Thái Cổ Thần Vương

Chương 1618: Chương 1618: Chín đại truyền thừa (2)




Lão giả áo xám lầm bầm lầu bầu, rất kinh ngạc nhìn hai người Tần Vấn Thiên và Thanh Nhi, dường như thực sự không hiểu rõ.

Tình cảnh này khiến cho Tần Vấn Thiên như đã minh bạch điều gì. Chín đại truyền thừa Phạm Thiên đại đế chỉ có hai vị trí cuối cùng. Trước Ma Tà và Tiểu Hỗn Đản đã có năm người đã từng nhận được lực lượng truyền thừa. Như vậy khi hắn và Thanh Nhi bước chân vào nơi này, có nghĩa là danh ngạch kế thừa không còn một cái nào. Nhưng hình như lão giả áo xám không nghĩ tới, hắn và Thanh Nhi không tiếp nhận lực lượng truyền thừa của Phạm Thiên đại đế.

- Tiền bối, chúng ta tự nguyện bỏ qua.

Tần Vấn Thiên mở miệng nói.

- Bỏ qua, bỏ qua. . .

Ánh mắt lão giả trở nên thất thần, đột nhiên bắn ra một đạo phong mang đáng sợ.

Ông. . .

Gió phất qua. Thân ảnh của lão nhân áo xám thần bí đứng ngay trước mắt Tần Vấn Thiên, gần trong gang tấc. Một luồng khí tức đáng sợ chèn ép đến, khiến cho Tần Vấn Thiên có cảm giác hít thở không thông, ánh mắt nhìn chằm chằm về phía trước.

- Không ngờ ngươi lại bỏ qua!

Lão nhân thần bí dường như rất phẫn nộ, bước chân đạp về phía trước một cái. Ầm… một tiếng nổ cực lớn. Thân thể Tần Vấn Thiên va chạm tới pho tượng bên kia, lại bị một cổ trở lực đáng sợ ngăn chặn. Một màn ánh sáng phù văn lóng lánh xuất hiện, thời điểm tới gần pho tượng lại có uy áp cực kỳ trầm trọng, vừa khéo ngăn chặn hắn lại.

Thanh Nhi thần sắc lạnh lùng muốn ngăn chặn lão giả, nhưng thân ảnh đối phương đã nhoáng lên, một lần nữa xuất hiện ở trước mặt Tần Vấn Thiên, cặp mắt cực kỳ đáng sợ.

- Các ngươi thật sự muốn từ bỏ, vì sao bỏ qua?

- Tiền bối.

Tần Vấn Thiên chỉ ngón tay tới Tiểu Hỗn Đản, nói:

- Đó là đồng bạn của ta. Ngươi phải hiểu rõ vì sao ta bỏ qua. . .

- Đồng bạn của ngươi ư?

Lão nhân thần bí nhìn thoáng qua Tiểu Hỗn Đản, rồi lại nhìn Tần Vấn Thiên, dường như đã minh bạch điều gì. Lão lập tức thở dài nói:

- Thôi, cho bọn họ tranh đi. Ai có thể tranh chấp được là tùy vào bản lĩnh của chính các ngươi.

Lời vừa rơi xuống, thân ảnh của lão nhoáng lên, lại một lần nữa biến mất không thấy đâu nữa.

- Tranh nhau.

Trong ánh mắt tất cả các thiên kiêu đều phun trào phong mang đáng sợ, đưa mắt nhìn pho tượng yêu thú đáng sợ ở phía trước. Mọi ánh mắt của bọn họ đều tập trung vào hai đồ án tia sáng lóng lánh. Hai vị trí đó tất nhiên là truyền thừa.

- Chúng ta đi.

Tần Vấn Thiên và Thanh Nhi lập lòe đi tới một bên. Lập tức uy thế chấn động ầm ầm đáng sợ càn quét thiên địa, điên cuồng bổ nhào về phía trước.

