡ kỷ lục thời gian bao dưỡng người tình của Lục Hiên, Hạ Tê chưa bao giờ cho rằng chính cậu có điểm gì xuất sắc so với người khác, nói cách khác, sau này không biết một ngày nào, Lục Hiên sẽ cho cậu lệ phí chia tay, chính thức chấm dứt mối quan hệ này

Hạ Tê rất nghiêm túc mà hồi tưởng, lại cảm thấy hành động gần đây của Lục Hiên đối với cậu cũng không có biểu hiện gì, ngoại trừ câu nói tối hôm qua khiến người ta đỏ mặt, Hạ Tê lần thứ hai tỉnh lại, quyết định sau này ở trên giường phải nhất định kiềm chế chính mình.

Nằm một lúc Hạ Tê đứng dậy sửa soạn này nọ, trợ lý của cậu ngày hôm qua cũng đã thu xếp đến trường quay, đáng lẽ cậu cũng nên qua đó, chỉ là Lục Hiên đột nhiên hứng thú mà đem cậu gọi lại đây

May là Hạ Tê có thói quen chính mình chuẩn bị tất cả, không mất nhiều thời gian liền thu dọn xong hành lý, chính mình đi công ty để dùng xe công ty đến trường quay phim.

Lúc đến trường quay thì đã gần buổi trưa, người đại diện của Hạ Tê, Diêu Miêu Miêu lôi kéo Hạ Tê đi gặp Phí đại đạo diễn, thời điểm thử vai hai người đã gặp, Hạ Tê lễ phép nghiêng mình nắm tay: “Phi thường phi thường xin lỗi, ngày hôm qua có chút việc không thể lại đây.”

“Không có chuyện gì.” Kêu Hạ Tê đi là đích thân Lục Hiên gọi điện thoại cho Phí đạo, hắn đương nhiên biết, chỉ là cũng phải nhắc nhở, “Sau này không phải làm lỡ tiến độ là tốt rồi.”

Hạ Tê thành thật xin lỗi, nam nữ chính đã chụp hình quảng bá nửa tháng trước, Phí đạo hỏa khí đã là chuyện của mấy ngày trước, bây giờ hết sạch sức lực, chính là giai đoạn tính khí tối hòa hoãn, hắn ra hiệu phó đạo đi chuẩn bị, chính mình lôi kéo Hạ Tê hướng dẫn diễn xuất.

(Loạn thế) lấy bối cảnh thời kì Dân quốc, kể về tình cảm của nam chính nữ chính hợp rồi lại tan, từ một đại gia tộc lúc mới đầu sụp đổ đến cuối cùng tái hợp lại với nhau, cuối cùng trải qua chiến tranh, kịch bản bên ngoài là nói về tình yêu nam nữ trong chiến tranh, trên thực tế nội dung trọng điểm truyền tải chính là nói về tình thân của những người trong thời chiến, ái tình, hữu tình buộc phải lựa chọn, Hạ Tê đóng vai là đệ đệ của nam chính, cậu thầm mến nữ chính từ nhỏ, tại thời điểm chiến sự diễn ra kịch liệt nhất vì người nhà cùng nữ chính mà anh dũng chịu chết, do đó sau khi tỉnh, từ từ khỏi bệnh nhưng vì để tốt cho người nhà nên cậu bỏ đi, cũng cuối cùng thấp sáng ý chí chiến đấu của nam chính, khiến cho hắn dốc lòng dẫn dắt người nhà vượt qua khó khăn thời loạn mà nỗ lực sống tiếp.

“Câu là yêu Ứng Nhiễm, từ nhỏ đã yêu thích nàng, nhưng nàng là vợ chưa cưới của ca ca, người cậu sùng kính nhất lại là ca ca, từ lúc mới bắt đầu cậu liền biết chút tình cảm sẽ không có kết cục, hết thảy đều chỉ là cậu mong muốn được đơn phương.” Đối với nhân vật này tình cảm rất phức tạp, Phí Đạo biết Hạ Tê là lần đầu đóng phim, không thể không nói tỉ mỉ, “Biết rõ không thể, nhưng vẫn là thích, hơn nữa thích rất lâu, loại cảm giác thầm mến này… Cậu từng thầm mến ai chưa?”

Hạ Tê sửng sốt một chút, gật gật đầu, Phí Đạo đưa ra tư thế ok, tiếp tục nói: “Này so với thầm mến còn muốn phức tạp hơn một chút, bởi vì cậu từ đầu tới cuối không để thổ lộ ra với người này, nói ra, người khác sẽ cho rằng cậu bị điên rồi, hiểu không?”

Hạ Tê suy nghĩ xuất thần, khe khẽ gật đầu.

