Thái Cổ Thần Vương

Chương 479: Chương 479: Chu Tước Trận (2)




Tranh đoạt Thiên Mệnh bảng, tụ tập tinh anh Nguyên Phủ của Đại Hạ Hoàng Triều.

Bọn họ tại đều tận lực chiến đấu, đương nhiên cũng có một ít người có tính cách khác biệt, bọn họ ẩn nấp một chút thực lực, chuẩn bị bạo phát trong chiến đấu sau đó.

Người hai bên tiến về phía trước, thâm nhập vào trong Đại Hạ Hoàng Triều, Thiên Mệnh bảng được tổ chức nhiều lần, bọn họ cũng hiểu rõ quy củ, một vòng kế tiếp sẽ càng thảm thiết hopnw.

Hơn nữa, tạm thời sắp xếp định thứ tự Thiên Mệnh bảng.

Ba trăm sáu mươi vị trí, tất cả sẽ được quyết định trong vòng này.

Tranh đấu sau đó là bài danh chiến Thiên Mệnh bảng, cũng ảnh hưởng thứ tự sau cùng.

Vòng kế tiếp bắt đầu, tranh cổ vận Đại Hạ.

Hành lang hư không, Thiên Cơ lão nhân nhìn về phía trước, nhìn mọi người, sau đó ánh mắt của hắn nhìn lên người Tần Vấn Thiên, mở miệng nói :

- Người khoác bạch kim chiến bào là thứ nhất, đi qua cổ môn kia.

- Cánh cửa này có cổ vận Đại Hạ, các ngươi phải cướp đoạt cổ vận của đối phương, khi chỉ có ba trăm sáu mươi người người mang cổ vận, đó là thời điểm kết thúc vòng này, khi đó, các ngươi sẽ có bài danh tạm thời.

Ánh mắt của Tần Vấn Thiên nhìn thấy cánh cửa cổ xưa phía sau chiến đài.

Đứng dậy, Tần Vấn Thiên tiến lên phía trước.

- Chờ đã!

Vào lúc này, một giọng nói trầm thấp vang lên, làm cho Tần Vấn Thiên dừng bước.

Quay đầu nhìn lại, ánh mắt của Tần Vấn Thiên nhìn người nói, người này là Trần Vương.

- Ngươi, không thích hợp đi vào đầu tiên.

Trần Vương rất bình tĩnh, mắt nhìn phía trước, hắn thậm chí không có nhìn Tần Vấn Thiên.

Hắn tranh đoạt tử kim chiến bào, vốn tưởng rằng sẽ không có người siêu việt chính mình.

Nhưng Tần Vấn Thiên lại khoác bạch kim chiến bào, cướp đoạt cơ hội bước vào đầu tiên của hắn.

- Ý gì?

Tần Vấn Thiên cau mày, nhàn nhạt hỏi.

Trần Vương vẫn không có nhìn Tần Vấn Thiên, mà là nhìn Thiên Cơ lão nhân, mở miệng nói :

- Tiền bối, dựa theo quy tắc, thứ tự vào cửa do chiến bào quyết định, nhưng chỉ cần chính hắn từ bỏ, ta đi trước, đúng không?

- Đúng thế.

Thiên Cơ lão nhân nhàn nhạt mở miệng :

- Nhưng trừ khi chính hắn nguyện ý từ bỏ.

Người Đại Nhật Trần gia cười cười, Trần Vương, hắn muốn là người bước vào đầu tiên, cổ vận đầu tiên sẽ gia trì lên người hắn.

Mọi người cảm thấy thú vị, người biết quy tắc Thiên Mệnh bảng người đều hiểu vì sao Trần Vương muốn tranh vị trí đầu tiên, bởi vì hắn có thực lực như vậy, hắn muốn được cổ vận thừa nhận.

Tần Vấn Thiên, mặc dù hắn khoác bạch kim chiến bào, nhưng cảnh giới hắn quá thấp, có lẽ không được.

Tiến vào trước sau không ảnh hưởng lớn tới kết quả sau này, nhưng Trần Vương vẫn muốn tranh thứ nhất.

Ý nghĩa của người đi đầu khác biệt.

- Ngươi sẽ tự mình từ bỏ, đúng không?

Rốt cuộc ánh mắt Trần Vương nhìn lên người Tần Vấn Thiên, bình tĩnh nói.

Tần Vấn Thiên cũng nhìn hắn, không nói gì.

- Trong đó là trận pháp phong bế, thời điểm đoạt cổ vận, đồng thời cũng có thể đoạt tính mạng của ngươi.

Trần Vương tiếp tục mở miệng, trong giọng nói mang theo ý tứ không cần nói cũng biết.

Trần Vương, hắn muốn đi vào đầu tiên, hắn đang uy hiếp Tần Vấn Thiên.

- Ngươi là tử kim chiến bào.

Lúc này, rốt cục Tần Vấn Thiên mở miệng, làm cho Trần Vương cau mày, những lời này có ý nghĩa gì.

- Mà ta là bạch kim.

