Thái Cổ Thần Vương

Chương 575: Chương 575: Cầm kiếm vào Vọng Châu




- Các vị nguyên lão, ta tạm thời giao Tông gia cho mọi người tiếp quản, ta và Kiếm Tử phải đi Vọng Châu Thành.

Tông Nghĩa chậm rãi mở miệng, hắn nhấc chân lên, ngự kiếm theo Tần Vấn Thiên đang ở ngoài mười dặm Vọng Châu Thành.

Chuyến này, phải đi bao lâu?

Bây giờ, Hoa Thái Hư đến chỗ này, xem Yêu Kiếm mà Tần Vấn Thiên để lại, tự nhiên đến mức ngoài ý muốn.

Hoa Thái Hư dạo bước ra, nhìn Yêu kiếm kia.

Yêu kiếm vắng lặng ở đó, có từng tia từng tia Kiếm Ý tràn ngập, và nghe đồn rất khác, mọi người truyền tai nhau như vậy, quanh thâm kiếm khí ngập trời, ngoài trăm dặm có thể nghe được tiếng than khóc, những nơi nó đi qua, tất cả kiếm linh đều phải quỳ.

Nhưng thời gian kia nó như đang ngủ say, không ai có thể đánh thức nó được.

Hoa Thái Hư nhìn chằm chằm Yêu kiếm một lúc lâu, sau đó xoay người bước đi, sắc mặt của hắn thủy chung bình tĩnh, không người nào biết hắn suy nghĩ cái gì.

Sau khi Hoa Thái Hư rời đi, mảnh không gian này lại xuất hiện một người, tất nhiên nơi này không chỉ mình nàng xuất hiện, nhưng nàng vừa đến, tất cả ánh mắt người xung quanh đều đặt trên người nàng.

Mặc dù, lụa mỏng xanh che mặt, nhìn không thấy mặt mũi thực của cô gái kia, nhưng chỉ là nhìn liếc qua một chút, đã kinh người Thiên Nhân, ánh mắt cũng không còn cách nào dời đi nữ.

Tất nhiên đó là một cô gái, toàn thân sạch sẽ thanh khiết, không nhiễm bụi trần, nàng xem ra lạnh như băng, giống như không có người có thể tới gần nàng, nàng giống như là núi băng trên mặc dùết liên, Ngạo Mặc dùết mà đứng, cao ngạo, không và trần thế làm bạn.

- Thật đẹp.

Sự xuất hiện của nàng như kinh diễm cả vùng hư không này, dù chưa thấy mặt nàng, nhưng chỉ tròng mắt kia lộ bên ngoài, và da thịt như nước kia, đã cảm giác được cô gái này nhan sắc khuynh thành rồi.

Đây có thể là một mĩ nhân kinh diễm tuế nguyệt, mặc dù mọi người kinh diễm nhưng không dám lại gần khinh nhờn nàng.

Nhưng trong mắt của nàng, lại chỉ có chuôi Yêu kiếm này, trong con mắt, giống như đang suy nghĩ điều gì.

Nàng chỉ dừng lại một lát, sau đó xoay người rời đi, làm cho vô số người đoán già đoán non.

Cô gái kia là người phương nào?

Thế lực như thế nào mới có nhân vật kinh diễm đến vậy

Khi mọi người phản ứng kịp thì đối phương đã rời đi, lại phát hiện người kia hư không biến mất, vô tung vô ảnh, như là ảo giác của bọn họ, đối phương chưa bao giờ xuất hiện ở đây.

Loại cảm giác này, khiến bọn họ thất vọng mất mát, giống như còn muốn nhìn nàng thêm một chút.

- Việc trong Vọng Châu Thành lớn nhất chính là Đan Vương Điện chiêu rể cho Mạc Khuynh Thành, nữ nhân này kinh diễm như vậy, có lẽ thuộc về một thế lực cấp bá chủ nào đó bồi dưỡng ra, có lẽ là Huyền Nữ Điện cũng nên, đến lúc đó nàng có khả năng sẽ xuất hiện ở Đan Vương Điện đấy, chúng ta phải đến nhìn một cái.

Rất nhiều người sinh ra suy nghĩ như vậy, mặc dù không dám khinh nhờn, nhưng nhìn một mắt cũng tốt, huống chi Đan Vương Điện đang chiêu rể cho Mạc Khuynh Thành, Tần Vấn Thiên mang theo Yêu kiếm đến Vọng Châu Thành, ngày oanh động như vậy, bọn họ phải đến xem náo nhiệt chứ?

Bên ngoài Vọng Châu Thành, người qua lại nối liền không dứt, đi rồi lại đến.

Chỉ có một cái không thay đổi đó chính là thanh Yêu Kiếm kia vẫn đứng sừng sững trên mặt đất, giống như đã cắm ở đó từ vạn cổ.

