Tenseigan Trong Thế Giới Naruto

Chương 517: Chương 517: Cái thể chất này cũng quá khoa trương đi




dịch: mafia777

“Hắn dĩ nhiên có thể bằng sức một mình đỡ được thiên thạch!”

Nhìn bộ dáng thê thảm vô cùng của Nagato, đáy lòng Hyuga Kagami lại không có nửa phần cao hứng.

Lần này tất cả kế hoạch tác chiến đều thuận lợi, cơ hồ không có chệch hướng hắn mong muốn, mà thứ duy nhất làm hắn không kịp chuẩn bị, vẻn vẹn chỉ có một chuyện, đó chính là Chakra dự trữ của bản thân.

Trước đó lấy 1 địch 4, liên tiếp chiến 4 người Nagato, Obito, Konan và Zetsu, ép tới cả đám Akatsuki mặt mày xám xịt, Hyuga Kagami nhìn như cường thế vô cùng, phong quang vô hạn, nhưng trên thực tế hắn hao tổn cũng là vô cùng to lớn, dù là có Tenseigan khổng lồ trên mặt trăng duy trì, bản thân hắn vẫn như cũ tiêu hao quá nhiều Chakra.

Dù sao, lấy thực lực trước mắt của hắn, đồng thời khống chế 9 cái Cầu Đạo Ngọc thật sự là quá mức miễn cưỡng, huống chi hắn còn thôi động 9 cái Cầu Đạo Ngọc liên tục phát động mấy lần Đồng Thuật Tenseigan, đặc biệt là để tránh thoát cái “Địa Bộc Thiên Tinh” kia, hắn gần như đã dùng hết toàn lực, cho nên trong lúc bất tri bất giác tiêu hao quá nhiều Chakra trong người.

Giờ đây lúc Chakra trong người gần như khô kiệt, dù là đối mặt Nagato bị trọng thương, nhìn qua lung lay sắp đổ, hắn cũng không có năng lực phát động một kích bất ngờ tiêu diệt Nagato.

Thậm chí ngay cả duy trì Trạng Thái Thiên Sinh, đối với hắn bây giờ cũng hết sức khó khăn.

“Không nghĩ đến chênh lệch giữa chúng ta, đã bị kéo dài đến trình độ này...”

Nhìn chăm chú Nagato, Hyuga Kagami âm thầm cảm khái một câu.

Vốn nghĩ là khiến cho Nagato ngạnh kháng thiên thạch, liều mạng cùng thiên thạch lưỡng bại câu thương xong, là hắn có thể ngồi hưởng ngư ông đắc lợi, thong dong thu hoạch Nagato bị trọng thương, chiếm lấy Rinnegan trong hốc mắt Nagato.

Không nghĩ tới, sau khi bị cắt đứt cộng minh cùng Tenseigan khổng lồ trên mặt trăng, hắn đừng nói là thu hoạch Nagato, ngay cả tự vệ cũng có chút lực bất tòng tâm.

Phốc...

Lúc này, Nagato bỗng nhiên ho ra một ngụm máu tươi, thân hình cũng theo đó lảo đảo, suýt nữa ngã rầm trên mặt đất.

Được Nagato một mực bảo hộ dưới thân, Konan vội vàng đứng dậy đỡ Nagato, hỏi: “Nagato, ngươi... Ngươi không sao chứ? Thân thể ngươi thế nào?”

Nagato một bên ho ra máu, một bên lắc đầu, ánh mắt lại gắt gao khóa chặt Hyuga Kagami cách đó không xa.

Konan cũng nhìn phía Hyuga Kagami, ngoài mạnh trong yếu quát: “Ta cũng đã bố trí xuống vô số nổ phù quanh đây, cùng lắm thì chúng ta đồng quy vu tận!”

Bất luận là ngữ khí, hay là thần thái, Konan đều bại lộ ra bản thân chột dạ, bởi vì nàng rất rõ ràng, nổ phù của mình không đả thương được thủ lĩnh tổ chức Kami trước mặt một phân một hào.

“Hắc...”

Hyuga Kagami không có trả lời, chỉ là khinh thường cười khẽ một tiếng.

Dạng quẫn cảnh này, hắn đã không phải là lần thứ nhất trải qua, hắn hiểu được càng là Chakra sắp hao hết, lại càng không thể yếu thế, nếu không, mạng nhỏ liền khó giữ được.

Đồng thời, hắn một bên âm thầm chú ý Nagato, một bên dốc hết toàn lực cảm giác bốn phía, đề phòng khả năng Obito đánh lén.

Những người khác trên chiến trường, hẳn là hoặc nhiều hoặc ít đều nhận phải trùng kích vừa rồi của thiên thạch, nhưng kẻ có thể hư hóa bản thân, trốn vào “Không gian Thần uy” như Obito lại là một ngoại lệ, hắn hẳn là kẻ duy nhất không có nhận ảnh hưởng của thiên thạch, cho nên hắn tự nhiên cũng biến thành địch nhân có uy hiếp lớn nhất lúc này với Hyuga Kagami.

Nagato lúc này khoát tay áo, ra hiệu Konan thối lui đến sau lưng mình, sau đó nói với Hyuga Kagami: “Tiếp tục đi, ta... Ta còn chưa có bại đâu! Ta cũng sẽ không bao giờ bại!”