Tần Vấn Thiên tiếp tục mở miệng, sau đó xoay người, hắn tiếp tục đi về phía trước, vào lúc đó, tròng mắt Trần Vương bắn ra hàn quang, có sát ý lóe lên một cái rồi biến mất.

Tần Vấn Thiên, hắn kiên trì đi vào đầu tiên.

- Người khoác tử kim chiến bào, kế tiếp.

Thiên Cơ lão nhân nhìn mọi người, mở miệng lần nữa, nhưng đám người Trần Vương lại rất bình tĩnh, chỉ có Trần Vương mới quan tâm đi vào đầu tiên mà thôi.

Tần Vấn Thiên đẩy cánh cửa kia, sau đó bước vào trong, quang mang lập loè, thân thể hắn xuất hiện trong một ngọn núi, hắn kinh ngạc không nhỏ.

Nơi này là trận pháp không gian? Lại gặp được lực lượng không gian.

Trên hư không, một cỗ uy nghiêm khủng bố tỏa ra, làm cho thân thể Tần Vấn Thiên cứng đờ, hắn chưa kịp nhìn tình hình chung quanh, hắn liền ngẩng đầu, ánh mắt nhìn lên không trung.

Ngay sau đó, ánh mắt Tần Vấn Thiên ngưng trọng.

Trên hư không, một màn sáng xuất hiện, nó bao phủ không gian, trong màn sáng có khí lưu màu đen lưu động, một con Yêu thú khổng lồ và hoa mỹ hiện thân, nó che đậy mặt trời, trôi nổi giữa không gian, quan sát mặt đất.

Trên cánh chim màu vàng có ánh sáng màu đen lưu chuyển, tràn đầy mỹ cảm uy nghiêm.

Yêu thú có chín đuôi, thân mình của nó khổng lồ không gì sánh được, toàn bộ trận pháp đều ở dưới nó, dường như nó chính là hồn của trận pháp này.

Con mắt của nó vô cùng sắc bén, giống như có khả năng xuyên thấu tim người, đôi mắt nó đang nhìn chằm chằm vào Tần Vấn Thiên, làm cho Tần Vấn Thiên có cảm giác hít thở không thông.

Thần điểu, Chu Tước.

Đồ đằng thú của Đại Hạ Cổ Hoàng Triều.

Đã từng là con dân Đại Hạ, tất cả đều lấy Chu Tước làm Thần Linh, là đồ đằng.

Chẳng qua bây giờ trôi qua mấy ngàn năm, Đại Hạ đã sớm không phải Đại Hạ năm đó, nghe đồn về Chu Tước cũng càng ngày càng ít.

Chu Tước trong hư không lại như vật sống, nó đang nhìn thẳng vào Tần Vấn Thiên.

- Người vào đầu tiên chỉ có tu vi Nguyên Phủ thất trọng cảnh, nhưng người khoác bạch kim chiến bào.

Giọng nói uy nghiêm lạnh lùng vang lên, lọt vào trong tai Tần Vấn Thiên, cảm giác uy nghiêm càng thêm mãnh liệt.

- Ta ban thưởng cho ngươi Luyện Ngục Cổ Vận.

Chu Tước nói câu thứ hai, sau đó nó hé miệng phun một tia sáng về phía Tần Vấn Thiên, chỉ trong nháy mắt, phía sau Tần Vấn Thiên xuất hiện Chu Tước hư ảo, Luyện Ngục Chu Tước.

Tần Vấn Thiên ngẩng đầu nhìn Chu Tước khổng lồ trong hư không, nội tâm chấn động.

Cổ vận, nghe đồn tranh Thiên Mệnh bảng là đoạt cổ vận, tranh thiên mệnh là tranh cổ vận.

Thời khắc này, phía sau hắn xuất hiện Luyện Ngục Chu Tước, hình thể không lớn nhưng lộ ra khí tức hung lệ đáng sợ, trên người tràn khí tức Luyện Ngục, màu vàng cùng màu đen bao phủ khắp thân thể, làm cho người ta có cảm giác hít thở không thông.

Trong hư không, dường như ánh mắt Chu Tước nhìn vào nơi nào đó, lúc này Tần Vấn Thiên mới bắt đầu quan sát hoàn cảnh chung quanh, hắn nhìn thấy sơn mạch liên miên bất tận, nhìn thấy không gian địa vực bao la, hắn thông qua lực lượng không gian truyền tống đến đây, lại bước vào thế giới trong trận pháp.

Thế giới trận pháp cổ lão mà thương tang, hình như có khí tức Viễn Cổ, rất có khả năng là cổ lão Cổ Hoàng triều để lại, muốn tạo ra thế giới trận pháp như thế, không biết cần nhiều thực lực.

- Y!

Luyện Ngục Chu Tước gào thét, dường như cũng không phải là thân thể hư ảo, mà là Chu Tước chân thật.

Tần Vấn Thiên bộc phát lực cảm nhận khủng bố, đồng thời thân thể của hắn lóe lên, hắn muốn biết mình đang ở không gian bao lớn, nhưng không bao lâu, hắn ngự không quan sát chung quanh, hắn quay đầu nhìn xuống một vách núi, ánh mắt tỏa sáng.

- Nơi đó...&

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.