Chỉ có người kia mới có khả năng làm nó tỉnh lại.

Cường giả khắp nơi đều nhao nhao xuất hiện Vọng Châu Thành, Vọng Châu Thành nhất thời vô cùng phồn thịnh, càng sâu trong khu vực Vọng Châu Thành, gần địa bàn Đan Vương Điện quản lí thì càng náo nhiệt hơn ngày thường.

Trước đây không lâu, Lạc Hà đã chiêu cáo thiên hạ, lần này Mạc Khuynh Thành chiêu rể ở bậc thang cửu trọng trên Đan Vương Điện, chỉ cần là thế lực cấp độ bá chủ, đều có thể bước lên bậc thang chín mươi chín trọng, xem thịnh thế, mặc dù người bình thường không thể bước lên bậc thang chín mươi chín trọng, nhưng bọn ho vẫn có thể đứng ở dưới ngắm nhìn.

Chỉ cần là đàn ông dưới ba mươi tuổi, thiên phú kiệt xuất, dáng người phi phàm, đều có thể tham gia lần chiêu rể này của Đan Vương Điện.

Đã là vì thiên chi kiêu nữ Mạc Khuynh Thành Đan Vương Điện chiêu rể, vật thì đầu tiên, tướng mạo không thể quá kém, điều này là tất nhiên, nếu không sẽ làm ảnh hưởng đến hình tượng của Đan Vương Điện, thứ hai là tuổi không quá lớn, dù sao Mạc Khuynh Thành đang ở tuổi đẹp nhất, sao có thể gả cho trung niên hay lão già bụng phệ được, mà quan trọng nhất chính là thực lực và thiên phú.

Còn xuất thân, đây là điều mà Đan Vương điện suy nghĩ sau cùng.

Lần kén rể này, Đan Vương điện muốn lựa chọn ra tám người mạnh nhất, sau đó tổng bộ sẽ suy tính ra quyết sách và người được chọn.

Mặc dù quy tắc trong không có nói rõ muốn hỏi xuất thân, nhưng thực tế vẫn có suy tính, nói chung mọi người tự hiểu được.

Nhưng dù thế nào đi nữa, không nói đến cái tên Đan Vương Điện, chỉ cần Mạc Khuynh Nhan nổi tiếng có nhan sắc nghiêng thế và thiên phú luyện đan đáng sợ kia, mà hình như nàng còn có tình cảm với Tần Vấn Thiên, chuyện Đan Vương Điện chiếu cáo thiên hạ chính là công khai làm trò, không được sai lầm chút nào.

Ngày này, người bên ngoài không ngừng đến Đan Vương Điện, trong một tòa đại điện rộng lớn, Lạc Hà nhắm mắt ngồi ở trên chủ vị, lúc nàng ngồi xuống, Bạch Phỉ và các đệ tử chính đang báo cáo tài liệu về những người tham gia chiêu rể.

- Sư tôn, trước mắt tới xem, các đại thế lực cấp độ bá chủ, hầu như đều có đệ tử tham dự, mặc dù không phải kiệt xuất nhất vị kia, nhưng cũng cũng là phi phàm nhân vật.

Bạch Phỉ ngẩng đầu nhìn về phía Lạc Hà, cung kính bẩm báo.

- Ừ.

Lạc Hà nhắm mắt, nhẹ nhàng gật đầu.

- Không có Hoa Thái Hư, đám người Trần Vương dám đến sao?

- Không có.

Bạch Phỉ mở miệng nói, Lạc Hà không nói gì, nàng cũng biết lần này là vì chiêu rể cho Đan Vương Điện, mặc dù các đại thế lực đều để ý, nhưng suy nghĩ lại, không thể có những nhân vật như Hoa Thái Hư đến, nếu không, Đan Vương Điện mà chọn Hoa Thái Hư, Hoa Gia sẽ cho Hoa Thái Hư ở rể Đan Vương Điện sao?

- Có nhân vật nào đáng chú ý không?

Lạc Hà hỏi lần thứ hai.

- Ngược lại không phát hiện.

Bạch Phỉ lắc đầu.

- Có mấy người không phải xuất thân đại tông môn hoặc thế gia, thực lực cũng chỉ trình báo Thiên Cương cảnh nhất trọng cảnh, nhưng những nhân vật như vậy, đơn giản là bị đào thải.

Lần này, nhân vật kiệt xuất dưới ba mươi tuổi, mới vừa vào Thiên Cương cảnh, tất nhiên là không có một chút cơ hội nào.

- Ừ.

Lạc Hà lại gật đầu một lần nữa, tùy tiện nói.

- Ngươi đi hỏi sư muội của ngươi một chút, nói cho nàng biết, còn có bảy ngày, là kì hạn cuối cùng của nó, nếu nó vẫn không chịu nghe lời ta sẽ bắt nó phải nghe lời.&

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.