Thả Dây Dài Câu Đại Thần

Chương 8: Chương 8: Luận võ kén rể




Tin tức sôi nổi “Dày đặc” bộc lộ về tình yêu sâu sắc phát trên kênh thế giới đang chạy dài trên màn hình máy tính của Thánh Kỵ Sĩ, nhưng người gửi tin tức này, lại làm cho anh ta thật hoang mang:

[ Bạn tốt ] Thánh Kỵ Sĩ nói với bạn: Ai đang phát mấy cái tin này vậy?

Thù Tiểu Mộc ngồi trên các bậc thang dài của thành Tây Lăng ở Trung Nguyên, ngẩn người trong một quầy hàng, nhìn thấy tin tức này cũng không muốn nhiều lời:

[ Bạn tốt ] bạn nói với Thánh Kỵ Sĩ: Sư phụ đừng hỏi.

Thánh Kỵ Sĩ nhìn kênh thế giới đang dần dần yên tĩnh lại, bây giờ hỏi cái gì cũng không còn ý nghĩa. Anh ta lựa chọn nói sang chuyện khác:

[ Bạn tốt ] Thánh Kỵ Sĩ nói với bạn: [ Thâm trầm ] Đồ nhi, vi sư muốn chúc mừng nhóc. Lão Mạn này, kỳ thật rất xấu xí! Bộ dạng của anh ta rất đáng khinh, dáng người lùn tịt, còn mất vệ sinh, tên đó rời giường không đánh răng, ra đường không rửa mặt, về nhà không đổi dép! Chăn mềm của tên đó một tháng không giặt, rồi lại lật ngược chăn lại để dùng một tháng nữa, anh ta còn có thể lộn ruột chăn ra tiếp tục dùng trong hai tháng. Có một lần tên đó đi xe taxi không đủ tiền, lái xe taxi không chịu thả ra, con đoán xem sau đó thế nào?

Thù Tiểu Mộc đã cười đến gập thắt lưng, biết rõ anh ta nói xạo, nhưng nỗi buồn ảm đạm trong lòng cũng đã tiêu bớt chín phần:

[ Bạn tốt ] Bạn nói với Thánh Kỵ Sĩ: Rồi thế nào?

[ Bạn tốt ] Thánh Kỵ Sĩ nói với bạn: [ Thâm trầm ] Tên đó cởi giầy ra, lái xe taxi lệ rơi đầy mặt không cần tiền nữa chỉ muốn tên đó xuống xe ngay lập tức.

[ Bạn tốt ] Bạn nói với Thánh Kỵ Sĩ: [ Hộc máu ] Sư phụ nói dóc !

[ Bạn tốt ] Thánh Kỵ Sĩ nói với bạn: [ Há miệng cười to ] Mau thăng đến cấp 52 nhé? Vi sư mang nhóc đi phó bản 52.

Thù Tiểu Mộc cảm thấy ấm áp:

[ Bạn tốt ] Bạn nói với Thánh Kỵ Sĩ: Hôm nay sư phụ không giết người sao ?

[ Bạn tốt ] Thánh Kỵ Sĩ nói với bạn: [Kinh ngạc ] A, sư phụ sẽ làm lá chắn mang nhóc đi giết người.

Thù Tiểu Mộc cảm thấy sự ấm áp len lỏi trong tâm trí chính mình:

[ Bạn tốt ] Bạn nói với Thánh Kỵ Sĩ :[ Đập bàn ] Ông đừng có giả nai, cút ————

Tối đó, anh ta vẫn dẫn theo Thù Tiểu Mộc đi phó bản cấp 52, đến cửa phó bản rồi Thù Tiểu Mộc mới phát hiện mình còn chưa đủ cấp để vào phó bản này, cũng may khi đó dã chiến đã gần như chấm dứt, Thánh Kỵ Sĩ rút ngắn thời gian chiếu cố phụ nữ của người khác để tới chiếu cố đồ đệ của mình, chạy theo tiểu thích khách bắt đầu hì hục đánh quái.

