Tenseigan Trong Thế Giới Naruto

Chương 492: Chương 492: Quyết sẽ không có lần thứ ba




Dịch: mafia777

Sự chú ý của các Ninja Konoha trên chiến trường toàn bộ đặt trên người Obito, chỉ có Kureinai vẫn một mực âm thầm chú ý Hyuga Kagami, mới lưu ý đến Hyuga Kagami đột nhiên liếc nhìn bầu trời đêm, chợt ngẩn ra một cái, lập tức lại khôi phục lại.

“Hắn thấy được cái gì?”

Lần theo ánh mắt Hyuga Kagami, Kureinai nghi hoặc nhìn tới, lại chỉ thấy được giữa màn đêm tăm tối, có một con quạ đen dần bay xa.

“Một con quạ?” Thu hồi ánh mắt, Kureinai lập tức tới gần Hyuga Kagami, không có nửa điểm ngại ngùng, ngữ khí quen thuộc hỏi: “Này, chúng ta bây giờ nên làm gì?”

Obito mở ra “Susanoo”, giờ phút này quả thực là thế không thể đỡ, Ninja Konoha bình thường căn bản là không đả thương được hắn mảy may, ngay cả một trong Tam Nhẫn Jiraiya, cũng chỉ có thể miễn cưỡng uy hiếp đến hắn.

Mà mỗi một kích của Obito, cơ hồ đều có thể nhẹ nhõm thu hoạch một cái sinh mệnh.

Chỉ trong thoáng chốc, Ninja Konoha chết thảm trong tay Obito đã có hơn mười mấy người, trong đó rất nhiều người là bị “Shuriken Thần Uy” của “Susanoo” chém chết, tử trạng cực thảm, chết không toàn thây.

Hiệu quả Đồng Thuật “Thần uy” trong tay “Susanoo”, có thể đem tất cả vật thể bị tiếp xúc bóc ra khỏi thời không, đã thoát ly phạm trù tấn công vật lý, đã thuộc về phạm trù công kích không gian, ở nguyên thời không, ngay cả Kaguya nắm giữ tất cả huyết kế, đẳng cấp Lục Đạo, cũng không cách nào miễn dịch “Shuriken Thần Uy” mà Kakashi công kích.

Thấy Hyuga Kagami trầm ngâm không nói, Kureinai vội la lên: “Ngươi nói chuyện cái coi?”

Mắt thấy từng vị Ninja Konoha chết thảm trong tay Obito, Kureinai sốt ruột vạn phần, nàng rõ ràng lúc này người có thể uy hiếp đến Obito, chỉ sợ chỉ có mỗi “Phong Linh” của tổ chức Kami.

Hyuga Kagami lại không lay động, rất bình tĩnh nói ra: “Thủ đoạn bình thường, căn bản không giết được hắn, ta cũng đã thử qua hai lần!”

Đồng Thuật Mangekyou Sharingan “Thần uy” cộng thêm Cấm Thuật Uchiha “Izanagi”, chỉ cần bản thân Obito không bị ngu, không tìm đường chết, không ai có thể giết chết hắn.

Cho dù là Uchiha Madara động tay động chân trên trái tim Obito, kỳ thật cũng là buồn cười, căn bản là không chế ước được Obito, có thể nói chỉ cần Obito đủ cẩn thận, trong Nhẫn Giới hiện tại cơ hồ không có ai có thể nắm chắc giết chết hắn.

Hyuga Kagami đã thử qua hai lần, mỗi một lần cơ hồ đều làm được cực hạn, nhưng vẫn như cũ không thể đắc thủ.

Kureinai kinh ngạc nhìn Hyuga Kagami: “Chẳng lẽ mặc kệ cho hắn đồ sát Ninja Konoha chúng ta sao?”

Hyuga Kagami vừa muốn mở miệng, đột nhiên cuống họng ngòn ngọt, lại phun một ngụm máu tươi ra ngoài, thân thể cũng theo đó khẽ run.

Kureinai vội vàng đỡ dậy Hyuga Kagami, lo lắng hỏi: “Thân thể ngươi không có việc gì chứ, là tổn thương trước đó sao?”

Hyuga Kagami khoát tay áo, suy yếu mà bình thản nói ra: “Nơi này rất nguy hiểm, ngươi và các đồng đội không cần tiếp tục ngốc ở chỗ này, thừa dịp hiện tại đi nhanh đi!”

Hyuga Kagami không muốn phân tâm ở thời khắc quyết chiến cuối cùng, cho nên hắn muốn sớm đuổi đi Đội 7 của mình, để tránh đám thuộc hạ của mình không tất yếu bị tổn thất.

“Ta không đi!”

Con ngươi sáng ngời của Kureinai gắt gao nhìn chằm chằm Hyuga Kagami, không biết vì sao, tên “Phong Linh” này rõ ràng bị trọng thương như thế, vẫn trầm ổn đạm nhiên như cũ, làm nàng vô cùng mê muội.

Chính nàng cũng nói không rõ cái này đến cùng là sự sùng bái tự nhiên của kẻ yếu đối với cường giả, hay là một loại cảm kích của người chịu ơn đối với người có ơn với mình, hoặc cũng có thể là một chút tình cảm khó có thể mở miệng.

