Tenseigan Trong Thế Giới Naruto

Chương 444: Chương 444: Manh mối trong bức họa




Bức họa trong di tích mặc dù niên đại xa xưa, nhưng màu sắc trên đó vẫn sáng lạn như cũ, cho nên có thể nhìn thấy rất rõ màu sắc tôn “Susanoo” này cùng màu sắc Hồ Lô là không giống.

Tôn “Susanoo” này màu xanh lam hơi ngả xanh lục, mà Hồ Lô trong tay nó, lại là màu đỏ thẫm dễ thấy, tương phản cực lớn, làm cho người ta muốn không chú ý cũng khó.

Mà là tộc nhân Uchiha sở hữu Mangekyou Sharingan, Shisui cùng Itachi đều có thể mở ra “Susanoo” của riêng mình.

Bởi vậy, hai người bọn họ đối với “Susanoo” cũng không lạ lẫm, biết rõ cái Đồng Thuật “Susanoo” này, trên thực tế là sản phẩm sau khi kết hợp Đồng Lực cùng Chakra bản thân. Về phần màu sắc thể hiện ra, cũng đối ứng tính chất Chakra của bản thân mỗi người, cho nên trên mặt lý thuyết, màu sắc mỗi một tôn “Susanoo” hẳn đều là duy nhất, bởi vì tính chất Chakra mỗi người đều là duy nhất.

Nếu như trên một tôn “Susanoo” xuất hiện nhiều loại màu sắc khác nhau, thì chỉ có một loại giải thích hợp lý, đó chính là cái màu sắc còn lại không phải thuộc về chủ nhân của “Susanoo”, mà là thứ gì đó chuyển vào trong “Susanoo”!

Itachi đi dọc theo vách tường nhìn một lần mấy bức họa, sau đó cũng có hiểu biết đại khái về cố sự trong bức họa miêu tả.



Nhân vật chính bức họa trên vách tường miêu tả, là một vị tộc nhân Uchiha nào đó ở thời kỳ Chiến Quốc từng đảm nhiệm Tộc trưởng, hắn không những thức tỉnh Mangekyou Sharingan, mở ra “Susanoo”, hơn nữa còn chiếm được một loại vũ khí phi thường cường đại, cũng chính là cái Hồ Lô màu đỏ sẫm trong tay “Susanoo” được vẽ trong bức họa.

Vị Tộc trưởng này dựa vào Mangekyou Sharingan của bản thân cùng món vũ khí cường đại kia, quét ngang Nhẫn Giới lúc bấy giờ, đưa tộc Uchiha thời ấy đi tới đỉnh phong!

Itachi nghi ngờ nói: “Hồ Lô trong tay ông ấy, chẳng lẽ chính là “Thập Quyền Kiếm“...”

Nghe được Itachi nhỏ giọng lẩm bẩm, Shisui nói:“ “Thập Quyền Kiếm” chẳng lẽ không phải là một thanh kiếm sao?”

Itachi nói ra phỏng đoán của mình: “ “Thập Quyền Kiếm” là Phong Ấn Chi Kiếm, ngoại hình có khả năng không quá giống kiếm bình thường.”

Shisui nhẹ gật đầu: “Uh, cái này quả thật là manh mối.”

Sau khi đạt thành nhận thức chung, hai người liền ở trong di tích phân công nhau tìm kiếm manh mối, nhưng mà tìm tòi nửa ngày, cũng không có tìm ra bất kỳ manh mối gì có liên quan tới Hồ Lô trong bức họa.

Lần nữa chạm mặt, Shisui nói: “Trong tộc không có bất kỳ ghi chép gì với cái Hồ Lô này, có khi nào cái Hồ Lô này an táng cùng một chỗ với vị tiền bối trong bức họa?”

Itachi cũng nghĩ đến loại khả năng này.

Nếu như cái Hồ Lô này thật lợi hại như vậy, có thể khiến cho vị tiền bối Uchiha kia quét ngang Nhẫn giới lúc bấy giờ, vậy gia tộc không thể nào không có chút ghi chép. Khả năng duy nhất là Hồ Lô có thể đã bị chôn cùng vị tiền bối Uchiha kia, mà gia tộc vì để tránh cho ngoại nhân quấy rầy lăng mộ tiền bối, cho nên đã tiêu hủy tư liệu liên quan tới Hồ Lô, chỉ lưu lại truyền thuyết không tỉ mỉ, cùng một bức họa chói lọi khắc họa công tích vị tiền bối này.

Mở ra địa đồ trong tay, Itachi dựa vào ký ức, khoanh mấy vòng trên bản đồ, nói ra: “Đệ tìm đọc qua cổ tịch trong gia tộc, mấy cái vị trí này, đều có mộ huyệt các tiền bối Uchiha chúng ta.”

Sau khi Konoha sáng lập, các Ninja Konoha tử nạn đều thống nhất chôn ở trong mộ viên phụ cận úy linh bia, Uchiha Nhất tộc cũng không ngoại lệ, cho nên các ngôi mộ Uchiha thời kỳ Chiến Quốc đã sớm hoang phế, phần lớn đều có không người trông coi.

Do dự một cái, Shisui nói ra: “Đi thôi, chúng ta đi nhìn xem một chút!”

