Tfboys And Three Roses

Chương 22: Chương 22: Lời Hứa???




_Cô lạnh lùng trả lời: “Cậu nghỉ xem!”

_”Ukm... Chắc cậu cũng giống tôi.”- Tuy câu nói lạnh lùng nhưng trong thâm tâm người nói thật sự rất vui.

_”Cháu và Thiên Thiên quen nhau à”- Dịch Mama ngạc nhiên hỏi. (giả vờ đó, bốn phụ huynh này đã sắp sếp mọi thứ mà.)

_”Dạ phải!”- Cô lễ phép nói. Nhưng lời nói có chút buồn.

_”Thôi ngồi xuống rồi nói. Mời Hoàng tổng, Hoàng phu nhân và Đông Tuyền ngồi.”- Dịch Baba lên tiếng mời.

Sau khi ngồi xuống mọi người gọi phục vụ, gọi món.

Món ăn được dọn ra bàn, mọi người nhập tiệt a~

_”Anh chị dạo này sau rồi? Công ty hoạt động thế nào.”-Hoàng Baba lên tiếng hỏi thăm

_”Cũng ổn còn phía anh thì sao?”- Dịch Baba cũng câu hỏi đó, hỏi Hoàng Baba.

_.........

_”Hai người có thôi đi không”- Hoàng Mama cắt ngang lời Hoàng Baba.

_Dịch Mama cũng hùa theo: “Đúng đó hai người có bị lạc đề không chúng ta đến đây là vì chuyện gì. Mà hai người cứ...”

Hoàng Baba và Dịch Baba cười trừ.

_”Hai đứa ăn đi. Nhất là con đó Tiểu....(Tiểu Tuyền) à không Tuyết Nhi, dạo này ta thấy con hơn đó.”- Dịch Mama ngập ngừng khi định nói là Tiểu Tuyền, bởi vì không muốn cô nhớ lại những chuyện buồn lúc trước. * Chuyện về Hạo Thiên *

Cuộc nói chuyện kéo dài 1 tiếng đồng hồ cuối cùng cũng chấm dức *nói gì mà lắm thế* cũng chỉ vây quanh: Ukm hai đứa thích gì?, rồi hai đứa thấy hợp nhau không, còn hai đứa thấy thế nào, bla blo.... Khiến cho Cô và Thiên nghe mà cũng phát mệt.

_Mời anh chị nán lại nhà tôi chơi một chút!- Hoàng Mama lên tiếng mời khách.

_Như vậy thì làm phiền rồi!- Dịch Mama khách sáo nói.

_Không có gì đâu! Chúng ta lâu rồi không gặp, nói chuyện chút cho vui!- Hoàng Mama kiên quyết mời khách.

_Nếu chị đã nói vậy thì tôi cũng không thể từ chối!- Dịch Mama cũng đồng ý.

Mọi người ai lên xe nấy về nhà Hoàng Mama.

______Về đến nhà_______

Bốn phụ huynh đi trước, hai học sinh tiếp bước heo sau.

_Mời anh chị và cháu ngồi- Hoàng Baba mời

Dịch Mama, Baba ngồi xuống sofa Thiên và Cô cũng ngồi cùng. Cuộc nói chuyện không có hồi kết này khiến hai học sinh nghe đến mệt cả tai.

_Cuối cùng cô cũng lên tiếng: “Cậu lên phòng tôi! Cô chú và ba mẹ nói chuyện vui vẻ!”

_Ờ.... Được!

_Nghe đến hai chử “Lên phòng” Hoàng Mama trố mắt nhìn Cô. Phòng Cô 4 năm nay cả bà là mẹ Cô còn không vào được, vậy mà bây giờ Cô còn mở lời mời người khác vào. Mà người đó còn là giới tính nam nữa chứ. Khó hiểu! (t.g: có gian tình, chắt chắn có gian tình.)

Hai người bước lên tầng trên vào phòng của cô. Bốn phụ huynh ở đây vẫn tiếp tục cuộc nói chuyện ko hồi kế. Bỗng Dịch Mama thay đổ không khí chỉ với một câu nói: “Tôi nghỉ chúng ta nên nói sự thật cho bọn nhỏ biết!”

