Chương 249: Ẩn vu thị
Hơn nữa, Bạch Lộc thư viện cực ít tranh đấu với thế lực khác, không có ai biết Bạch Lộc thư viện mạnh như thế nào, rất nhiều người phỏng đoán, trong Bạch Lộc thư viện khả năng cất dấu một chút nhân vật lợi hại, chỉ là cực kỳ khiêm tốn mà thôi, đương nhiên đây cũng chỉ là phỏng đoán, Bạch Lộc thư viện khiêm tốn không cùng người kết thù kết oán, không có khả năng có người vô duyên vô cớ đi đối phó Bạch Lộc thư viện.
Huống chi danh tiếng của Bạch Lộc thư viện rất tốt, cỗ thế lực này am hiểu Thần Văn thuật, thậm chí có rất nhiều Thần Văn kỳ dị, cực kỳ lợi hại, dùng khắc họa Thần binh càng có thể có công hiệu không tưởng được, nhưng xưa nay Bạch Lộc thư viện không luyện khí, chỉ dạy người thần văn chi thuật, đương nhiên, muốn ở trong thư viện tu hành Thần Văn, cần trả thù lao nhất định... Tinh Thạch.
Không thể không nói, phương pháp thu được Tinh Thạch của Bạch Lộc thư viện không giống người thường, bằng vào mình am hiểu Thần Văn, dạy người khác mà thu lấy thù lao, tự nhiên không dễ dàng cùng người kết thù kết oán.
Tần Vấn Thiên rất dễ dàng tìm hiểu ra Bạch Lộc thư viện là thế lực thế nào, trong lòng không khỏi cảm thán.
Tục ngữ nói: Đại ẩn ẩn vu thị, Bạch Lộc thư viện cũng như thế, sợ rằng không ai biết, Bạch Lộc thư viện này chính là trực hệ nhất mạch ngày trước phá thành mảnh nhỏ của Thương Vương cung.
Đám người Tần Vấn Thiên tới ngoài thư viện, kiến trúc trước mắt cũng không có rộng lớn khí phái như vậy, nhưng tinh xảo ưu nhã, cho người ta cảm giác thoải mái, trong Bạch Lộc thư viện có người ra vào, cũng có không ít người chờ ở bên ngoài.
- Di, ngươi cũng ở đây.
Phàm Nhạc mắt sáng lên, chỉ thấy trước bọn họ có một mỹ nhân, y phục bích lục, chính là nữ tử vừa mới gặp ở trên đường.
Nữ tử thấy Phàm Nhạc thì nhíu mày, nàng không khỏi có chút hoài nghi động cơ của Phàm Nhạc.
- Ngươi cũng tới tu hành Thần Văn sao?
Tần Vấn Thiên mở miệng nói, làm cho nghi tâm của nữ tử giảm xuống, gật đầu.
- Vừa vặn, ta là Phàm Nhạc, mỹ nữ ngươi thì sao?
Mập mạp tiến lên vươn tay, nhưng bị không nhìn thẳng.
- Tần Vấn Thiên.
Tần Vấn Thiên nhìn nữ tử mỉm cười gật đầu.
- Lãnh Ngưng.
Nữ tử đáp lại một tiếng:
- Tiểu tử trong ngực ngươi là Yêu Thú sao? Thật xinh đẹp.
Đầu của Tiểu Hỗn Đản từ trong ngực Tần Vấn Thiên chui ra, ánh mắt lười biếng quan sát Lãnh Ngưng, sau đó mắt sáng rực lên, thân hình nhảy một cái, lại bay thẳng đến Lãnh Ngưng.
Lãnh Ngưng vươn tay, liền nhìn thấy Tiểu Hỗn Đản nhảy vào trong ngực nàng, ánh mắt nhìn nàng tựa hồ có chút vui vẻ, sau đó đầu nhỏ ủi ủi trước ngực của nàng, cực kỳ thoải mái nằm ở đó.
- Tiểu tử này thật khả ái.
Lãnh Ngưng vốn một mực mặt lạnh, lúc này cũng lộ ra vui vẻ, nhẹ nhàng vuốt ve thân thể của Tiểu Hỗn Đản.
Thấy Tiểu Hỗn Đản nhắm mắt lại hưởng thụ, hai tay Phàm Nhạc chống nạnh, thật là không có thiên lý, con chó háo sắc này.
- Người ở đây không ít, tùy thời đều có rất nhiều người muốn tiến vào Bạch Lộc thư viện tu luyện Thần Văn sao?
Tần Vấn Thiên liếc nhìn chung quanh, đi tới trước người Lãnh Ngưng hỏi.
- Ngươi là người ngoại lai?
Lãnh Ngưng ngẩng đầu nhìn Tần Vấn Thiên.
- Ân, từ rất xa tới.
Tần Vấn Thiên nói.
- Khó trách, Bạch Lộc thư viện một tháng mới chiêu sinh một lần, ngươi vận khí không tệ, vừa vặn tới kịp, thời gian dạy bảo cũng là một tháng, nếu như ngươi biểu hiện ra thiên phú trên Thần Văn, có thể tiếp tục ở đây tu hành, bằng không Bạch Lộc thư viện sẽ không làm lỡ thời giờ của ngươi, đương nhiên, nếu ngươi có tạo nghệ phi phàm ở trên Thần Văn, thậm chí có cơ hội trở thành khách khanh của Bạch Lộc thư viện.
