Trong một căn cứ dưới mặt đất cách xa Konoha, Orochimaru tựa vào cái ghế dựa bằng đá, dùng ánh mắt sắc bén nham hiểm tựa như rắn liếc nhìn Haku trước mắt đang luống cuống.
Sau một hồi, Orochimaru mới khẽ cười nói: “Haku, hoan nghênh trở về!”
Mặc dù nụ cười Orochimaru cho người ta một cảm giác rùng mình, nhưng Haku vẫn thở nhẹ một hơi, nhỏ giọng nói: “Thực xin lỗi, đã để ngài lo lắng.”
Orochimaru ra vẻ tùy ý nói: “Ở chỗ Kagami ấy, mọi chuyện đều ổn sao?”
Haku vội nhẹ gật đầu: “Vâng, Kagami đại nhân rất chiếu cố ta.”
“Phải không...” Như có suy nghĩ gì đó, Orochimaru lại hỏi: “Ngươi ở chỗ hắn làm những gì?”
Haku nghiêm túc nhớ lại một phen, đáp: “Tựa như cái gì cũng không làm, Kagami đại nhân chỉ là kiểm nghiệm một chút Nhẫn thuật của ta, sau đó... Sau đó không còn gì nữa.”
Orochimaru hơi nhíu mày: “Chỉ là kiểm nghiệm Nhẫn thuật!?”
Haku tựa hồ nhớ tới cái gì: “Đúng rồi, Kagami đại nhân còn rút ra một chút máu và tế bào của ta.”
Orochimaru thầm nghĩ: “Hừ, trách không được hắn muốn từ chỗ ta lấy được kỹ thuật dung hợp tế bào, nguyên lai hắn cũng một mực vụng trộm tiến hành thí nghiệm nhân thể!”
Lời kể của Haku, lại thêm Hyuga Kagami trước đó từng đưa ra điều kiện trao đổi tình báo với Orochimaru, lập tức để Orochimaru hiểu Hyuga Kagami cũng đang tiến hành một loại thí nghiệm nhân thể nào đó.
Chỉ là tình báo không đủ, khiến Orochimaru trước mắt còn không cách nào phán đoán phương hướng thí nghiệm của Hyuga Kagami là cái gì.
“Hắn bỏ phế phòng thí nghiệm ta lưu cho hắn, nói rõ hắn lại mở một cái phòng thí nghiệm hoàn toàn mới ở địa phương khác, chỉ cần tìm được phòng thí nghiệm kia, liền có thể biết rõ hạng mục nghiên cứu của hắn.”
Nghĩ tới chuyện này, tâm tư Orochimaru cũng đã không còn trên người Haku, thế là hắn phân phó với Haku: “Xuống dưới nghỉ ngơi đi.”
“Vâng!”
Haku “vâng” một tiếng, hơi câu nệ lui xuống.
Haku lúc này cũng đã nhớ tới chuyện Hyuga Kagami thi triển “Linh Hồn giáng lâm chi thuật” với nó, chỉ là thấy Orochimaru tựa hồ không có hứng thú gì tiếp tục nghe nó kể tiếp, hơn nữa nó cũng không biết làm thế nào chuẩn xác miêu tả tình huống lúc ấy. Cho nên do dự một lát, cuối cùng nó vẫn lựa chọn trầm mặc, không có đem sự tình mà bản thân nó cũng mơ mơ màng màng nói ra.
Đợi Haku lui ra, Yakushi Kabuto từ trong bóng tối đi ra: “Orochimaru đại nhân, bên chỗ Shinou truyền đến tin tức.”
“Hắn nói gì?”
Yakushi Kabuto đẩy kính mắt trên sống mũi: “Shinou nói hành động bên chỗ hắn ước chừng cần thời gian một tháng, nói ngài không cần lo lắng, hắn sẽ ở thời điểm thích hợp phối hợp ngài.”
“Không cần lo lắng?” Vẻ tức giận thể hiện rõ trên mặt Orochimaru, bất quá rất nhanh hắn lại nhếch miệng khẽ cười nói: “Gia hỏa Shinou này cũng đã bắt đầu kế hoạch của hắn sao?”
Có cái ví dụ thành công của Hyuga Kagami, quan niệm của Orochimaru đã sớm xoay chuyển, hắn rất rõ ràng chỉ cần Shinou có thể tìm ra nguồn Chakra khổng lồ mà ổn định như “Long Mạch”, như vậy chế tạo ra một cái nhân tạo Vĩ Thú cũng không phải chuyện gì mơ tưởng, cho nên hắn đối với chuyện này cũng có chút chờ mong.
Rất nhanh, Orochimaru thu hồi suy nghĩ: “Một tháng sao, ta chờ được...”
Yakushi Kabuto lúc này lại hỏi: “Orochimaru đại nhân, ngài chuẩn bị xử lý Haku thế nào?”
Rõ ràng, Yakushi Kabuto có chút lo lắng Haku đã bị Hyuga Kagami tẩy não, phản chiến trở thành gián điệp của Kagami, dù sao quá trình hắn tìm ra Haku thật sự là quá mức dễ dàng.
