Thái Cổ Thần Vương

Chương 837: Chương 837: Bi tráng (1)




Người tới chính là một trong cửu sơn Kiếm Chủ của Trượng Kiếm tông, Mai Sơn Kiếm Chủ, nàng đồng thời cũng là sư tôn của Lý Hàn U.

Ở khoảnh khắc nàng xuất hiện, ánh mắt mọi người đồng loạt rơi ở trên thân thể của nàng, chỉ thấy Mai Sơn Kiếm Chủ vẫn trẻ tuổi mỹ mạo như cũ, thoạt nhìn chỉ ngoài ba mươi tuổi, nhưng vẻ mặt trang trọng nghiêm túc, trong đôi mắt cao ngạo mang theo ý tang thương nhìn khắp thế gian, có thể thấy được tuổi của nàng đã không ít, chỉ là vì thực lực cường đại mới thoạt nhìn trẻ tuổi.

Mọi người nhớ tới lời đồn về Mai Sơn Kiếm Chủ, nữ nhân này làm việc quái gở tùy hứng, muốn làm gì thì làm, chưa từng nghe theo ý kiến người khác, thanh cao cao ngạo lại tự cho mình siêu phàm, việc nàng nhận định tông chủ Trượng Kiếm tông cũng rất khó khuyên được nàng, đây chính là chỗ một mình một kiểu của Mai Sơn Kiếm Chủ, đệ tử Trượng Kiếm tông tất cả đều đều có tính cách, Mai Sơn Kiếm Chủ người này là điển phạm.

Nhưng nàng tuy có thanh danh tàn nhẫn, lại cực kỳ bao che khuyết điểm, đối với đệ tử Mai sơn cực kỳ trân trọng, yêu cầu hà khắc.

Đây là Tần Vấn Thiên lần đầu tiên nhìn thấy Mai Sơn Kiếm Chủ, quả nhiên người như tên, liếc một cái đã thấy cao ngạo, như cây mai trong tuyết lạnh đứng ngạo nghễ giữa mùa đông.

- Sư tôn.

Lý Hàn U hô một tiếng, Mai Sơn Kiếm Chủ nhìn nàng một cái, nhẹ nhàng gật đầu.

- Lão yêu bà, ngươi cũng muốn đến đòi bảo vật trong cơ thể ta sao?

Nhân Hoàng Diệp Thanh Vân cười sang sảng nói, Mai Sơn Kiếm Chủ nghe được Diệp Thanh Vân xưng hô với mình nhíu nhíu mày, ngược lại cũng chưa thật sự tức giận, Nhân Hoàng Diệp Thanh Vân cùng nàng là người cùng thời đại, ở lúc trẻ tuổi hai người đã từng quen biết, ở trong đó từng có không ít khúc mắc, thậm chí từng chiến đấu không ít lần, theo năm tháng biến thiên, cảnh giới tu hành của bọn họ đều càng thêm cường đại, Mai Sơn Kiếm Chủ dung nhan như cũ, vì thế Diệp Thanh Vân liền xưng nàng lão yêu bà.

Diệp Lăng Sương có chút lo lắng, tuy nói Mai Sơn Kiếm Chủ cũng là đệ tử Trượng Kiếm tông, nhưng thân phận tôn quý, căn bản sẽ không để ý nàng một đệ tử tầm thường, huống hồ lấy tính cách Mai Sơn Kiếm Chủ, muốn việc làm ai có thể ngăn trở, nếu nàng thực vì bảo vật của Nhân Hoàng mà đến, sẽ không từ bỏ ý đồ.

- Vật ấy đối với ta có chút tác dụng.

Mai Sơn Kiếm Chủ mở miệng nói.

Nhân Hoàng hừ lạnh một tiếng, nhìn quét về phía Mai Sơn Kiếm Chủ:

- Thì ra ngươi cũng là người thô tục bực này, vẻn vẹn một bảo vật, chẳng lẽ thật có thể tung hoành ở Tiên Vũ giới, nơi đây chỉ có lão yêu bà ngươi là người Trượng Kiếm tông, ngươi muốn mà nói, ta cho ngươi là được.

- Phụ hoàng.

Diệp Lăng Sương vẻ mặt cứng đờ, hô.

Các đệ tử Trượng Kiếm tông đi về phía trước một bước, Đoạn Hàn càng nhìn về phía trên không, hô:

- Sư thúc, cần gì làm khó người ta, huống hồ ngươi thật sự cho rằng Lâu sư muội cần dựa vào bảo vật tranh phong Tiên Vũ giới sao?

Đoạn Hàn nghe Nhân Hoàng nói đã hiểu ý Mai Sơn Kiếm Chủ, môn hạ Mai Sơn Kiếm Chủ, đệ tử nàng yêu nhất chính là thân truyền đệ tử Lâu Băng Vũ, Lâu Băng Vũ thiên tư xuất chúng, ở trong đệ tử Thiên Cương cảnh chín ngọn núi của Trượng Kiếm tông, cũng tính là người cực kỳ kiệt xuất, Mai Sơn Kiếm Chủ hiển nhiên ký thác kỳ vọng cao đối với nàng.

