Dịch: mafia777
“Woa, cái lỗ thủng này còn lớn hơn so với mình tưởng tượng nha, thật không biết đại nhân làm thế nào tạo ra nữa!”
Đứng trên khung đỉnh bị tổn hại của pháo đài, Karin vừa hiếu kỳ đánh giá bốn phía, vừa kinh hô.
Gaara đứng dưới vẻ mặt bất đắc dĩ nói: “Nghe huấn luyện viên nói là do lúc đại nhân tu luyện có chuyện ngoài ý muốn nên tạo thành. Được rồi, mau xuống đây đi, phía trên đó rất nguy hiểm!”
“Huấn luyện viên” trong miệng Gaara chính là Kazekage Đệ tam Khôi Lỗi ngày thường phụ trách chiếu cố sinh hoạt hàng ngày của chúng, đồng thời giám sát chúng huấn luyện mỗi ngày.
“Hừ hừ, tớ còn chưa nhìn thấy rõ ràng mà!” Dừng một chút, Karin lại phất phất tay với Gaara bên dưới: “Nhanh, lại nâng lên phía trên một chút, tớ còn muốn nhìn bên ngoài khung đỉnh!”
Gaara chỉ có thể vung hai tay lên, điều khiển thảm cát nâng Karin lên thêm nửa mét, giống như có chút sắp đẩy Karin ra khỏi khung vòm đỉnh.
“Ai cho phép hai đứa chạy tới đây?”
Bỗng nhiên, từ bên trong cứ điểm truyền đến một thanh âm lạnh lùng.
Gaara tức khắc kinh hãi, nó hoàn toàn không có cảm giác được có người tới gần, cho nên điều khiển hạt cát có hơi run tay một cái, dẫn đến thảm cát đang nâng Karin bị nghiêng.
“Á!”
Theo thảm cát bị nghiêng, Karin đang nghểnh cổ nhìn ra ngoài lập tức kinh hô ngã xuống.
Gaara sắc mặt cứng lại: “Chết rồi!”
Mà ngay lúc Gaara chuẩn bị điều khiển thảm cát đón lấy Karin đang rơi xuống, thì một thân ảnh lặng yên không một tiếng động lóe qua trước mặt nó, vọt qua thảm cát, tóm lấy Karin, một tay kẹp lấy cô bé bên hông.
Gaara vội vàng nghênh đón, bái một cái thật sâu về phía thân ảnh kia: “Đại nhân!”
Hiển nhiên người đang kẹp Karin trong tay không phải ai khác, chính là Hyuga Kagami đang chuẩn bị cấy ghép Vĩnh Hằng Mangekyou Sharingan cho Karin.
Bỏ Karin xuống đất, Hyuga Kagami quét mắt liếc hai đứa một cái, nói ra: “Không phải cũng đã thông báo với hai đứa, trước khi hoàn tất sửa chữa không cho phép tiếp cận khu vực này sao?”
Gaara cúi đầu, không dám nhìn vào mắt Hyuga Kagami.
Karin thì le lưỡi: “Đại nhân, ngài đừng trách Gaara, là do con hiếu kỳ, kéo Gaara tới đây.”
Hyuga Kagami nhẹ hừ một tiếng: “Xem ra là ta quá nuông chiều hai đứa rồi, bố trí nhiệm vụ huấn luyện cho hai đứa quá ít, cho nên vẫn còn tinh lực rãnh rỗi đi hiếu kỳ chuyện khác phải không?”
Nghe Hyuga Kagami nói, Gaara và Karin bỗng cảm thấy không ổn, vẻ mặt đau khổ liếc nhau một cái.
Hyuga Kagami lạnh lùng nói: “Bắt đầu từ hôm nay, nhiệm vụ huấn luyện mỗi ngày tăng gấp đôi, ta sẽ để huấn luyện viên giám sát tỉ mỉ toàn bộ quá trình, nếu hai đứa không hoàn thành, thì không cho phép đứa nào đi ngủ hết!”
Hyuga Kagami bố trí nhiệm vụ huấn luyện hằng ngày cho Gaara và Karin kỳ thật cũng không ít, so với bạn đồng trang lứa, tỉ như các học viên ở học viện Ninja Konoha, thì khối lượng huấn luyện của Gaara và Karin có thể dùng hai chữ “Nặng nề” để hình dung.
Chẳng qua hai đứa nhóc này đều là dạng thiên tư hơn người, một khi quen thuộc khối lượng huấn luyện hằng ngày, thì dần dần cũng không còn cảm giác quá sức nữa.
Lại thêm hai đứa nó cũng đều đang ở độ tuổi hiếu kỳ nặng nhất, cho nên sau khi hoàn thành nhiệm vụ huấn luyện hôm nay, liền lừa gạt vị huấn luyện viên kiêm giám sát Kazekage Đệ tam khôi lỗi, vụng trộm chạy tới chỗ này hóng hớt.
Nghe thấy khối lượng huấn luyện mỗi ngày muốn tăng gấp đôi, Gaara và Karin lập tức mang vẻ mặt khóc tang, hữu khí vô lực đáp: “Dạ!”
“Karin, đi theo ta!”
Nói xong, Hyuga Kagami liền cất bước về hướng phòng thí nghiệm.
Sau khi làm một cái mặt quỷ với Gaara, Karin chầm chậm đi theo Hyuga Kagami, hiếu kỳ hỏi: “Đại nhân, đại nhân, ngài muốn dẫn con đi chỗ nào vậy?”
