Thái Cổ Thần Vương

Chương 384: Chương 384: Chặt một tay hắn (2)




Bốn người lưu lại không chút hồi hộp, Tần Vấn Thiên, Phàm Nhạc cùng với hai vị nhân vật tinh hồn đến từ trên tứ trọng thiên.

- Không tệ, bốn người đều được.

Thiếu nữ bên cạnh Âu Dương Đình cười nói.

Chỉ thấy Âu Dương Đình đi ra, chỉ hướng thanh niên hàn băng yêu thú kia, nói:

- Ngươi đến trước.

- Được, mong tiểu thư nương tay.

Thanh niên kia đi ra, chắp tay nói.

- Yên tâm, ta sẽ không đả thương ngươi quá nặng, đương nhiên nếu như ngươi quá phế vật mà nói, ta sẽ không khách khí.

Âu Dương Đình nói:

- Ra tay đi.

Thân hình thanh niên lóe lên, mang theo vài phần cuồng bạo, nháy mắt đánh về phía Âu Dương Đình, chỉ thấy hắn đánh ra quyền quang, trong phút chốc một lực lượng cường đại bùng nổ.

- Quá yếu rồi.

Âu Dương Đình lạnh nhạt nói, trong hư không nở rộ kiếm chi võ đạo ý chí, đồng thời, thanh niên chỉ cảm thấy toàn thân như bị trói buộc, đây là một loại võ đạo ý chí khác, trói buộc.

Không gian đột nhiên lạnh đi vài phần, thanh niên cũng phóng ra võ đạo ý chí của hắn, quyền quang bao trùm hàn băng lực lượng cuồng dã, bạo kích ra, khiến thân thể Âu Dương Đình cũng ngưng kết băng sương.

- Vẫn không đủ.

Âu Dương Đình quát lanh lảnh, sau đó nàng vung chưởng, trong tích tắc có vô cùng bóng roi rít gào.

Vù, vù, vù...

Bóng roi gào thét đột nhiên hóa thành vô tận lưỡi kiếm sắc bén, điên cuồng đâm về phía nắm tay đối phương, bông tuyết bay múa nổ tung.

Ánh mắt Tần Vấn Thiên chợt lóe, Âu Dương Đình này tuy điêu ngoa, nhưng thực lực quả thật không tệ, bóng roi kia hóa kiếm sắc, bao phủ hư không, hơn nữa có được kiếm đạo ý chí và trói buộc ý chí, hoàn toàn là công kích mang tính nghiền áp.

- Thêm một tên nữa.

Trong tích tắc, Âu Dương Đình liền áp bách đối phương không thể công kích, không ngừng chống cự, cường giả có được Thiên Viêm Ma Sư tinh hồn kia lao ra tấn công, khí tức của hắn càng thêm cuồng bạo, lĩnh ngộ yêu chi ý chí yêu hóa, còn có hỏa diễm ý chí, trong phút chốc lửa cháy ngập trời, lúc hai người liên thủ công kích cuồng bạo đáng sợ đến cực điểm, băng hỏa hai tầng.

Nhưng mỗi một roi của Âu Dương Đình đều như thanh kiếm sắc bén, mỗi một lần công kích đều như là thuật thần thông, bộ thần thông này dung hợp tiên pháp và kiếm pháp, đòn sau mạnh hơn đòn trước, đến cuối cùng bóng roi đã thổi quét thiên địa, kiếm khí gào thét, bao phủ cả mảng không gian.

Oành, oành...

Hai tiếng vang thanh thúy truyền ra, Tần Vấn Thiên thấy hai người kia đều bị đánh bay ra ngoài, khóe miệng tràn ra máu tươi, chỉ thấy bọn họ đứng dậy, ánh mắt nhìn về phía Âu Dương Đình trừ thưởng thức càng có thêm vài phần kính sợ. Thiếu nữ xinh đẹp này không chỉ có thân phận cao quý, thực lực cũng mạnh hơn bọn hắn rất nhiều.

- Miễn cưỡng tạm được, về sau hai người các ngươi ở cùng một chỗ, cố gắng nâng cao, có thể tu luyện thuật hợp kích, ta có thể tìm các ngươi bất cứ lúc nào.

Âu Dương Đình lạnh nhạt nói, hoàn toàn là lấy giọng ra mệnh lệnh để nói chuyện.

- Vâng.

Hai người gật đầu, khom người lui ra.

- Hai người các ngươi, cũng cùng lên đi.

Âu Dương Đình nói với Tần Vấn Thiên cùng Phàm Nhạc, khiến Tần Vấn Thiên và Phàm Nhạc đều sửng sốt, Phàm Nhạc mập mạp càng là nhún vai, sức chiến đấu của hắn, tựa như sẽ không e ngại bất cứ người nào cùng cảnh giới, về phần sức chiến đấu của Tần Vấn Thiên hôm nay, đối với cùng cảnh giới càng là trực tiếp diệt trong chớp mắt, nha đầu này cũng quá to mồm không biết ngượng rồi.