Hạ Tê phản ứng không lớn, Phí Đạo có chút buồn bực, tiếp tục nói: “Loại này là rất mịt mờ, nhân vật diễn từ nội tâm, trừ cậu ra không có ai biết là cậu yêu Ứng Nhiễm, đến cuối cùng cậu chết rồi thì cũng không ai biết, tương lai những người không tinh ý cũng sẽ không phát hiện cậu đối Ứng Nhiễm liến có loại tình cảm này, nhưng cậu nhất định muốn thể hiện ra, chính cậu phải biết, cậu là yêu nàng, loại này thầm mến rất cuồng nhiệt, liền chỉ có thể chôn ở trong lòng cậu, chính là… Cái cảm giác này chính là…”

“Cái cảm giác này chính là, chính mình yêu nàng ấy…” Hạ Tê sâu sắc một cái khí, chậm rãi nói, “Yên lặng không người biết, oanh oanh liệt liệt trong lòng của mình.”

Phí đạo đôi mắt nháy mắt sáng, hắn nguyên bản đối với việc nhét vào diễn viên này rất là có phê bình kín đáo, nhưng trong giây phút này, hắn thấy Hạ Tê như vậy, đột nhiên đối với diễn viên này thoả mãn cực kỳ.

“Đúng đúng đúng…” Phí Đạo lần thứ nhất chân tâm đối với Hạ Tê lộ ra nụ cười, hắn vỗ vỗ vai Hạ Tê, “Chính là cái cảm giác này, mịt mờ nhưng cuồng nhiệt, rất phức tạp, cậu nên xem qua kịch bản, cái khác đều tốt, chỉ là cái mức độ tình cảm này nhất định phải nắm chuẩn, đối với nhân vật này gọi là tự “tồn tại cùng sông núi”, cuối cùng tồn tại trong tất cả mọi người, là một nhân vật có ý nghĩa, hảo hảo diễn.”

Hạ Tê gật đầu: “Cảm tạ Phí đạo, em sẽ cố gắng.”

Phí đạo lại cùng Hạ Tê nói xong liền muốn hôm nay diễn thử, Hạ Tê vốn là xuất thân chính quy, một vài câu khai thông xong đối với cậu vẫn là rất đơn giản, Phí Đạo cuối cùng càng ngày càng thoả mãn, khích lệ Hạ Tê vài câu liền tiếp tục đi nhìn chăm chú khung cảnh, người đại diện Hạ Tê cười đi tới: “Không tồi a Hạ Hạ, Phí đạo rất ít khen người.”

Hạ Tê cười cười: “Không có, Phí đạo chỉ là khách khí.”

Diêu Miêu Miêu không tỏ rõ ý kiến, nhìn xuống đồng hồ nói: “Chị mới vừa đi hỏi xong, cậu mấy ngày nay phần diễn không nhiều, chỉ có hai cảnh, đều rất ngắn, sau khi xong cậu đó thể về trước một tuần, Lục tổng bên kia có nói gì không?”

Hạ Tê theo bản năng hạ thấp giọng: “Không có, em cũng không nói gì, cụ thể khi nào trở về, Lục tiên sinh bên kia… Cũng không có vấn đề.”

“Không thành vấn đề sao?” Diêu Miêu Miêu không nhịn được trêu ghẹo, “Kia là ai, tối hôm qua trực tiếp đem điện thoại gọi cho Phí Đạo đó, lập tức đem người đón về?”

Hạ Tê lỗ tai trong nháy mắt chuyển đỏ, Diêu Miêu Miêu buồn cười nói: “Sao lại thẹn thùng như thế, Lục tổng nói không chừng lại tham ban đây, cậu có thể thỉnh ngài đến tham ban a, như vậy Phí đạo sẽ càng để ý cậu hơn.”

Hạ Tê vội vàng lắc đầu: “Lục tiên sinh rất bận rộn, không có thời gian.”

“Vậy à…” Diêu Miêu Miêu thất vọng nhún nhún vai, Hạ Tê vẫn luôn như vậy, chưa bao giờ đối với Lục Hiên yêu cầu cái gì, thành thật khiến người không nhịn được liền muốn nhéo nhéo cậu, “Cậu lần đầu đến đoàn phim, chị sợ cậu sẽ bi bắt nạt, chị buổi chiều cũng có việc phải đi, có thể tự chiếu cố mình tốt không?”

Hạ Tê gật đầu, nghệ sĩ của trướng Diêu Miêu Miêu không chỉ có một mình cậu, có thể cùng cậu đến nơi xa như vậy là rất chăm sóc cậu rồi, Hạ Tê trấn an cười nói: “Tất cả mọi người rất bận, không có rảnh bắt nạt em, buổi chiều chị liền cùng xe của công ty trở về đi thôi, không có vấn đề.”

Diêu Miêu Miêu nháy mắt mấy cái: “Được rồi, chính mình cố lên a.”

Phó đạo tới gọi Hạ Tê, cậu đối Diêu Miêu Miêu cười cười rồi đi.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.