Hyuga Kagami liếc nhìn Karin, ánh mắt lướt qua cặp kính đen trên mặt cô bé, hỏi: “Cặp mắt kính này dùng tốt không?”
Karin gật đầu lia lịa: “Sau khi đeo lên cặp mắt kính ngài cho, con nhìn mọi thứ thấy rõ ràng hơn nhiều!”
Cặp kính Karin đeo lúc này, là do Hyuga Kagami mua cho cô bé lúc mang nàng rời khỏi Làng Cỏ.
Các phương diện của Karin gần như đều không thể bắt bẻ, nếu bắt buộc phải tìm ra một cái khuyết điểm trên người cô bé, thì đó chính là đôi mắt không tốt lắm, thị lực có sự thiếu hụt nhất định. Theo Hyuga Kagami thấy, nguyên nhân hơn phân nửa là do thời điểm cô bé dậy thì bị thiếu dinh dưỡng nghiêm trọng, dẫn đến đôi mắt cũng bị ảnh hưởng.
Hyuga Kagami hỏi: “Chỗ ta có một đôi mắt rất tốt, có muốn không?”
Karin nghi hoặc nói: “Nhưng con đã có mắt rồi mà?”
Hyuga Kagami cười cười: “Ta có thể thông qua giải phẫu, đổi cho con một đôi mắt mới, như vậy thì không cần phải mỗi ngày đeo mắt kính nữa.”
Karin có chút động lòng: “Thật sao?”
Hyuga Kagami nhẹ gật đầu.
Karin vội vàng hỏi: “Vậy đôi mắt ngài muốn đổi cho con, là đôi mắt gì vậy?”
Hyuga Kagami không nói thêm nữa, trực tiếp dẫn Karin tới phòng thí nghiệm, sau đó đem Vĩnh Hằng Mangekyou Sharingan đang cất trong bình dinh dưỡng đưa tới tay Karin.
Hiếu kỳ ánh giá Vĩnh Hằng Mangekyou Sharingan đang ngâm trong bình dinh dưỡng, Karin càng thêm tò mò: “Đại nhân, đôi mắt này sao lại có màu đỏ vậy?”
Hyuga Kagami giải thích nói: “Nó gọi là Vĩnh Hằng Mangekyou Sharingan, là bảo vật hiếm thấy ở Nhẫn giới này, người bình thường cho dù có chiếm được nó, cũng không thể khống chế nó. Chỉ có người nắm giữ huyết mạch tộc Uzumaki mới có năng lực nắm giữ khống chế nó. Cho nên hiện tại ta đem quyền quyết định giao cho con, có muốn đổi sang đôi mắt Vĩnh Hằng Mangekyou Sharingan này hay không, tự bản thân con quyết định đi.”
Đem quyền quyết định giao cho Karin, là dự định từ ban đầu của Hyuga Kagami.
Hiện tại xác thực hắn có thể ra lệnh cho Karin, ép buộc Karin đi cấy ghép Vĩnh Hằng Mangekyou Sharingan. Nhưng làm như vậy không hề có ý nghĩa, nếu như Karin không tự nguyện, thì mai sau khi cấy ghép Rinnegan cho Karin, không những không thể trở thành lá bài bảo mệnh, ngược lại còn sẽ trở thành một tai hoạ ngầm.
Uchiha Madara chính là tấm gương phản diện tốt nhất, lão tự cho là có thể điều khiển tất cả, cho rằng Nagato và Obito đều là quân cờ trong lòng bàn tay, nhưng cả hai đều trước sau phản bội lão. Khiến cho đủ loại bố trí để phục sinh của lão trước khi chết, đều trở thành trò cười cả.
Bởi vậy, ở phương diện này, Hyuga Kagami sẽ không bức bách Karin, hết thảy đều để tự Karin quyết định.
“Dạ được!”
Nhưng mà ngoài dự đoán của Hyuga Kagami, Karin không chút suy nghĩ liền đáp ứng.
Hyuga Kagami nhíu mày nói: “Không suy nghĩ kỹ một chút sao?”
Karin cười nói: “Ngài dẫn con tới đây, nhất định là hi vọng con sẽ cấy ghép đôi mắt này, cho nên không cần phải suy nghĩ, con nghe theo ngài sắp xếp!”
Nhìn chằm chằm Karin một cái, Hyuga Kagami không còn nói thêm gì nữa, lập tức bắt đầu giải phẫu cho Karin.
Đối với Hyuga Kagami hiện tại, dạng tiểu phẫu như đổi mắt này căn bản không có chút độ khó gì, cho nên chỉ tốn vài phút đồng hồ ngắn ngủi, hắn liền thuận lợi cấy ghép Vĩnh Hằng Mangekyou Sharingan vào hốc mắt Karin.
Sau khi hoàn thành giải phẫu, Hyuga Kagami vừa quan sát Vĩnh Hằng Mangekyou Sharingan trong hốc mắt Karin, vừa hỏi: “Cảm thấy thế nào?”
Thoáng thích ứng một lát, Karin bỗng nhiên hoảng sợ nói: “Woa, thấy rất rõ ràng nha!”
Hyuga Kagami tiện tay vứt cặp kính của Karin vào trong thùng rác, cười nói: “Xem ra về sau không cần dùng nó nữa.”
Karin liền vội vàng chạy đến bên cạnh thùng rác nhặt về cặp kính mắt của mình, cẩn thận lau lau.
Hyuga Kagami hỏi: “Sao lại còn nhặt về?”
Karin xán lạn cười một tiếng với Hyuga Kagami: “Bởi vì đây là món quà đầu tiên ngài tặng cho con mà!”