Tử Đạo Dương tốc độ nhanh nhất. Hắn bước ra một bước, tiến nhập vào màn ánh sáng có trở lực cực kỳ cường đại, quay đầu lại gầm lên giận dữ:

- Cút ngay.

Tiếng gầm giận dữ kinh thiên động địa, giống như âm thanh của đại đạo, khiến cho nội tâm mọi người chấn động mãnh liệt.

- Ta muốn một cái.

Trảm Bằng tốc độ nhanh cực kỳ, trong mắt hắn đều là thiên chấp chi niệm. Không ngờ Phạm Thiên đại đế lại là yêu đế. Như vậy tất yếu hắn phải tranh đoạt được một vị trí, chỉ vì hắn và Phạm Thiên đại đế chính là đồng loại.

Oành... Thân hình Tử Đạo Dương chậm bước, bước chân vào bên trong đó, uy thế rung trời trên người. Ai dám ngăn trở hắn?

Người đằng sau điên cuồng xông tới khu vực màn ánh sáng vũng bùn. Lập tức thân thể của bọn họ đều phảng phất lâm vào bên trong vũng bùn, khó có thể nhúc nhích, nhưng vẫn toàn lực đạp bước đi tới trước.

Cốt Ma vung song chưởng, có phù quang lóng lánh đáng sợ bay thẳng đến hai thân ảnh nổi giận đánh ra. Oanh… tiếng nổ lớn truyền ra. Hai người kia như lâm vào trong vũng bùn, bị đánh trúng, thân thể bị cánh tay xuyên thấu, trong nháy mắt bị hủy diệt rớt xuống.

Từ Như Tuyết phun trào thần tiên tinh tượng đến mức tận cùng, thân thể tàn phế quấn trường tiên, đột nhiên càn quét chung quanh, tiếng quật ra vang lên lanh lảnh không ngừng. Mỗi một tiên quật xuống, rơi vào trên thân thể hắn, nhất định quật đến tận xương, máu me đầm đìa.

Những thiên kiêu khác từng người điên cuồng công kích. Bởi vì đều lâm vào vũng bùn không gian cho nên khó có thể di động, chỉ có thể dùng cứng đối cứng để công phạt, cực kỳ nguy hiểm.

Trong nháy mắt liền có hơn mười vị thiên kiêu bỏ mình hoặc là bị thương. Cực kỳ thảm thiết.

Tần Vấn Thiên và Thanh Nhi phảng phất trở thành người đứng xem, ở một bên nhìn chiến đấu càng thảm thiết hơn so với bên ngoài. Trước đó khi đối phó với tám đại Tiên Đế, các thiên kiêu đồng tâm hiệp lực, nhưng vào lúc chân chính tranh đoạt truyền thừa, lập tức trở nên máu me đầm đìa, hoàn toàn đã không còn cái gọi là đồng minh. Người nào cũng có thể hạ thủ ở phía sau lưng.

Lúc này, phía ngoài có một thân ảnh màu đỏ óng ánh loá mắt đến, nhanh giống như tia chớp màu đỏ, một ngọn lửa màu máu đáng sợ thiêu đốt, ẩn chứa uy năng hủy diệt hết thảy, trong nháy mắt xông vào trong đám người.

Thân ảnh ấy chỉ ngón tay bay thẳng đến phía trước, trong phút chốc một ngọn lửa màu đỏ múa may cuồng vũ, hóa thành Thần Phượng đáng sợ. Oành… đạo thân thể đồng thời đốt lên, dường như muốn đốt cháy tiêu diệt.

- Nam Hoàng.

Tần Vấn Thiên sáng mắt lên. Nam Hoàng đã xảy ra chuyện gì rồi. Hơn nữa, giờ khắc này khí chất của Nam Hoàng rất đáng sợ. Trước đó tuy Nam Hoàng Vân Hi lạnh như băng, nhưng tuyệt không có giờ phút như thế này.

Trên người nàng phát sinh cái gì?

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.