- Đoạn Hàn, đây là việc của ta, bản thân ngươi lần này cũng phải bước vào Tiên Vũ giới, nhớ lấy không thể yếu đi thanh danh Trượng Kiếm tông ta.

Mai Sơn Kiếm Chủ lạnh nhạt nói. Đoạn Hàn chính là đệ tử môn hạ Lăng Thiên Kiếm Chủ, nàng tự nhiên là nhận ra, về phần người khác, nàng lại không quen thuộc.

Trong nháy mắt thành Mai Sơn Kiếm Chủ dạy dỗ Đoạn Hàn, khiến đệ tử Trượng Kiếm tông chỉ có thể không nói gì, bọn họ cũng tự biết không có năng lực thay đổi việc Mai Sơn Kiếm Chủ nhận định.

Chỉ thấy lúc này ánh mắt Mai Sơn Kiếm Chủ nhìn phía người Lý tộc bên dưới, mở miệng nói:

- Hàn U chính là đệ tử của ta, người Lý tộc có thể cho bổn tọa một cái mặt mũi hay không, việc này không nhúng tay nữa.

Đôi mắt đẹp của Lý Hàn U nheo lại, nhìn về phía nhị gia gia bên cạnh, chỉ thấy nhị gia gia của nàng ánh mắt lóe lên. Nhân Hoàng này chiến lực ngập trời, tuy đã bị thương nặng, nhưng Mai Sơn Kiếm Chủ này thực lực hẳn là tiếp cận với Nhân Hoàng, nếu là trở mặt chiến đấu, bọn họ chỉ sợ không thể chiếm được chỗ tốt nữa, nghĩ đến điều này hắn liền cười sang sảng nói:

- Mai Sơn Kiếm Chủ đã mở miệng, ta liền không nhúng tay chuyện này nữa.

Hắn quả thật cầm được thì cũng buông được, việc hôm nay vốn không có nắm chắc tuyệt đối, theo Mai Sơn Kiếm Chủ xuất hiện, nắm chắc tự nhiên càng nhỏ đi vài phần, dứt khoát từ bỏ, nếu Mai Sơn Kiếm Chủ về sau nâng đỡ, dốc lòng dạy đối với Lý Hàn U, coi như là kết cục không tệ.

- Đa tạ.

Mai Sơn Kiếm Chủ khẽ gật đầu, sau đó lại nhìn về phía Tử Lôi tông bên kia, lạnh nhạt nói:

- Các ngươi còn chưa cút, muốn mất mặt xấu hổ đến khi nào?

- Ngươi...

Tôn chủ kia của Tử Lôi tông thân phận cỡ nào, thân phận địa vị tương đương với Mai Sơn Kiếm Chủ ở Trượng Kiếm tông, lại bị Mai Sơn Kiếm Chủ một lời húc cho phát nghẹn, nhưng hắn lại thấy Mai Sơn Kiếm Chủ vẻ mặt sắc bén, một ý cảnh băng hàn trải ra, bao phủ trời đất, đồng thời phía sau Mai Sơn Kiếm Chủ còn có vài bóng người trấn thủ, giống như một lời không hợp liền muốn khai chiến.

Hắn hiểu, Mai Sơn Kiếm Chủ nữ nhân này tuyệt đối có khí phách như vậy.

- Sau này còn gặp lại.

Tôn chủ này của Tử Lôi tông hừ lạnh một tiếng, sau đó thân hình chớp động, ngự không mà đi, hôm nay hoàng cung Diệp quốc nội chiến, thực lực cổ quốc này giảm hẳn, nhưng thật sự mất mặt lại là Tử Lôi tông, tổn thất cực thảm, hôm nay thậm chí còn trụi lông mà về, việc này truyền ra, đối với Tử Lôi tông mà nói chính là vết nhơ.

- Các ngươi, đều nhớ đấy.

Xa xa, một tiếng quát cuồn cuộn truyền đến, giống như lôi âm, chấn động trên bầu trời, lộ ra căm giận ngút trời.

Mai Sơn Kiếm Chủ lại há sẽ để ý uy hiếp, ánh mắt hắn lại nhìn phía bên dưới, giờ này chỉ sót lại ba thế lực lớn, chỉ nghe Mai Sơn Kiếm Chủ thản nhiên mở miệng:

- Các ngươi muốn tranh với ta sao?

Chiến quốc Đại Vũ vương khẽ nhíu mày, thầm nghĩ nữ nhân này thật lợi hại, nói hai ba câu đã khiến Lý tộc bỏ cuộc, mang người Tử Lôi tông đuổi đi, do đó, nàng liền càng thêm tỏ ra chiếm cứ địa vị chủ đạo.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.