Thái Cổ Thần Vương

Chương 1185: Chương 1185: Bái sư (1)




Sau khi Bạch Vô Nhai khảo nghiệm, tám người được đưa tới trước yến hội. Giờ này đã có bốn người được nhân vật Tiên Vương thu làm đệ tử.

Tần Vấn Thiên đứng ở phía sau đám người, an tĩnh nhìn hết thảy. Nếu nói trong lòng hắn kiên quyết không dao động là không thể. Từ lúc toà tiên cung này hàng lâm tới trên bầu trời, toàn bộ Hoàng cực Thánh vực đều chú ý tới hắn. Hắn mang tâm triều thánh, mang theo niệm cố chấp tham dự khảo hạch, tranh phong cùng nhiều thiên kiêu Tiên vực. Cuối cùng đi tới trước mặt chư tiên, thậm chí được Đông Thánh Tiên Đế thu làm đệ tử.

Khi đó, vạn người đều nhìn hắn. Chư Tiên Vương chúc mừng hắn.

Nhưng giữa một ý niệm, hắn bị Đông Thánh Tiên Đế từ bỏ, trở thành người nàngng quan, trở thành khán giả đứng xem. Chư Tiên Vương thậm chí cũng không nhìn hắn một lần. Cái gọi là thiên tài, nếu như tước đoạt một thân phận đệ tử Đông Thánh Tiên Đế, thật bé nhỏ không đáng kể, tồn tại ở trước mặt nhân vật cấp Tiên Vương cũng như con sâu cái kiến. Không ai thèm nhìn ngươi một lần nào. Đây là lần đầu tiên Tần Vấn Thiên tiếp xúc thế lực Tiên vực.

Sự sùng kính của cường giả đối với Tiên vực khác biệt với tôn ti giữa các tầng mức, khác biệt so với Hoàng cực Thánh vực càng thêm rõ ràng, càng thêm trực tiếp.

Ngắn ngủi thời gian không lâu, có thể nói Tần Vấn Thiên đã trải qua chuyển biến nhanh chóng. Thậm chí chư Tiên Vương nhận thấy chuyển biến nhanh chóng có thể quyết định vận mạng của hắn.

Nhưng Tần Vấn Thiên không hối hận. Hắn có kiên thủ của mình. Mặc dù đối phương là nhân vật đại năng, là Đông Thánh bệ hạ, là chúa tể một phương Tiên vực, hắn vẫn kiên trì như cũ, tuân theo bản tâm, bất kể người khác đối đãi với hắn như thế nào, trong lòng hắn chí kiên.

Hoàng cực Thánh vực, tất cả sinh linh vô tận đều có thể nhìn thấy mọi chuyện xảy ra trong tiên cung. Mặc dù không nghe được âm thanh, nhưng chỉ cần nhìn cử động qua từng câu nói của những người kia, đều có thể mơ hồ suy đoán được một số chuyện.

Vị đại năng giả kia vừa xuất hiện liền an vị tại chủ tọa, các cường giả bái kiến hắn, Đông Thánh Đình đứng bên cạnh hắn, có thể thấy người này ắt là nhân vật chính. Chính là Đông Thánh bệ hạ trong lời đồn muốn thu một vị đệ tử.

Không lâu, Tần Vấn Thiên đi tới báo triều trước mặt Đông Thánh bệ hạ, mơ hồ có tư thái bái sư. Các cường giả trong tiệc rượu cũng cười với Tần Vấn Thiên. Một khắc đó, người Hoàng cực Thánh vực chấn động không gì sánh nổi. Mặc dù tranh chấp cùng thiên kiêu Tiên vực nhưng Tần Vấn Thiên vẫn chói sáng như vậy. Cuối cùng đã bái nhập môn hạ Đông Thánh bệ hạ sao?

Vào lúc mọi người ở đây đều phỏng đoán như thế, rất nhanh bọn họ phát hiện Đông Thánh bệ hạ và Tần Vấn Thiên đều thay đổi thần sắc. Ánh mắt của các đại năng giả trong tiệc rượu nhìn Tần Vấn Thiên cũng có biến hóa. Sau đó, Tần Vấn Thiên lui xuống, đứng một bên giữa đám người, dường như hoàn toàn là một ranh giới giữa bọn họ, không có địa vị. Rồi bỗng có một người thay thế đứng vào vị trí của hắn và bái kiến Đông Thánh bệ hạ.

Cảnh tượng như thế khiến cho rất nhiều người phỏng đoán, rất có thể Đông Thánh Tiên Đế buông tha Tần Vấn Thiên, lựa chọn một người khác. Vài người ở phía sau, bao gồm Hoa Thái Hư được nhân vật Tiên Vương coi trọng, thu làm đệ tử. Duy chỉ có một mình Tần Vấn Thiên đứng ở đằng sau, rất cô độc, dường như bị người quên lãng.

- Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?”