_Tôi cũng không chắt! Chỉ sợ.....Haizzz!- Hoàng Mama thở dài.

_Cứ để mọi chuyện thế này đi! Chuyện gì đến rồi cũng sẽ đến thôi!- Hoàng Baba cũng tiếp lời.

_Thôi cứ để cho tụi nhỏ thoải mái với nhau chúng ta cũng không nên ép buộc chúng nó. Nhất là Tuyết Nhi.......- Dịch Baba nói xong câu này thì không khí trở nên vui hơn vì đổi chủ đề khác để nói thôi.

___________Tai phòng Cô____________

Phòng Cô ở Việt Nam khác ở bên Trung nhiều. Thay và màu xanh lá thuần khiết của căn phòng kia thì ở đây phòng Cô lại mang một màu tím. Màu Tím huyền ảo, màu Tím thủy chung. Đó là phong cách phòng của Cô, về trang trí thì cũng không khác căng phòng bên Trung của Cô là mấy.

_Sao cậu ở đây được? Uyển Khanh nói là câu mới quay trương trình xong mà!

_Lúc cậu lên máy bay cũng là lúc tôi nhận được tin nhắn từ ba mẹ nói là tôi phải bay qua Việt gắp, nên tôi quay xong là bay qua đây liền!- Thiên tuông một tràn giả thích câu hỏi của Cô.

_Ukm. Tôi hiểu rồi.- Cô nói rồi bước lại gần rèm cửa. (Chị hiểu cái gì chứ cả tác giả còn không hiểu)

Kéo kèm cửa ra sau đó lại mở cửa sổ ra, phía ngoài cửa sổ là một không gian không lớn lắm nhưng thoải mái thoáng mát, khiến người ta có cảm giác rất dễ chịu. Bên ngoài có một chiếc ghế gỗ khá đơn giản (độ bằng cái ghế đá), Cô cầm theo chiếc điện thoại hiệu Oppo R9 của mình ngồi xuống chiếc ghế Cậu cũng ngồi cùng.

Cô đeo tai nghe mở nhạc vừa lên facebook. Cậu hiếu kì nhìn qua một chút rồi hỏi Cô:

“Cậu đang làm gì vậy.”

“Tờ giấy tôi đưa cho cậu đâu. Cả điện thoại của cậu nữa!” Cô vừa nói vừa đưa tay ra. (t.g: điện thoại của người ta chị lấy làm chi?)

Cậu lấy trong túi quần ra cái điện thoại Oppo R9 của mình và một tờ giấy nhỏ mà Cô nhờ Uyển Khanh đưa cho Cậu.

_Đây! Cậu lấy nó làm gì à?- Cậu đặt tờ gấy lên tay Cô.

Cô tải phần mềm Facebook về máy cậu. Rồi đăng nhặp vào bằng tài khoản ghi trong tờ giấy, cài đặt ngôn ngữ tiếng Anh rồi đưa cho Cậu.

_Cậu vào đó mà xem đi. Cái gì cũng được.- Cô nói nhưng mắt vẫn cấm vào điện thoại. Tâm hồn thì thả vào bào hát đang nghe.

Thấy Cô nghe nhạc Cậu cũng hiếu kì lấy một bên tai nghe của Cô mà nghe.

~~~~~giai điệu vu vương vang lên~~~~~~

I'm gonna be fine You left me alone

Can I heal the wounds myself

So what can I do And why did u come

To make my heart beat for you

Don't don't lose my mind Dream of you again

And I looked to you as it fell

I want to make a wish in the well

Hold me tight show your love

Everytime I trade my soul Because of you

If you wanna be in my way cuz of me

The stars were shining to me away

Whispering I want you to know you're my world

Everytime I'm crazy is because of you

If you're looking right at me because of love

To me it's a pretty wonderland

Do not make me make mecry again I need you right now

I'm gonna be fine You left me alone

Can I heal the wounds myself

So what can I do And why did u come

To make my heart beat for you

Don't don't lose my mind Dream of you again

And I looked to you as it fell

I want to make a wish in the well

Hold me tight show your love

Everytime I'm crazy is because of you

If you'relooking right at me because of love

To me it's a pretty wonderland

Do not make me make me cry again I need you right now

Hey boy do not be shy Why not we have a try

Stay next to me push the bad memories aside

Put me in the palm of you

All my life time I will be thinking of you

Everytime I trade my soul Because of you

If you wanna be in my way cuz of me

The stars were shining to me away

Whispering I want you to know you're my world

Everytime I'm crazy is because of you

If you're looking right at me because of love

To me it's a pretty wonderland

Do not make me make me cry again I need you right now