Mặc dù thân hình cũng đã gầy như que củi, mặc dù ngực trên dưới chập trùng kịch liệt như ống bễ, tựa như thở không ra hơi, nhưng chiến ý ẩn chứa trong Rinnegan của Nagato lại không có yếu bớt chút nào.

Mà tất cả kinh ngạc, bàng hoàng, nghi hoặc trước đó trên mặt hắn, cũng đều hóa thành vô hình.

Nhìn thấy ba cái bóng đen mơ hồ, lần nữa xuất hiện ở xung quanh Nagato, sắc mặt Hyuga Kagami dưới mặt nạ ma quỷ vô cùng khó coi, thầm mắng: “Mẹ, cái thể chất này cũng quá khoa trương đi!”

Hắn vốn nghĩ là chính mình bên này duy trì không được Cầu Đạo Ngọc giam cầm “Luân Mộ Phân Thân”, vậy bên kia Nagato nhìn càng thê thảm hẳn là cũng duy trì không được “Luân Mộ Phân Thân”, lại không nghĩ đến sau khi mất đi Cầu Đạo Ngọc giam cầm, ba bộ “Luân Mộ Phân Thân” kia lại lần nữa quay trở về bên người Nagato, có thể thấy được Nagato cho tới giờ khắc này, vẫn như cũ nắm giữ năng lực duy trì Đồng Thuật “Luân Mộ Biên Ngục“.

Nói cách khác, Nagato hiện tại có thể dễ như trở bàn tay giết chết hắn.

Cái này cũng làm hắn không khỏi cảm khái, Tiên Nhân Thể của Nagato thật sự là quá kinh khủng, năng lực hồi phục cũng quá khoa trương, mà khi nhìn thấy kẻ kế thừa Tiên Nhân Thể của Lục Đạo Tiên Nhân là Nagato có dạng biểu hiện này, hắn đã không còn kỳ quái ghi chép dọa người về chuyện Lục Đạo Tiên Nhân lúc trước có thể cùng mẫu thân Kaguya luân phiên đại chiến vài tháng.

Kiềm chế tất cả ý niệm, Hyuga Kagami quyết định hấp thu thêm Chakra Long Mạch, mặc dù việc này có thể khiến thân thể hắn nhanh chóng hóa đá, nhưng dù sao cũng tốt hơn so với ngồi chờ chết.

Đúng lúc này, một vòng xoáy vặn vẹo đột ngột xuất hiện ở bên người Nagato, thân ảnh Obito từ bên trong đi ra, một bên cảnh giác nhìn chăm chú Hyuga Kagami, một bên bắt lấy bả vai Nagato.

Zetsu lúc này cũng chật vật từ lòng đất chui ra, mặt mũi tràn đầy kiêng kị, thậm chí có chút e ngại nhìn qua Hyuga Kagami, cố gắng thuyết phục Nagato: “Nagato, rút lui đi!”

Obito cùng Zetsu xuất hiện, khiến Konan thoáng nới lỏng khẩu khí, nàng vội vàng nói với Nagato: “Ngươi nhất định phải chết ở nơi này sao? Ngươi chẳng lẽ quên giao phó của Yahiko?”

Sau khi nghe thấy cái tên “Yahiko”, Nagato hít một hơi, không khăng khăng nữa.

Konan thấy vậy vội vàng đỡ dậy Nagato, cánh giấy phía sau mở ra, thật giống như bị ma đuổi, mang theo Nagato thụ thương hoảng hốt bỏ trốn.

Obito và Zetsu thì lưu lại, yên lặng giằng co cùng Hyuga Kagami, yểm hộ Nagato và Konan rời đi.

Hai người bọn hắn nắm chặt bàn tay tràn đầy mồ hôi, trái tim cũng thấp thỏm, bởi vì căn cứ tình huống giao thủ vừa rồi, bọn họ rất rõ ràng có thể là đối thủ của vị “Diêm La” trước mặt, trong tổ chức chỉ có Nagato nắm giữ Rinnegan, mới có thể miễn cưỡng chiến một trận cùng hắn!

Mắt thấy thành viên Akatsuki liên tiếp xuất hiện, tim Hyuga Kagami thót lên tới cổ họng, hắn rất rõ ràng, lúc này bất luận là Nagato, Obito, Konan hay là Zetsu, đều có năng lực một chọi một giết chết hắn.

Mà sau khi nhìn thấy mấy người Akatsuki khuyên nhủ Nagato, Konan càng là trực tiếp mang theo Nagato rút lui, hắn mới thở nhẹ một hơi, thầm nói một tiếng “May mắn“.

Lúc này Hyuga Kagami lại cảm thấy bản thân hẳn là nên nói chút lời xã giao, nếu không, Obito và Zetsu lưu lại yểm hộ Nagato rút lui, nhất định sẽ nhìn ra gì đó không thích hợp, thế là hắn tiến lên một bước, nói ra: “Các ngươi...”

Hyuga Kagami bên này vừa mới mở miệng, Obito thần sắc run lên, thân hình bỗng nhiên hướng về sau lóe lên, trốn vào vòng xoáy vặn vẹo, mà Zetsu cũng một đầu đâm xuống lòng đất, tiêu thất vô tung.

Vù...

Lúc này, một trận gió nhẹ phất qua, chiến trường trong chớp mắt chỉ còn lại một mình Hyuga Kagami miệng còn đang mở rộng, chưa có nói hết lời...

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.