Quái cấp 50 đối với anh ta mà nói không có gì khó khăn, khác biệt chỉ là anh ta muốn một đao hay là hai đao giết chết bọn quái mà thôi. Vì vậy Thù Tiểu Mộc một đường chạy thẳng, cảm thấy nhiệm vụ rất đơn giản, phát hiện mình rất chi là ngây thơ. =_=||||

Phó bản cấp 52 kỳ thật rất đơn giản, nhưng lúc đi đến phó bản rồi, Thù Tiểu Mộc cảm thấy rất bất an:

[ Bạn tốt ] Bạn nói với Thánh Kỵ Sĩ : Sư phụ, chỉ hai người chúng ta thôi sao? Không mang theo thầy thuốc à?

[ Bạn tốt ] Thánh Kỵ Sĩ nói với bạn: Đứng ở phía sau sư phụ.

Vì thế tiểu thích khách ngoan ngoãn đứng ở phía sau anh ta.

Ấn tượng phó bản này tạo cho Thù Tiểu Mộc đó là từ đầu tới cuối chỉ toàn đá là đá, những đám mây dài thật dài. Cô vô cùng ngoan ngoãn đi ở phía sau Hoang Hỏa, chiến sĩ Hoang Hỏa cường tráng ngồi trên Ngưu Mã tạo cho cô không ít cảm giác an toàn. Giết chết tất cả thủ vệ một đường chạy về phía trước, Hoang Hỏa nói hai chữ cẩn thận, thì Thù Tiểu Mộc liền thấy tứ đại thần thú đứng ở trước mặt.

Trơ mắt nhìn mình bị một con thú cắn cắn, cào, cào, mổ, mổ, lần đầu tiên Thù Tiểu Mộc trở nên anh minh thần võ—— cô đứng tại chỗ dùng thuật độn thổ, từ bậc thang chạy thoát thân.

Chiến sĩ Hoang Hỏa mừng đến rơi nước mắt, xem kìa, cuối cùng cũng có chỗ tiến bộ rồi?

Đương nhiên sau đó nó cũng trở thành một thảm họa —— lúc Thù Tiểu Mộc mang theo các ID cấp thấp vào phó bản 16, 21, 22,24, thường xuyên vỗ ngực dõng dạc nói với đám ID cấp thấp rằng —— đi theo cô! !

Vì thế đá, người mới nhất tề lên ngựa, rất nghe lời theo sau cô. Một thích khách cấp 51 đi phía trước chạy a chạy, dẫn theo một đoàn quái —— sau đó đánh đánh vài chiêu, rồi cô nhanh chóng dùng thuật độn thổ chạy thoát thân. Để lại chúng ID cấp thấp, bị quái chém giết thật thê thảm . >_

Đương nhiên hãy nói sau, tạm thời cứ diếm đi không nên nhắc tới.

Tiểu Mộc đi theo sau chiến sĩ Hoang Hỏa hừng hực sát khí đối phó với tứ đại thần thú… Chính xác là nhìn vẻ mặt sát khí của chiến sĩ Hoang Hỏa đang đối phó với tứ đại thần thú. Chiến sĩ Hoang Hỏa càng không ngừng đánh quái, làm tốt vai trò đội trưởng tổ đội, phó bản này, anh ta miễn dịch với tất cả mọi loại quái, anh ta chỉ dùng mấy chiêu đã tính sổ nhanh gọn, bởi vậy đi phó bản cũng đơn giản hơn rất nhiều, nhưng dù sao cấp sáu mươi, vào lúc mọi người đều vội vàng thăng cấp, cũng không có dư giả thời gian và tiền để đi làm trang bị, đồ bảo vệ càng miễn bàn, rất dễ bị hỏng khi chế tạo, cho nên dù là một chiến vương cấp 69 đi nữa thì thanh máu cũng tụt xuống ào ào.

Thù Tiểu Mộc run như cầy sấy nhìn thanh máu kia, vừa sinh ra chút hứng thú với cấp bậc.

[ Bạn tốt ] Bạn nói với Thánh Kỵ Sĩ: [ Nước miếng ] Sư phụ, nếu con đạt cấp 69 thì tốt quá rồi!

[ Bạn tốt ] Thánh Kỵ Sĩ nói với bạn: Hâm mộ có ích lợi gì, luyện đi !

[ Bạn tốt ] Bạn nói với Thánh Kỵ Sĩ: [ Ngậm miệng ] Luyện không được.