Mặc dù quấy rầy mộ tiền bối, là một việc làm phi thường thất lễ, nhưng nếu đem so sánh, việc thủ hộ thôn cùng thủ hộ gia tộc càng thêm trọng yếu. Nếu như “Thập Quyền Kiếm” trong truyền thuyết thật sự ở trong huyệt mộ một vị tiền bối Uchiha nào đó, vậy thì Shisui tình nguyện quấy rầy sự yên nghỉ an bình của tiền bối, cũng phải lấy được Thần Khí “Thập Quyền Kiếm” có thể thủ hộ thôn cùng gia tộc.

Itachi ngược lại không có nửa điểm do dự, nói ra: “Shisui ca yên tâm đi, đám tiền bối gia tộc hẳn là sẽ không trách tội chúng ta!”

...



Giữa một cái sân luyện tập trong Konoha.

Kureinai sau khi hoàn thành nhiệm vụ huấn luyện, chậm rãi đi tới một bên sân luyện tập, vừa cầm khăn mặt lau mồ hôi, vừa uống nước.

Mặc dù trở thành một thành viên nhiệm vụ đầy người, nhưng Kureinai không có nửa điểm buông lỏng bản thân, nàng cơ hồ mỗi ngày đều sẽ rút ra một chút thời gian, ở trong sân luyện tập tôi luyện bản thân.

Nhiệm vụ ám sát Mizukage Đệ Tứ trước đó, lưu lại cho nàng một cái khúc mắc rất lớn.

Nàng không cách nào chịu đựng Đội Trưởng Hyuga Kagami cho nàng đủ loại ưu đãi, càng không cách nào chịu đựng bản thân ở trong mắt Đội Trưởng, chỉ là một cái thủ hạ vướng tay vướng chân.

“Đáng giận, gia hỏa khinh người, ta nhất định sẽ siêu việt ngươi!”

Mỗi lần nghĩ tới đây, Kureinai đều sẽ âm thầm động viên chính mình, nàng muốn chứng minh cho tất cả mọi người rằng nàng cũng không kém so với Ninja huyết kế Đồng Thuật!

Mặc dù giấu trong lòng tâm tư muốn phân cao thấp cùng Hyuga Kagami, nhưng Kureinai cũng minh bạch lời khuyên Hyuga Kagami cho nàng là đúng. Cho nên đoạn thời gian này nàng một mực nghiên cứu làm thế nào đem Huyễn Thuật bí truyền của gia tộc kết hợp cùng Thể Thuật, khai phá ra Nhẫn Thể Thuật uy lực lớn hơn, tính thực dụng rộng hơn

Lúc này, một thanh niên thể hình cao lớn đi tới, nói: “Kureinai, trùng hợp như vậy à, không nghĩ đến lại ở chỗ này gặp được ngươi. Đúng rồi, hôm nay trong thôn tựa hồ mới mở một quán ăn mới, hay là chúng ta đi nếm thử đi!”

Tiến lên bắt chuyện, chính là Asuma mới trở về thôn cách đây không lâu.

Qua mấy năm lịch luyện bên người Hỏa Quốc Đại Danh, Asuma rõ ràng thành thục không ít, không còn là thiếu niên tâm cao khí ngạo chống đối phụ thân Hokage trong đợt khảo thí đặc biệt Thượng Nhẫn.

Liếc nhìn vẻ mặt ân cần của Asuma, Kureinai lắc lắc đầu: “Không được, ngày mai ta còn có nhiệm vụ.”

Asuma lơ ngơ nói: “Ủa, vậy à, vậy... Vậy để lần sau đi.”

Kureinai không nói thêm gì nữa, sau khi thu thập xong vật phẩm của mình, trực tiếp vượt qua Asuma, rời đi sân luyện tập.

Nhìn thân ảnh Kureinai rời đi, Asuma lẩm bẩm nói: “Ài, chẳng lẽ là phương pháp ta bắt chuyện không đúng? Nhưng Kakashi dạy ta, chính là như vậy mà?”

Kéo lấy thân thể mệt mỏi về đến nhà, Kureinai còn không kịp ngồi vào ghế sa lon nghỉ ngơi, liền cảm giác mình tựa như bị một đầu độc xà âm thầm để mắt tới!



“Kureinai, xem ra ngươi cũng đã trưởng thành!”

Một âm thanh khàn khàn như hàm chứa ma lực, thăm thẳm truyền đến từ sau lưng Kureinai.

Kureinai nghe vậy sợ hãi cả kinh, mạnh mẽ quay đầu lại, chỉ thấy một bóng đen đang đứng giữa gian phòng tối.

“Orochimaru!? Ngươi làm sao ở trong thôn? Ngươi muốn làm gì!”

Bởi vì mặt trời chiều ngã về tây, sắc trời dần tối, cho nên Kureinai nhìn không rõ bộ dáng cái bóng đen đứng trong bóng tối, nhưng chỉ bằng cái giọng điệu đặc trưng này, nàng liền nhận ra thân phận đối phương.

Orochimaru từ trong bóng tối đi ra, cười nói: “Không cần khẩn trương, ta chỉ là cần ngươi giúp ta xử lý một chút chuyện.”

Kureinai đè xuống sợ hãi trong lòng, từ trong túi nhẫn cụ bên hông lấy ra một chuôi kunai: “Nói đùa gì vậy, ta sao có thể giúp tên phản đồ Konoha như ngươi!”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.