~~~~~~~THE END~~~~~~~

_Because of you?- Cậu lên tiếng hỏi

_Cậu cũng nghe bài này sao?- Cô nhẹ nhàng nhắm đôi mắt lại để tận hưỡng giai điệu của bài hát.

_Chỉ nghe qua vài lần thôi!- Cậu quay lại nhìn vào điện thoại.

_Cậu sao lại cùng ba mẹ đi xem mắt? Tôi thấy cậu cũng không muốn!- Thiên hỏi Cô.

_Câu chuyện khá dài, đơn giản là tôi phải thực hiện lời hứa thôi!- Cô thoải mái nói cho Cậu nghe.

_Lời hứa????

_Cô Thật sự cũng không muốn kể Cậu nghe cái quá khứ này, nhưng suy nghỉ một lát cô nghỉ chắt sẽ nhận được câu trả lời mà bấy lâu nai cô luôn muốn biết. Nên cô sẽ kể cho cậu nghe:

Thật ra lúc trước tôi cũng đã từng như Thảo Linh và Uyển Khanh vui vẽ yêu thích người khác. Nhưng rồi một tai nạn ập đến “anh ấy” đã phải xa tôi, lúc đó tôi rất buồn tôi đã từng khóc rất nhiều. Nhưng sau đó tôi cũng chẵng thể khóc thêm được nữa và tôi bắt sống một cuộc sống cô đơn. Khoảng sau đó một năm mẹ tôi bảo phải đi xem mắt, nhưng tôi cương quyết không đồng ý! Thế là mẹ tôi bắt tôi phải hứa một điều mà tôi nghỉ chúng sẽ không bao giờ xảy ra, đó là nếu tôi quan tâm, lo lắng, và cười với một người con trai thì tôi phải đồng ý với bà là đi xem mắt. Và tôi đã đồng ý, mọi chuyện cứ ngỡ không thể xảy ra nhưng không thật sự đã xảy ra nên tôi phải thực hiện lời hứa.- Cô kể mà đưa cảm xúc của Cô vào từng câu chử.

_Khi nào chứ?- Cậu khó hiểu.

_Quan tâm lo lắng cho cậu lúc Cậu gặp con rắn đó, cười với Nguyên trong siêu thị.- Cô liền kể ra hết.

_Ra vậy!- Câu thõa mãn vì Cô đã nói hết cho mình nghe.

_Sau này nếu có gì cậu và facebook để inbox với tôi cho dễ!- Cô hướng dẫn cậu dùng facebook

“Tuyết Nhi à xuống đây nào”- giọng nói của Hoàng Mama lãnh lót

Bước xuống nhà thấy Dịch Baba,Mama chuẩn bị về cậu cũng bước xuống theo.

_Thiên à lát nữa con phải bay về sớm rồi! Chúng ta về thôi!- Dịch Mama nói nhẹ nhàng

_Tạm biệt anh chị.- Dịch Baba nói xong thì bước ra ngoài.

Xe của Dịch Baba đang trên đường đến sân bay để Cậu về bên Trung.

_Lát về nhà nế có về công ty thì phải nghỉ ngơi liền hiểu không!- Dịch Mama dặn dò

_Vâng ạk.

_____________________________________________

Xin lỗi m.n vì sự chậm trễ này. Chap này dài một chút để bù nha. Mong m.n ủng hộ. Cho xincái cmt ik nha! ^_^!*

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.