Ấn tượng đầu tiên của Lãnh Ngưng đối với Tần Vấn Thiên không tệ, liền kiên trì giải thích với hắn.
- Được rồi, tạo nghệ của ngươi ở trên Thần Văn như thế nào? Nếu quá kém, liền không cần phải ... Lãng phí Tinh Thạch.
Lãnh Ngưng lại nói, cũng không phải ý tứ khinh thường Tần Vấn Thiên, mà là chân thành.
- Tạm được, coi như ưu tú đi.
Tần Vấn Thiên nói nhỏ, kỳ thực lấy tạo nghệ trên Thần Văn của hắn, thậm chí có thể dạy bảo người khác, nói như vậy cũng không có ý tứ khuyếch đại.
- Ta tin tưởng ngươi là từ chỗ rất xa tới.
Lãnh Ngưng trừng Tần Vấn Thiên một cái, ưu tú? Ở trên tạo nghệ Thần Văn, có bao nhiêu người dám tự xưng ưu tú, người này thoạt nhìn có chút tuấn tú, bất quá hình như khuếch đại, có lẽ hắn không biết Bạch Lộc thư viện ở trên tạo nghệ Thần Văn lợi hại bao nhiêu.
- Chỉ cần đi vào tham dự khảo hạch, sau đó lưu lại học tập một tháng, liền cần trước giao nộp mười viên Tinh Thạch trên Tam Trọng Thiên, ngươi cần phải biết.
Lãnh Ngưng hảo tâm khuyên nhủ.
- Mắc như vậy?
Tần Vấn Thiên xấu hổ, nếu như ở Sở quốc, này chính là một khoản tài phú đáng sợ, rất nhiều mạo hiểm giả bốc lên nguy hiểm tánh mạng, muốn thu được một món tiền như vậy cũng là cực kỳ khó khăn, thậm chí có thể nói không có khả năng.
Lãnh Ngưng nghe được thần sắc của Tần Vấn Thiên kinh ngạc, càng thêm nhận định suy đoán của mình, người này thật đúng là có thể không biết tình huống bên ngoài.
- Chỉ cần có cao tạo nghệ ở trên Thần Văn, có thể phụ trợ luyện khí, khi đó ngươi còn lo lắng không thể được Tinh Thạch sao?
Lãnh Ngưng trừng Tần Vấn Thiên một cái nói:
- Huống hồ, Thần Văn là Trận Đạo chi cơ, Thần Văn Đại Sư lợi hại, không những trở thành Luyện Khí Đại Sư, còn có thể khắc họa trận pháp lợi hại, chút tiền ấy lại đáng là gì.
- Thì ra là thế.
Tần Vấn Thiên gật đầu, trận pháp, ở Sở quốc hầu như chưa từng nghe nói, quả nhiên là địa phương nhỏ a.
- Bạch Lộc thư viện ở trên tạo nghệ Thần Văn rất cao sao?
Tần Vấn Thiên lại hỏi, trong lòng hắn rất muốn biết nội tình của Thương Vương cung ẩn mạch này mạnh bao nhiêu.
Lãnh Ngưng hoàn toàn hết chỗ nói, trừng Tần Vấn Thiên một cái không nói gì, làm cho Tần Vấn Thiên lúng túng cười cười.
- Chư vị.
Qua một ít thời gian, ngoài Bạch Lộc thư viện hiện ra một lão giả, nhìn mọi người cười nói:
- Theo ta tiến vào đi.
Mọi người nhao nhao gật đầu, đi theo lão giả bước vào trong thư viện.
Bạch Lộc thư viện thật ra là Bạch Lộc gia tộc, nhưng bọn họ tựa hồ càng thích tên thư viện, trong thư viện đình đài lầu các, cầu nhỏ nước chảy, ưu nhã rất khác biệt.
Lão giả mang mọi người đi tới trước một vách đá, trên vách đá này, có khắc rất nhiều đồ án Thần Văn, hoặc cho người cảm giác sắc bén, hoặc cho người luân hãm trong đó.
Lực lượng của Thần Văn chính là ở có lực lượng vô danh, từng cái văn lộ đan dệt thành đồ văn thần bí, phát huy ra công hiệu đặc hữu.
Tần Vấn Thiên nhìn ra, Thần Văn trên vách đá này, đều là Thần Văn cấp hai, hơn nữa khắc họa có chút tiêu chuẩn, mặc dù là hắn tới làm, chỉ sợ cũng không cao hơn bao nhiêu, người khắc họa những Thần Văn nhị giai này, ở trên trình độ Thần Văn Sư nhị giai coi như là rất khá.
- Nếu lại có thêm vài phần thần vận, vậy thì càng thêm hoàn mỹ, đáng tiếc.
Tần Vấn Thiên thì thào nói nhỏ, làm cho Lãnh Ngưng ở bên cạnh ngẩn người, nàng cảm thấy những Thần Văn này tinh diệu không gì sánh được, chí ít nàng không thể làm được, nhưng nghe ngữ khí của Tần Vấn Thiên... Người này? Thật đúng là khuếch đại, nhưng vẻ mặt của hắn lại như đương nhiên, làm người ta im lặng.