- Hai người đánh bị thương ngươi sẽ không ổn, một người là được, Đình tiểu thư muốn chiến với ai?

Phàm Nhạc cười hỏi.

- To mồm không biết xấu hổ, đánh bị thương ta là bản lãnh của các ngươi, nhưng ngươi đã cuồng vọng như vậy, ta sẽ giáo huấn ngươi trước đi.

Âu Dương Đình nhìn Phàm Nhạc lạnh nhạt nói, sau đó làm tốt chuẩn bị chiến đấu.

Tần Vấn Thiên bước chân lui về phía sau, mang vị trí nhường ra, tiễn chi tinh hồn cùng với hỏa diễm tinh hồn của Phàm Nhạc nở rộ, tinh thần cung tiễn lóng lánh.

Thân hình Âu Dương Đình lao ra tấn công, hầu như trong cùng tích tắc, mũi tên của Phàm Nhạc gào thét ở trên hư không, chỉ thấy bàn tay Âu Dương Đình xẹt qua, trong phút chốc hư không xuất hiện tiên ảnh, bao phủ quanh thân, mưa gió không lọt.

Cung tiễn không ngừng hạ xuống, lại không cách nào đột phá phòng ngự kia.

- Hừ.

Âu Dương Đình ngay lập tức áp sát, cười lạnh một tiếng, sợi roi dài giận dữ vung ra, Phàm Nhạc chỉ cảm thấy thân thể bị gắt gao áp chế, khó có thể di động.

Nhưng, hắn chưa động, chỉ nhìn chằm chằm phía trước.

Oành...

Đế Diễm huyết mạch khủng bố trong phút chốc bộc phát ra, đôi mắt Phàm Nhạc phóng thích hào quang màu vàng đáng sợ, trên mũi tên của hắn đột nhiên xuất hiện ngọn lửa màu vàng, cửu tiễn liên châu, thế mà lại hóa thành một đường thẳng, bạo kích đánh ra.

Trong nháy mắt này, chín mũi tên như hóa thành một mũi tên, lực thuấn sát, lực hỏa diễm, sức khống chế cường đại, ban cho một mũi tên này lực lượng xuyên thấu làm người ta sợ hãi.

Âu Dương Đình như cảm giác được không đúng, sợi roi dài muốn hạ xuống, lại phát hiện một lực khống chế cường đại khiến sợi roi dài của nàng cũng có chút không khống chế được, so với bình thường chậm hơn vài phần, nháy mắt chậm trễ đó, đã đủ để cho mũi tên từ trong một khe hở bất ngờ buông xuống.

Cung tên của Phàm Nhạc, quá nhanh, quá mãnh, quá xảo quyệt.

- Cẩn thận.

Phía sau có người hô, trong tinh hồn Âu Dương Đình phút chốc bộc phát ra, trên thân thể của nàng xuất hiện một tầng tinh quang, đồng thời còn có một áo giáp ánh sáng lóng lánh xuất hiện.

Ông...

Mũi tên lập tức buông xuống cổ họng Âu Dương Đình, luồng khí khủng bố thổi đánh ở trên người Âu Dương Đình, nhưng mũi tên kia lại lơ lửng ngừng lại ở đó, lại dọa rất nhiều người toát mồ hôi lạnh đầy người.

Phàm Nhạc cười cười nói:

- Đình tiểu thư, ta tự biết chừng mực.

Tích tắc không gian đọng lại, chỉ thấy sắc mặt Âu Dương Đình có từng tia tái nhợt, vừa rồi một đòn đó của Phàm Nhạc quá mãnh liệt, nàng chưa từng ở trong thí luyện gặp phải công kích như vậy, bất ngờ không kịp đề phòng, như cảm thấy tận thế buông xuống, giống như trái tim cũng muốn nhảy ra ngoài, quần áo trên người cũng bị mồ hôi lạnh thấm ướt, rất không thoải mái.

- Xẹt...

Đột nhiên thân thể Âu Dương Đình động, roi dài đình trệ trong tay rơi xuống, Phàm Nhạc đột nhiên biến sắc, nhưng giờ phút này hai người khoảng cách không xa, Phàm Nhạc lại chịu lực trói buộc, căn bản khó có thể né tránh.

Oành...

Tiếng vang thanh thúy truyền ra, mặc dù Phàm Nhạc tránh được một đòn đáng sợ kia, vẫn bị roi dài như kiếm sắc quét qua, tay áo vỡ vụn, nháy mắt xuất hiện một vết máu, nếu không phải hắn phản ứng nhanh, chỉ sợ càng thảm hại hơn.

- Ngươi làm gì?

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.