Edit:Băng Vy
Beta:Mộng, Du, Pio
O0O—O0O
“Quân Trình thiếu gia... Là lão đại tự tay tiễn đi.”
——-
Chính xác, tình huống hiện tại của Anh thật sự là không nên chậm trễ thời gian chữa trị, cho nên đối với lời nói của Trạm cậu không chút phản bác, cũng không yêu cầu gì thêm.
Xoay người trong nháy mắt, cậu cố gắng bình phục tình tự kinh ngạc, lo lắng của chính mình, bởi vì giờ này khắc này, người trên giường cần không phải là một cái công đạo, cũng không phải một lý do, hiện tại y cần chính là một bác sĩ, một bác sĩ có thể cố gắng duy trì dấu hiệu sinh mệnh của y, làm cho y có thể tiếp tục sống sót…
Gần 1 giờ sau, Hoàng Yến Quân cuối cùng cũng xử lý vệ sinh xong miệng vết thương, hoàn thành công việc. Thật sâu chăm chú nhìn Anh đang nằm trên giường một lát, cậu mới bắt đầu thu dọn, đem dụng cụ chữa trị của mình đi ra khỏi phòng, khi cậu nhẹ nhàng khép cửa phòng lại, dư quang ở khóe mắt liền nhìn thấyTrạm đang đứng ở phía trước chờ cậu.
Tùy ý Trạm đi vào căn phòng Hoàng Hân Duật chuẩn bị riêng cho cậu, Hoàng Yến Quân lập tức không nói hai lời hất đầu hỏi:
“Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì, anh hiện tại có thể nói rồi chứ.”
“Trước tiên cậu không sửa sang bản thân lại một chút sao?” Nhìn trên quần áo Hoàng Yến Quân dính một chút vết máu, Trạm nhắc nhở.
“Không cần, chuyện của Anh và Quân Trình quan trọng hơn.”
Nhìn biểu tình kiên trì trên gương mặt Hoàng Yến Quân một hồi lâu, trong mắt Trạm tựa hồ có chút suy tính hàm súc không rõ cùng nghi ngờ, nhưng nếu đã đáp ứng sẽ nói cho cậu biết, mặc dù trong lòng có nhiều thứ khó hiểu cùng nghi hoặc, hắn cũng vẫn tuân thủ hứa hẹn.
“Quân Trình thiếu gia, cậu ấy… đã chết.”
“Cái gì!?”
Chợt nghe thấy tin Mạc Quân Trình chết, Hoàng Yến Quân quả thực không thể tin được.
“Này, điều này sao có thể! Ai chẳng biết Quân Trình là người của anh cả, như thế nào có thể có người dám xuống tay với anh ta! Anh… Anh là nói bậy đúng không?”
“Không, là thật, Quân Trình thiếu gia quả thật đã chết…”
“Là ai đã xuống tay?”
Không kịp chờ Trạm nói xong, Hoàng Yến Quân đã không khách khí đánh gãy lời nói của hắn, vội vàng hỏi:
“Ai dám ra tay với Quân Trình, chẳng lẽ là…”
Đột nhiên nhớ tới lời nói mới vừa rồi ở trong phòng của Hoàng Hân Duật, lại nghĩ đến thương thế của Anh đang nằm trên giường, cậu không khỏi hung hăng rít mạnh một hơi, lòng rét run hỏi:
“Chẳng lẽ người ra tay là… Anh!?”
Có chút ngoài ý muốn khi Hoàng Yến Quân đoán như thế, Trạm không khỏi nhíu mi, hồi đáp, “Không phải.”
“Không phải? Kia, kia vì sao…”
“Anh bị mang về thuần túy chỉ là trùng hợp, cùng cái chết của Quân Trình thiếu gia không quan hệ.”
“Kia ——”
Nhìn nghi vấn rõ ràng trong mắt cậu, Trạm tạm dừng một lát sau mới thật sâu hít vào một hơi, gian nan mở miệng nói: “Là lão đại ra tay.”
“Cái gì!?”
“Quân Trình thiếu gia… Là lão đại tự tay tiễn đi.”
“Như thế nào có thể… Anh cả yêu anh ta như vậy… Như thế nào có thể xuống tay với anh ta?”
Nhìn Trạm, người từ trước đến nay không hề nói dối, mà lúc này lại mang vẻ mặt nghiêm túc, Hoàng Yến Quân như thế nào cũng vô pháp tin tưởng, Hoàng Hân Duật luôn luôn yêu chiều Mạc Quân Trình lại tự mình ra tay giết anh ta.
Anh cả vẫn thực rất yêu anh ta, so với yêu người thân cùng huyết thống với chính mình kể cả cha mẹ còn yêu hơn, hắn thậm chí tình nguyện bị thương chính mình cũng không nguyện ủy khuất đến anh ta, anh cả như vậy, như thế nào có thể xuống tay với anh ta, điều này căn bản là không có khả năng!?
Nhưng mà… Lấy cá tính nghiêm cẩn của Trạm, không có khả năng lấy sống chết của Mạc Quân Trình ra viết truyện, như vậy… Chẳng lẽ anh ta thật sự đã chết sao? Lại còn chết ở trong tay anh cả!?
“Trạm, rốt cuộc là đã xảy ra chuyện gì, vì cái gì anh nói anh cả giết Quân Trình? Hơn nữa… Vì cái gì Anh cũng sẽ ở chỗ này? Trạm, nói cho tôi biết! Đem tất cả chuyện đều tỉ mỉ, toàn bộ toàn bộ nói cho tôi biết, coi như tôi xin anh đó, Trạm!”
“Cậu hai…”
Không thể bỏ qua chấn kinh cùng cầu xin của cậu, Trạm nhìn cậu một lát sau, rốt cục chậm rãi mở miệng.
“Tôi đã biết, tôi sẽ đem toàn bộ chuyện phát sinh trong đêm nay đều nói cho cậu biết.”