Hyuga Kagami cũng lười khuyên nhiều, hắn nhất định phải lên tinh thần ứng phó thế cục trước mắt, thân thể gần như tan vỡ, làm hắn bất lực phân tâm những thứ khác.

Lại là tiếng nổ vang ầm ầm, vô số kunai quấn nổ phù bắn về phía Obito ở không trung, nổ tung rồi bốc lên bụi mù!

Nhưng mà đợi bụi mù tán đi, tôn “Susanoo” thúy lam sắc của Obito vẫn hoàn hảo không chút tổn hại xuất hiện trong tầm mắt đám người.

“Khốn kiếp!”

“Chúng ta căn bản không thắng được hắn.”

“Hắn chính là một cái ác ma!”

Theo tử thương không ngừng tăng thêm, cùng từng lần vây công lần lượt vô dụng, nhuệ khí đám Ninja bốn phía đang bị tiêu hao nhanh chóng, cảm xúc bi quan dần dần tích lũy.

Lúc này một tên Thượng nhẫn lớn tuổi đứng dậy, hô lớn: “Mọi người đừng sợ hãi, chúng ta cho dù chết cũng phải mài chết hắn!”

Chút thương vong trước mắt, không có hù được vị Thượng Nhẫn từng trải qua đại chiến Nhẫn Giới lần 3 này.

Trong giới Ninja có rất nhiều cường giả một mình cân vạn quân, xa không nói, vẻn vẹn trong đại chiến Nhẫn Giới lần 3, đã xuất hiện hai cường giả như Hokage Đệ Tứ và Raikage Đệ Tam, là cường giả có thể một mình cân cả đại quân Ninja.

Nhưng đối mặt vây công liên tục không ngừng, mạnh như Hokage Đệ Tứ cũng nhất định phải tạm thời tránh đi mũi nhọn, lỗ mãng như Raikage Đệ Tam cũng sẽ kiệt lực mà chết.

Nghe vị Thượng Nhẫn hô hoán, Obito ở không trung cười lạnh một tiếng.

Vây công đối với người khác có lẽ có tác dụng, nhưng đối với hắn mà nói, vây công không có chút ý nghĩa nào, bởi vì nắm giữ “Thần uy”, hắn có thể tùy thời chọn lựa địa điểm và thời gian chiến đấu, không ai có thể làm gì được hắn.

Ánh mắt hắn thoáng dừng một cái trên người Kakashi đang thở hổn hển, sau đó lại đem ánh mắt dời về phía “Phong Linh” nơi xa.

Toàn bộ người ở đây, kẻ duy nhất làm hắn kiêng kị, chỉ có mỗi “Phong Linh“.

Thông qua chiến đấu vừa rồi cùng các Ninja Konoha, Obito cũng đã xác nhận không phải “Susanoo” của mình xảy ra vấn đề ở phương diện phòng ngự, cái này nói rõ vừa rồi “Susanoo” bị nháy mắt công phá, là vì tên “Phong Linh” kia nắm giữ một loại thủ đoạn công kích lợi hại, một loại thủ đoạn công kích có khả năng không nhìn phòng ngự của “Susanoo“.

Mặc dù chuyện này hắn chưa từng nghe qua, nhưng đã nếm qua hai lần thua thiệt trong tay tổ chức Kami, Obito âm thầm thề: “Quyết sẽ không có lần thứ ba, quyết không!”

Lúc này Hyuga Kagami lần nữa thổ huyết, đã bị Obito nhìn thấy.

Lấy sức quan sát Mangekyou Sharingan của hắn, tự nhiên có thể phân biệt ra được “Phong Linh” liên tiếp thổ huyết cũng không phải là ngụy trang, mà là thân thể quả thật có vấn đề nghiêm trọng.

Cơ hội rửa nhục ngay trước mắt, Obito trầm ngâm một cái, quyết định mạo hiểm thử một lần.

Bởi vì trên lưng hắn cấy ghép cả thảy hai cái Sharingan Ba Câu Ngọc, trước đó tiêu hao một cái, bây giờ còn thừa một cái, đã đủ để hắn phát động thêm một lần “Izanagi“.

Nhìn Obito đem ánh mắt khóa chặt bản thân, Hyuga Kagami đã đoán được tâm tư của Obito, thế là tay phải nhẹ lắc một cái, một cây cốt nhận duỗi ra từ lòng bàn tay, được hắn nắm lấy trong tay.

Cốt nhận trong tay hắn, lúc này rõ ràng có biến hóa.

Cốt nhận trước đó, là màu trắng bệch như xương cốt bình thường, vừa sắc bén vừa hiện ra u quang. Mà lúc này nó đã chuyển thành màu xám u ám, màu sắc thâm trầm đi nhiều, cũng không còn cảm giác sắc bén như trước, nhìn qua càng thêm tầm thường, tựa như bất cứ lúc nào cũng có thể gãy.

Kureinai bên cạnh nhạy cảm chú ý tới biến hóa cốt nhận trong tay Hyuga Kagami, trong lòng thất kinh: “Nguy rồi, nhất định là hắn bị thương quá nặng, cho nên ngay cả cốt nhận cũng biến chất không còn rắn chắc!”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.