[Tfboys] Thiên Tỉ.... Cậu Là Của Tôi!!

Chương 12: Chương 12




Nếu cháu muốn cậu ấy không dính dáng đến chuyện này thì hãy để cậu ấy sống một cuộc sống bình thường đi!!Chú Trương nói.

Cô im lặng,những lời của chú Trương nói quả là không hề sai.Nhưng mà....

Cháu mệt rồi!!Cô thở dài xoa xoa thái dương nói.

Chú Trương nhìn cô không khỏi lắc đầu.

----

Chiếc xe sang trọng bước vào một ngôi biệt thự mang tên Hoa Mẫu Đơn.Nơi này chính là nhà của cô,là nơi mà cô lớn lên,là nơi khiến con người cô thành ra như thế này và cũng chính là nơi đã đẩy ba mẹ cô rời xa cô.

Chú Trương,cũng gần đến ngày giỗ của ba mẹ cháu rồi!!Có nhiều chuyện cháu cẩn phải làm để đến ngày đó kể cho ba mẹ nghe.Cô nói.

Cứ để ta lo.Cháu chỉ cần học là đủ rồi.Chú Trương nói.

Việc này phải để cháu tự mình giải quyết.Cô nói.

À...mọi người trong công ty đã mở một bữa tiệc nhằm công bố chủ tịch mới của N.E,cháu có nghĩ mình nên hủy bỏ nó không?Chú Trương hỏi.

Không,nên để mọi người trong công ty biết.À,giờ cũng đã tan học rồi nhỉ?Nên đến thăm Thiên Tỉ một chút!Cô nói.

Vậy ta chuẩn bị xe,cháu lên thay đồ đi!Chú Trương nói.

Cháu có thể tự lái tới đó!Chú lo việc của công ty đi.Tài liệu và hợp đồng nên để cháu lo liệu.Cô lên lầu nói.

Chú Trương lắc đầu,con bé này thật quá ngang bướng.

---

Dừng xe trước cổng nhà của Dịch Dương Thiên Tỉ.Cô mở xe bước xuống và bước vào trong.

Đing...Đong bước đến cửa cô nhấn chuông.Cô Dịch ra mở cửa.

Tiểu Tuyết?Cháu về sớm vậy?Cô Dịch hỏi.

Vẫn chưa tan trường ạ?Cô cau mày hỏi.

Còn khoảng 30 phút nữa thì Thiên Tỉ và Nam Nam mới về.Cô Dịch nói.

Vậy để cháu vào đợi!Cô nói.

---30 phút sau----

Con về rồi...Thiên Tỉ mở cửa bước vào vừa nhìn thấy cô đã vội chán nản.

Đừng nhìn vợ tương lai của mình bằng con mắt đó nếu không muốn bị làm thịt.Cô lạnh lùng nói.

Cô đừng làm càng!!Nhà này là của cô hay sao mà cô lúc nào cũng ở đây vậy?Hay là cô không có nhà?Thiên Tỉ hỏi.

Cô nhếch môi,đập bàn đứng dậy.Quả là ngày càng ngông cuồng!!

Cô Dịch hiện tại đang đi đón Nam Nam và đi mua đồ về nấu bữa.Trong nhà chỉ còn mỗi tôi và cậu.Cậu lại ngỗ ngược la lớn...Không sợ Trương Mỹ Tuyết tôi làm gì cậu sao?Cô nhếch môi bước tới gần Thiên Tỉ hỏi.

Cô nghĩ cô có thể làm gì tôi?Thiên Tỉ nói.

Đặt ân sủng nhiều quá rồi cậu thành ra ngang bướng chứ gì?Cậu nghĩ tôi không thể làm gì nổi cậu à?Làm thịt cậu?Lời tôi nói cậu coi là thừa thãi?Cô cau mày tiến gần tới Thiên Tỉ lạnh lẽo hỏi.

C..Cô tính làm gì?Thiên Tỉ e dè hỏi.Hễ một bước tới của cô bằng hai bước lùi của anh.

Cô nhếch môi.Để xem ngang bướng được bao lâu.

Sao đây...Đụng tường à??Cô nhếch môi hỏi.

Rồi cô có thể làm gì tôi!Thiên Tỉ nói.

Làm gì?Cô đặt tay vào tường nhìn anh mà nhếch môi hỏi Cậu nghĩ thử xem.Cô nói.

Thiên Tỉ tái mặt.Trên đời này làm gì có chuyện con gái mà bá đạo như vậy!!Sao lại dồn con trai vào đường cùng rồi lại hiên ngang chống tay vào tường như thể muốn làm gì vậy!!

Sao lại sợ rồi?Tôi còn chưa làm thịt cậu mà!!Chả phải cậu bảo tôi không dám làm thịt cậu sao?Cô hỏi.

Tôi không có nói!!Thiên Tỉ nói.

Thiên Tỉ....khi nhìn gần cậu hơn xem ra cậu trông rất đẹp.Cô đưa tay kia lên vuốt mặt Thiên Tỉ nói.

Cô gần tôi quá rồi!!Thiên Tỉ cau mày nói.

Ơ hay đã gọi là làm thịt cơ mà!Cô nhún vai nói.

Con gái như cô thì đừng mong có ai thích.Thiên Tỉ nói.

Cô nghe vậy liền bỏ tay xuống,quay người lại.

Tôi không cần ai phải thích tôi cả!!Cậu lên phòng thay đồ đi.Cô nói rồi đi lại ghế ngồi.

Thiên Tỉ cau mày,cái thái độ của anh khá hụt hẫn à!!Cô quả thật là khó hiểu nhưng mà khi nãy...cái cảm giác gần cô như vậy thật khiến lòng anh dao động!!

Từ nay đừng có mà thách thức tôi.Tôi không thể kiểm soát được hành động của mình đâu!!Cô thở dài nói.

Cô cứ như là người đa nhân cách vậy!!Thiên Tỉ cau mày nói.

Cứ cho là như vậy đi vì dù sao tôi cũng không phải là tôi nữa.Cô nói.

Ngu ngốc!!Thiên Tỉ nói rồi bước lên lầu.

Cô tựa đầu vào ghế,đưa tay xoa xoa thái dương.Đã hơn 10 năm cô thay đổi cũng vì một chữ thù.Cô càng khó xử hơn khi Thiên Tỉ từ trước giờ luôn là đầu mối của việc trả thù của cô.Chỉ có anh mới có thể giúp cô trả thù!!Nhưng giờ cô lại không thể để anh rơi vào những mối nguy hiểm mà cô tạo.

Đứng dậy và rời khỏi ngôi nhà.Cô nên đến đây khi cần thiết thì tốt hơn trách tình trạng cô không kiểm soát được tình cảm của mình!!

Cô đi đâu đấy!!Thiên Tỉ bước xuống nhà hỏi.

Dịch Dương Thiên Tỉ...nếu một ngày nào đó tôi đem cậu ra làm vật thế thân hay là dùng cậu bởi một mục đích gì đó thì liệu cậu có ghét hay hận tôi không?Có còn nói chuyện với tôi nữa không?Cô quay người nhìn Thiên Tỉ hỏi.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.