Tên Sói Háo Sắc, Tránh Xa Tôi Ra!

Chương 52: Chương 52: Khi thích một người!




Tôn Noãn Tịch sau khi ăn xong liền về phòng của mình. Chiều nay cô trống tiết có thể ngủ nướng cả buổi chiều a!

Nhưng chỉ có một mình thôi, thật buồn chán!

Cô suy nghĩ một lúc mới phát hiện ra Lục Triển Bách chiều nay cũng nghỉ câu lạc bộ như cô. Xem ra phải sang đó chơi mới được!

Cô ngủ một mạch đến chiều.

A! 3 giờ rồi.

Nhìn quanh phòng, hừm Hà Sam Sam! Câu lạc bộ âm nhahc hôm nay không hoạt động chị ta liền đi chơi với mấy anh học bá! Phát ghét!

Không sao! Cô đã có bạn trai siêu siêu đẹp trai, siêu siêu học giỏi, siêu siêu ngầu a! Thật vừa lòng!

Cô chạt đến khu ký tức xá nam. Hừm! Thầy Kiều kia kìa.

- Thầy Kiều!

Kiều Bát Huynh quay đầu liền nhìn thấy nữ sinh lon ton chạy đến. A! Người thầy này đã nhớ rồi! Chính là nữ sinh Tôn Noãn Tịch nổi tiếng cực ngoan của Đình Hi. Chắc hôm nay sang đây chính là thăm bạn trai Lục Triển Bách đây mà!

Kiều Bát Huynh vẫy vẫy tay về phía cầu thang ý chỉ Lục Triển Bách vẫn đang ở trên phòng!

Người thầy này cũng là qua thời đó, ông chú này đương nhiên sẽ biết dấm dúi yêu đương như thế này! Thời của thầy đã khổ cực để đi gặp bạn gái thì thời này cư nhiên sẽ dễ tính một chút!

Tôn Noãn Tịch chạy lên căn phòng gần cuối hành lang. Đây là phòng của 3 năm sinh đến từ trấn Z nha. Lại là hàng cực phẩm. Đương nhiên không chủ Lục Triển Bách đẹp trai bảnh bao mà còn cả Lôi Tử Cách và Tề Tử Ân cũng đẹp trai không kém a!

Tôn Noãn Tịch chạy đến trước cửa căn phòng. Gõ gõ ba tiếng. Âm thanh cô tịch vang vào căn phòng u tối nhìn trông như không đáy. Thật sự tiếng kêu không thể làm cho nam nhân trên giường tỉnh dậy!

Tôn Noãn Tịch lại gõ thêm lần nữa, lần này chính là hi vọng bạn trai cô ra mở cửa a.

Tiếng gõ một lần nưa lần nữa vang lên. Không khí trong căn phòng vẫn vậy tuy chỉ chuyển biến một chút.

Tôn Noãn Tịch tuyệt vọng xoay lưng dựa vào cửa, chân lắc lắc.

Cạch! Bịch!

Hai tiếng kêu vang lên khiến con người hớp hồn.

Gì đây?

Lục Triển Bách ngủ dậy liền ra mở sau hai lần gõ thúc giục. Mở cửa xem tên nào to gan đến cỡ vậy!

Anh vừa mở của ra thì có một vật gì đó đè lên thân trên anh làm anh bổ nhào ra đằng sau. Bịch! Cô gái trên người anh bò dậy đau tâm lưng thanh mảnh không nể tình mà đáp xuống người nam nhân soái ca kia!

Lục Triển Bách sau khi đỡ cú ngã cho Tôn Noãn Tịch đương nhiên đau gấp mấy lần cô. Lần này là tỉnh táo!

Anh mở đôi mắt ra. Hừm!

Tôn Noãn Tịch trước mặt anh có hơi phụng phịu, gương mặt lúc này baby chưa từng thấy a!

Lục Triển Bách sau khi biết ' tên ngạo mạn ' này là ai liền muốn rút lại lời nói. Tôn Noãn Tịch chạy sang chỗ anh đã là vui rồi.

Lục Triển Bách sau khi biết bản thân mình vừa ngủ dậy hình tượng sẽ sụp đổ như thế nào liền kéo Tôn Noãn Tịch vào phòng, còn mình thì tân trang lại đôi chút!

Bước ra chính là khuôn mặt bảnh bao, mái tóc mượt ra nếp.

Tôn Noãn Tinch sau cú ngã đầu óc lơ tơ mơ, không thể hiểu được vì sao mình vào được đây!

- Có phải em làm anh thức không?

Tôn Noãn Tịch hỏi, nhìn đống chăn đống gối bừa bộn thế này, ai mà chả biết...

- Không! Anh... Anh đang chơi điện thoại ấy mà!

Lục triển bách ấp úng nói không ra câu.

Tôn Noãn Tịch biết mình không nên hỏi nữa đành im lặng.

Cả căn phòng trở nên yên tĩnh.

Tôn Noãn Tịch đang ngắm nhìn cây cối qua ô cửa sổ cảu căn phòng. Ở đây không tồi, có thể nhìn thấy ánh nắng xế chiều a!

Trên vai bỗng chốc nặng đi. Tôn Noãn Tịch thoáng chốc giật mình nhưng rồi mới thôi.

Ở đây chỉ có hai người không anh ấy thì là ai?

Tôn Noãn Tịch mỉm cười. Có lẽ khi thích một người là vậy. Là thấy không khí im lặng cũng trở nên vui tai, là thấy tiếng thở và nhịp tim thay cho lời nói.

Bỗng chốc bàn tay của Lục Triển Bách vòng qua eo nhỏ của Tôn Nãon Tịch. Đầu không còn dựa nữa, tay kia nâng cằm cô lên. Bốn mắt đối diện với nhau. A

Đối mắt ướt ướt của Tôn Noãn Tịch thật đẹp làm sao, lông này lông mi, mắt mũi môi... Tất cả đều ăn hợp với khuôn mặt!

Đây chính là một kiệt tác cảu tạo hóa?

Lục Triển Bách cúi xuống, hôn lên cánh môi đỏ mọng nước ấy. Từ từ thưởng thức!

Tôn Noãn Tịch cũng chả khác gì, chân tay mềm nhũn chỉ có thể dựa vào Lục Triển Bách!

Cả hai như đang chìm đắm trong thế giới riêng. Nhưng còn hai con người kia thì cho rằng hai người đang lấn át thế giới riêng a!

Bốn con mắt đang nhịn trộm kia tất nhiên sẽ bị phát hiện.

Tôn Noãn Tịch sau khi biết mình bị nhìn trộm cảnh ' thân mật ' liền ngại ngùng! Cô toang bỏ về, dù sao cô sang đây cũng đã được 2 tiếng rồi a!

Lục Triển Bách thì tức điên người, dần vật mấy thằng phá đám đó! Nếu không có chúng nó anh sẽ được ở bên Tôn Noãn Tịch lâu hơn nữa! Tên bạn chất tiệt!

- ---------------------------

Bỏ nhiều phiếu sẽ được bão chap nha!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.