Cũng may khi đó Thánh Kỵ Sĩ bề bộn nhiều việc, không rảnh phát biểu thao thao bất tuyệt, cuối cùng Thù Tiểu Mộc được miễn lễ rửa tội lười bằng nước miếng.

Đương nhiên vì bị giới hạn về trang bị và cấp bậc, một Thánh Kỵ Sĩ không có khả năng mang cô đánh hết tất cả các BOSS, cũng may phó bản này chỉ toàn rơi ra sách kỹ năng và bí tịch, cho nên các người chơi khác bình thường cũng chỉ vào phó bản này kiếm bí tịch là chủ yếu, người chân chính đánh BOSS thì rất ít. Cho nên Thánh Kỵ Sĩ cũng không tính mang đồ nhi thân yêu của mình đi đánh BOSS.

Đánh xong tứ đại thần thú bảo hộ, anh ta dẫn Thù Tiểu Mộc vòng qua BOSS thứ nhất chạy về phía trước, Thù Tiểu Mộc chỉ chú ý tới các loại đá khác biệt được điêu khắc trong phó bản này, giống như một con thú nuôi im lặng chạy theo chủ nhân, im thin thít không nói gì.

Đi phó bản được một lúc, thì Thánh Kỵ Sĩ cho cô tất cả bí tịch mình lấy được, phù thì để cho mình xài, hai người đứng ở trên đài cao sương khói nơi có con BOSS thứ ba chia của, điều này làm cho Thù Tiểu Mộc có cảm giác từ trên cao ngạo nghễ nhìn xuống thế giới:

[ Bạn tốt ] Thánh Kỵ Sĩ nói với bạn: Xong rồi, đi ngủ sớm đi!

[ Bạn tốt ] Bạn nói với Thánh Kỵ Sĩ : Sư phụ ngủ trước đi, đệ tử muốn suy nghĩ một chút.

Thấy vậy, anh ta bắt đầu an ủi:

[ Bạn tốt ] Thánh Kỵ Sĩ nói với bạn: Còn luẩn quẩn trong lòng sao? Bé ngốc. Thiên hạ này có thằng đàn ông nào không có vợ, có phụ nữ nào không có chồng ? Đồ nhi thân yêu của Thánh Kỵ Sĩ ta, lại tìm chồng không được sao? Ngày mai sư phụ giúp nhóc lập lôi đài, luận võ kén rể, không phải đại thần thì không có tư cách dự thi đâu nha?

Thù Tiểu Mộc cảm thấy mình giống như một đứa trẻ con đánh mất món đồ chơi ở trước mặt cha mẹ làm nũng, nhưng cô cũng không làm nũng nhầm đối tượng, đây là sư phụ của cô mà:

[ Bạn tốt ] Bạn nói với Thánh Kỵ Sĩ: Sư phụ nói đó nha?

[ Bạn tốt ] Thánh Kỵ Sĩ nói với bạn: Sư phụ nói được, sẽ làm được.

Thánh Kỵ Sĩ này tuy là người vừa dài dòng, vừa vô lại, nhưng năng suất làm việc của anh ta tuyệt đối rất cao, ngày hôm sau anh ta làm một cuộc ” động viên thi đấu” trong bang hội. Trò chơi như sau, nhờ vào lực lượng bà tám không thể thiếu, đề nghị luận võ kén rể nhanh chóng được mọi người coi trọng, một phần là do Đại lão gia đã lập một cái bảng về các tố chất cơ bản của ” đại thần Võng du “ rất chi là hấp dẫn, bảng đó nói mấy câu sau:

Thứ nhất, trầm mặc ít nói. Rất đơn giản, một tên hay lải nhải làm sao có thể có tố chất của đại thần?

Hai, kỹ năng tốt. Thao tác luôn một phần tất yếu của đại thần mà.

Ba, trang bị. Ít nhất trang phục phải cấp năm mươi trở lên?

Bốn, cấp bậc. Bạn từng thấy đại thần nào cấp thấp sao?

