Dịch: mafia777
“Thằng nhóc này...”
Ngay khoảnh khắc khi nhìn thấy lòng bàn tay Deidara lóng lánh quang đoàn óng ánh, Tsuchikage Đệ Tam Onoki liền tuôn ra một cái ý niệm trong đầu, đó chính là vị trí Mizukage Đệ Tứ có lẽ nên giao cho người thanh niên trẻ tuổi trước mắt này.
Độ khó tu luyện “Trần độn” không có ai rõ ràng hơn so với Onoki.
Chỉ mỗi việc cần có 3 loại Chakra là Thổ, Hỏa, Phong để tu luyện “Trần Độn”, là gần như đủ để loại sạch 99% Ninja Làng Đá.
Mà đám Ninja còn lại có thuộc tính Chakra miễn cưỡng phù hợp tu luyện “Trần độn” thì lại thiên phú không đủ, hoặc là lượng Chakra không đủ. Đừng nói là nắm giữ “Trần độn”, ngay cả miễn cưỡng thử nghiệm đem 3 loại Chakra Thổ, Hỏa, Phong tiến hành dung hợp trong người cũng làm không được. Điểm này ngay cả con trai Kitsuchi của Onoki hay cháu gái Kurotsuchi đều không ngoại lệ.
Bởi vậy, Oniki từng bi quan cho rằng bản thân có lẽ là vị Ninja Làng Đá cuối cùng nắm giữ “Trần độn”, mà một khi bản thân chết đi, “Trần độn” của Làng Đá có khả năng sẽ thất truyền giống “Mộc độn” của Konoha.
Nhưng mà một màn trước mắt này, làm nỗi niềm u ám bao năm trong lòng lão được quét sạch sành sanh.
Deidara có một đống khuyết điểm, nào là ngả ngớn, xúc động, cuồng nghệ thuật cổ quái, xác thực không có bộ dáng nên có của một Kage đứng đầu thôn. Nhưng dưới thế cục tàn khốc hiện tại của Nhẫn giới, thì một vị Tsuchikage thực lực cường đại, tuy không đáng tin cậy cho lắm, vẫn hữu dụng hơn xa một vị Tsuchikage thực lực bình bình.
Xét cho cùng, Nhẫn giới này vẫn là lấy thực lực vi tôn!
Đối với một vị Kage mà nói, năng lực lãnh đạo thôn cố nhiên là trọng yếu, nhưng nếu ngay cả thực lực tự vệ cũng không có, vậy năng lực lãnh đạo có xuất sắc thế nào chăng nữa cũng không có giá trị.
Deidara tự nhiên không rõ ý nghĩ trong lòng Onoki, hắn đang mừng tít mắt cười nói: “Lão đầu tử, ông thấy chưa, ta cũng đã nắm giữ “Trần độn”!”
Mặc dù trong lòng cũng đã vui tới nở hoa, nhưng Onoki vẫn nghiêm mặt nói: “Hừ, ngươi chẳng qua là mới vừa sờ đến ngưỡng cửa thôi, khoảng cách nắm giữ “Trần độn” chân chính còn kém xa lắm!”
Deidara vẻ mặt khó chịu nói: “Này, đừng có xem thường tui nha! Lão đầu tử, ông cứ chờ mà xem, nhiều nhất một tháng nữa, tui liền thi triển “Trần độn” thuần thục giống như ông cho xem!”
Onoki đang chuẩn bị lại dùng vài câu để khích Deidara, để Deidara càng thêm chú tâm, thì khóe mắt đột nhiên phát hiện ở ngoài cổng lớn sân luyện tập có một con mèo cam mập mạp, đang lén la lén lút nhìn quanh sân.
“Nhẫn miêu à?!”
Chỉ là vừa thoáng nhìn qua, Onoki kinh nghiệm phong phú liền từ Chakra ba động trên người con mèo lấp ló ngoài cửa, đoán ra được đối phương cũng không phải là mèo nhà thông thường.
Lúc này, con mèo cam cũng nhìn thấy Deidara và Onoki trong sân luyện tập, thế là nghênh ngang đi vào.
Đi tới bên cạnh, con mèo đánh giá trên dưới Deidara một phen, sau đó tự lẩm bẩm: “Meo, quả nhiên có chút não tàn, trách không được lần đầu tiên hành động liền bại lộ thân phận.”
Không thể nghi ngờ, con mèo cam này chính là thông linh thú “Chiêu Tài” của Uchiha Shinichi.
Uchiha Shinichi cũng đã tiềm nhập vào Làng Đá, hiển nhiên không kịp đi thông báo cho Hyuga Kagami, cho nên hắn liền thông linh ra Chiêu Tài, sau đó phân công Chiêu Tài cùng hành động, với hi vọng hắn hoặc Chiêu Tài có thể tìm ra Deidara trước Zetsu, đồng thời cảnh báo cho Deidara.
“Con mèo đáng chết này, nói bậy cái gì đó!”
Deidara khóe mắt giật giật, bị một con mèo, mà còn là một con mèo mập mắng vào mặt, đây là lần đầu tiên trong cuộc đời hắn. Hắn giờ phút này hoàn toàn ngây ngốc, chẳng hiểu ra sao.