Orochimaru trầm ngâm một cái, chợt phân phó nói: “Ngươi đi an bài một cái, ngày mai ta sẽ tự mình gieo xuống Ấn chú cho nó!”
“Ấn chú” là thành quả nghiên cứu mới nhất của Orochimaru, hắn căn cứ hiện tượng thiên phú kỳ dị có thể hấp thu năng lượng tự nhiên của Jugo, triển khai vô số lần thí nghiệm, cuối cùng hắn đã nắm giữ một cách có thể lợi dụng Huyết mạch Jugo, một phương pháp biến tướng để vận dụng năng lượng tự nhiên, mà cái phương pháp này chính là “Ấn chú” hắn vừa nói đến.
Sau khi nắm giữ “Ấn chú”, Orochimaru lại tràn đầy ý tưởng, bắt đầu một cái thí nghiệm mới.
Thí nghiệm này chính là đem Chakra và một bộ phân linh hồn của chính hắn, dung nhập vào “Ấn chú”, sau đó thông qua “Ấn chú” rót vào thể nội người khác.
Kể từ đó, tất cả Ninja mang theo “Ấn chú” đều trở thành “Điểm phục sinh” của Orochimaru.
Chỉ cần trong những Ninja mang theo “Ấn chú”, có bất kỳ người nào còn sống sót, vậy thì Bản Tôn dù hài cốt không còn, Orochimaru cũng có khả năng thông qua những Ninja mang “Ấn chú” này một lần nữa phục sinh.
...
Rừng cây bên ngoài Konoha.
Bang bang bang...
Tiếng kim loại va chạm liên tiếp vang vọng giữa khu rừng.
Thân hình Hyuga Kagami như điện, trường kiếm múa theo sau, lưỡi kiếm phảng phất như hòa thành một thể với thân thể hắn, tạo ra một mảnh kiếm quang tung hoành xung quanh hắn.
Đối thủ của hắn, Itachi giờ phút này đang toàn lực phát động Sharingan, ba khỏa câu ngọc màu đỏ tươi trong con ngươi phi tốc xoay tròn, nỗ lực bắt lấy hình ảnh tất cả công kích từ Hyuga Kagami.
Nhưng mà, động tác của Hyuga Kagami thật sự là quá mức nhanh, dù là toàn lực phát động Sharingan, Itachi cũng chỉ có thể dùng phi tiêu trong tay miễn cưỡng tiến hành phòng ngự.
Sau mấy lần ngăn trở mấy đường kiếm sắt bén của Hyuga Kagami, Itachi nhìn chuẩn một cái khe hở, hơi nhún chân một cái, đem tuyết phủ đầy mắt đất quét về phía Hyuga Kagami.
Đồng thời, Itachi thừa cơ bứt ra xa thối lui, kéo ra cự ly với Hyuga Kagami.
“Phù phù...”
Sau khi thối lui, Itachi vừa thở hổn hển, vừa suy nghĩ đối sách.
Qua đợt giao thủ vừa rồi, hắn có thể rõ ràng cảm giác được vị đối thủ trước mắt này có sức quan sát nhạy cảm của tộc Uchiha, nhưng phong cách tác chiến lại không quá giống các Uchiha phổ thông.
So với các tộc nhân Uchiha hay ưu thích dùng Hỏa Độn và Huyễn Thuật, vị đối thủ trước mắt này hiển nhiên càng ưa thích thế công lăng lệ bằng Thể Thuật hơn!
“Bất luận là tốc độ, lực lượng thân thể, hay là đồng lực và sức quan sát của Sharingan, nàng đều hơn ta một bậc, nếu như tiếp tục cuốn theo tiết tấu công kích của nàng, ta chỉ sợ kiên trì không được bao lâu...”
Itachi cưỡng chế sự nóng nảy trong lòng, bắt đầu định ra kế hoạch tác chiến.
Lúc này, cách đó không xa, Hyuga Kagami nhẹ nhàng phủi xuống hoa tuyết trên người, đạm mạc nói: “Chỉ có trình độ vậy sao?”
Itachi không có lên tiếng, một bên tỉnh táo nhìn chăm chú Hyuga Kagami, một bên đem hai tay đút vào trong túi nhẫn cụ bên hông.
Bởi vì không rõ nội dung cụ thể khảo hạch, cho nên Itachi vốn có thói quen luôn làm tốt chuẩn bị với mọi chuyện, lần này đã chuẩn bị trước khá nhiều trang bị.
Vù vù...
Trong nháy mắt, hai người đồng thời thi triển “Thuấn thân thuật”, hóa thành hai đạo tàn ảnh, khơi dậy một mảng lớn tuyết vụ!
Bang...
Bang...
Bang...
Hai đạo tàn ảnh không ngừng va chạm giữa khu rừng, phát ra từng đóa hoa lửa va chạm kim loại mãnh liệt!
Một lát sau, Hyuga Kagami một cước đá trúng Itachi, thân hình lóe lên, dùng trường kiếm gác ở cổ họng Itachi, nói ra: “Ngươi thua rồi!”