Vô số người Hoàng cực Thánh vực đều có suy đoán. Người của Đại Hạ hoàng cung, ngưởi Sở quốc đều đang nhìn tiên cung trên bầu trời. Rốt cuộc là Tần Vấn Thiên làm sao vậy?

Những người quan tâm tới Tần Vấn Thiên đều đang lo lắng cho Tần Vấn Thiên.

Tiên cung trên bầu trời, lại có người được một nhân vật Tiên Vương coi trọng thu làm đệ tử. Tám người đi lên đã có năm người bái sư. Chỉ còn đám ba người Tần Vấn Thiên chưa bái sư. Không phải là năm người kia đều là người ưu tú. Chỉ vì lần này rất nhiều người nể mặt Đông Thánh Tiên Đế, Đông Thánh Tiên Đế thu đệ tử, bọn họ cũng muốn thu một người, dĩ nhiên điều kiện tiên quyết là nhìn có vẻ thuận mắt.

Không ai dám thu Tần Vấn Thiên làm đệ tử. Hắn dám chống đối Đông Thánh bệ hạ, chọc cho Đông Thánh Tiên Đế không vui. Mặc dù bọn họ hiểu rằng Tần Vấn Thiên không kém cỏi hơn những người khác, nhưng không ai dám mở miệng nữa rồi. Thậm chí không ai quan tâm đến Tần Vấn Thiên.

Đông Thánh Đình ngẫu nhiên quét mắt qua Tần Vấn Thiên, trong con ngươi sâu thăm thẳm chợt có luồng ý vị châm chọc lóe lên: muốn một bước lên trời, có thể sao?

Lần này phụ thân đã nể mặt mũi Trường Thanh đại đế, mà Trưởng Thanh đại đế cũng đã chứng kiến, là người này quá bất kính, phẩm hạnh không tốt.

Cảm nhận của Tần Vấn Thiên vô cùng nhạy cảm. Hắn có thể cảm nhận được ánh mắt của Đông Thánh Đình, thầm nghĩ: xem ra không bái sư Đông Thánh Tiên Đế cũng không hẳn là chuyện phải tiếc nuối. Với địa vị đệ tử của hắn, làm thế nào hơn được thiên tài ấu tử Đông Thánh Đình của Đông Thánh Tiên Đế. Một khi trở thành thủ hạ của Diễm Uyên, sau đó còn không phải sẽ bị đối phương tùy ý làm khó hay sao.

Hiện tại Tần Vấn Thiên rất muốn rời khỏi tình thế gây cho hắn lúng túng như thế này. Nhưng đang ở nơi đây, hắn muốn chạy cũng không được, không có cách nào trở về.

Thời khắc đó, một luồng ý chí vọt thẳng vào trong óc của hắn, khiến Tần Vấn Thiên khẽ nhíu mày, chuẩn bị chống cự, lập tức lại nghe một giọng nói truyền đến:

- Không nên phản kháng.

Nghe được âm thanh ấy khiến Tần Vấn Thiên sững sờ, lập tức từ bỏ ý chống đối. Hắn chỉ thấy một ý niệm cường đại dường như trực tiếp tiến nhập vào trong đầu của hắn, nội tâm không khỏi nhảy lên xuống. Trong đầu óc Tần Vấn Thiên xuất hiện một hình bóng đối diện với hắn. Hình bóng ấy bất ngờ chính là Bạch y Tiên Vương “Bạch Vô Nhai.

- Đừng kinh ngạc. Đây chính là tiên niệm của ta. Ta và ngươi thực lực quá nhiều tương đồng. Tiên niệm của ta có thể nhập trực tiếp vào ý thức ngươi. Chỉ cần ngươi trao đổi ý niệm cùng ta là được.

Bạch y Tiên Vương nói với Tần Vấn Thiên:

- Theo tin tức ta được biết, lần này Đông Thánh thu đồ đệ là có liên quan đến Trường Thanh đại đế. Xem ra ngươi có quen biết với con gái của Trường Thanh đại đế chứ.

- Ta cũng không biết thân phận của nàng. Dù sao lời tiền bối nói có khả năng khá lớn.

Tần Vấn Thiên thử trao đổi ý niệm cùng Bạch Vô Nhai. Quả nhiên tiên niệm Bạch Vô Nhai có thể nghe được, chỉ thấy hắn khẽ gật đầu, lại nói:

- Vậy là không sai. Hẳn là Đông Thánh Tiên Đế đã đáp ứng Trường Thanh đại đế “bạn tốt của hắn. Rất có thể là được bằng hữu ngươi nhờ cậy. Nhưng từ nay về sau kết cục sự việc coi như Đông Thánh đã dùng hết bổn phận. Dù gì coi như là ngươi không vâng lời hắn, cự tuyệt trở thành đệ tử của hắn. Tuy nhiên Đông Thánh cố ý gây nên hay là vô tình, ta cũng không biết.

Bạch Vô Nhai hỏi tiếp:

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.