Chiêu Tài ngồi xổm trên mặt đất, đưa chân trước về phía Deidara, nói: “Thanh toán, 10 ngàn Ryō!”
Deidara mở to hai mắt, vẻ mặt không thể tưởng tượng quát: “Con mèo mất nết kia, ngươi đã mắng ta, còn dám đòi tiền ta nữa hả?”
Đối mặt Deidara nộ khí trùng thiên, Chiêu Tài không mảy may sợ hãi, máu có thể chảy, đầu có thể rơi, nhưng quy củ tiền trao cháo múc không thể bỏ.
Onoki lúc này ấn xuống Deidara đang muốn động thủ, xụ mặt hỏi Chiêu Tài: “Ngươi tìm Deidara rốt cuộc để làm gì, là ai phái ngươi tới?”
Chiêu Tài lắc lắc chân trước, ra hiệu không trả tiền thì méo trả lời.
Nếu là bình thường, Onoki căn bản sẽ mặc kệ con nhẫn miêu tự dưng xuất hiện này. Nhưng lúc này không biết vì sao, trong lòng lão lại đột nhiên cảm thấy bất an, thế là vô cùng quyết đoán đưa cho Chiêu Tài 10 ngàn Ryo, sau đó nói: “Nếu như ngươi không thể cho ta một đáp án hài lòng, ta sẽ cho ngươi biết trêu đùa Tsuchikage sẽ có hậu quả gì!”
Đắc ý đem 10 ngàn Ryo thu vào trong bao nhỏ treo trên người, Chiêu Tài một mặt khinh miệt nhìn qua Deidara: “Meo...Deidara, trình độ nghiệp vụ của ngươi quá kém, thân phận cũng đã bại lộ rồi! Hiện tại Akatsuki cũng đã tiềm nhập vào Làng Đá các ngươi, ngươi mau trốn đi, miễn cho bị Akatsuki tóm cổ, tiết lộ cơ mật tổ chức Kami!”
Dứt lời, Chiêu Tài còn chĩa ngón tay thối về phía Deidara và Onoki đang ngốc trệ, sau đó liền tiêu thất vô tung dưới một làn khói trắng.
Sửng sốt chốc lát, Deidara mới nói ra: “Lão đầu tử, chúng ta có phải hay không vừa mới bị một con mèo ngốc lừa mất 10 ngàn?”
Onoki lại hai mắt hữu thần nhìn chằm chằm Deidara, gằn từng chữ một hỏi: “Ngươi gia nhập tổ chức Kami?”
Òanh...
Không đợi Deidara giải thích, bên ngoài liền vang lên một tiếng nổ lớn!
Deidara sợ hãi cả kinh: “Không phải chứ, con mèo ngốc vừa rồi nói thật à?”
Onoki cũng nhìn về hướng tiếng nổ truyền đến, thần sắc tức khắc trầm trọng, bởi vì vị trí tiếng nổ truyền đến, vừa vặn lại là chỗ sân luyện tập bí mật thôn an bài cho Ngũ vĩ Jinchuriki Han.
Thoáng chốc, đủ loại ý niệm hỗn loạn nảy lên trong lòng Onoki...
...
Nhìn Ngũ vĩ Jinchuriki Han trước mặt mang một cái mũ rộng vành màu đỏ, khoác lên một thân trọng giáp cũng màu đỏ, Uchiha Shinichi thầm nói một tiếng xúi quẩy.
Hắn vốn là muốn nhanh chóng tìm qua một loạt sân luyện tập dành cho Tsuchikage, để có thể tìm tới Deidara trước Zetsu, không nghĩ tới Deidara chưa tìm thấy, thì lại đụng phải Ngũ vĩ Jinchuriki Han mà trước đó Akatsuki vẫn chưa nắm rõ hành tung.
Mà thấy Shinichi với một thân trang phục Akatsuki, Ngũ vĩ Jinchuriki Han căn bản là không cho Shinichi bất kỳ cơ hội nào, vừa gặp liền lập tức động thủ, thế mới có tiếng nổ mạnh vừa rồi.
Rất nhanh, toàn bộ Làng Đá đều bắt đầu xao động, Shinichi với lực cảm giác siêu quần liền lập tức cảm giác được chí ít có trên trăm tên Ninja Làng Đá đang lao đến chỗ mình.
Ngũ vĩ Jinchuriki Han vừa nhìn chằm chằm Shinichi, vừa hung tợn nói: “Hừ, Akatsuki các ngươi dám lẻn vào Làng Đá chúng ta, thực sự là quá kiêu ngạo!”
Ầm ầm ầm...
Ngay lúc Shinichi đang suy nghĩ làm sao thoát thân, thì cách đó không xa lại truyền tới một loạt tiếng nổ ầm ầm. Rất rõ ràng, sau khi hắn bên này kinh động đến các Ningia Làng Đá, thì các thành viên Akatsuki khác cũng đã không còn che giấu, trực tiếp động thủ.
“Ài!”
Shinichi chỉ có thể khẽ thở dài...