Tổng hợp tất cả, Mông Hồng Thiên Hạ nhanh chóng dán quy tắc báo danh, cách dự thi, tiêu chuẩn xem xét phát lên trên diễn đàn Thiên Hạ. Bởi vì nữ nhân vật chính là phú bà nổi danh, nên chuyện này nhanh chóng trở nên ồn ào huyên náo, trên diễn đàn có chuyên mục dành để báo danh, bởi vì Tiểu Mộc muốn đại thần, nên yêu cầu trở nên rất nghiêm khắc —— cấp bậc phải từ 68 trở lên, trang phục toàn thân ít nhất phải hơn mười sao, ưu tiên trang bị cấp 50 trở lên, trang bị toàn thân mười ba sao,và thủ lĩnh các bang hội.

Tranh đoạt phụ nữ, vĩnh viễn là động lực tốt nhất để thể hiện của bọn đàn ông con trai. Cho nên từ lúc báo danh đến khi thông qua xét duyệt chính thức để đứng trên lôi đài, tổng cộng chỉ có hai mươi mốt người. Mặc kệ phần mềm như thế nào, phần cứng đều tuyệt đối đạt tiêu chuẩn đại thần.

Bởi vì không muốn bị nhiều người xem, ảnh hưởng đến sự công bằng của cuộc cạnh tranh, Thánh Kỵ Sĩ thiết lập lôi đài tại phó bản cấp 52, dùng hơn hai giờ để tổ chức vòng loại. Lúc Thù Tiểu Mộc đi vào phó bản, bởi vì có BOSS phía trước, nên cuối cùng phải quét một lượt, tất cả mọi người dành 4 phút nhanh chóng thanh toán bọn tiểu quái, trực tiếp đi đến nơi có BOSS trên đài cao tràn ngập sương khói.

Không sai, chỗ này chính là lôi đài của chúng ta.

Phó bản chỉ cho năm người vào, ba người Thánh Kỵ Sĩ, Chỉ muốn làm uyên ương không muốn làm thần tiên, Thù Tiểu Mộc đã ở sẵn, còn lại dựa theo số thứ tự mỗi lần vào hai người. Đánh thắng được vào vòng trong, bại tự động thoát ra. Lúc luận võ trong phó bản, Thù Tiểu Mộc chỉ có yêu cầu duy nhất là không cho phép dùng thuốc hồi phục máu mà thôi. >_

Quả thật Tiểu Mộc của chúng ta rất ngây thơ, tất cả mọi thao tác của họ đối với cô mà nói đều giống nhau, cô biết được ai thắng ai bại là nhờ vào hệ thống tuyên bố . =.=

Cũng may bên người cô ít nhất còn có hai cao thủ, Thánh Kỵ Sĩ cùng với Uyên Ương vẫn đang duy trì sự im lặng, Thánh Kỵ Sĩ giống cha vợ tuyển chồng cho con gái, phi thường nghiêm túc, Thù Tiểu Mộc vẫn hoài nghi anh ta và Uyên ương lén nói chuyện với nhau, nhưng lại không có chứng cớ. Hai mươi người dự thi nhanh chóng đã đánh xong, cuối cùng chỉ còn một người không có đối thủ , lão Thánh Kỵ Sĩ rất công bằng nói chuyện với anh ta một lúc, sau đó rất khách khí đánh cho đối phương nằm vật ra đất. =.=

Một vòng thắng được mười người, nhưng vẫn còn cần trải qua hai đợt kiểm tra nữa, thủ lĩnh đại nhân họp nội bộ, hỏi Thù Tiểu Mộc xem người đó có thuận mắt hay không? Thù Tiểu Mộc chỉ có thể lắc đầu —— cô cảm thấy đau cả đầu, chỉ biết tám đại môn phái đang giết tới giết lui mà thôi. >_

Vì thế thủ lĩnh đại nhân của chúng ta phải hết sức khống chế trái tim đen tối của mình không đánh đồ đệ thân yêu.

Trong vòng hai ngày, người đảm nhận chức vụ làm chồng Thù Tiểu Mộc liền được chọn ra như vậy. Đó là một cung thủ, tên rất uy phong —— Một Giây Giết Ba Ngàn.

Tác giả nói ra suy nghĩ của mình: Phi thường mong sủng ái, mong âu yếm, mong bao dưỡng, mong SM…


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.