Người nọ lạnh như băng hỏi.
- Nguyên Phủ cảnh nhị trọng, danh hiệu, Kỳ Lân.
Tần Vấn Thiên mở miệng nói.
- Được, người mới, ta trước mang ngươi quen thuộc quy tắc cùng với hoàn cảnh.
Người nọ ghi lại, sau đó mang theo Tần Vấn Thiên đi ra động phủ, dẫn hắn vòng vo vài vòng dưới Địa Ngục đài, thẳng đến có người ghép thành đôi với hắn, mới đưa Tần Vấn Thiên lên Địa Ngục đài.
Đứng đối diện Tần Vấn Thiên là một người mang mặt nạ Thanh Đồng, danh hiệu của người này cũng là Thanh Đồng.
- Thanh Đồng, Nguyên Phủ cảnh nhị trọng, chiến tích, 18 thắng, hai bại; Kỳ Lân, Nguyên Phủ cảnh nhị trọng, chiến tích, không.
Trọng tài cao giọng nói, làm cho không ít người hứng thú, đánh cuộc người mới, là thú vị nhất, bởi vì không có ai biết thực lực của người mới.
- Ta thích ngược người mới nhất.
Đôi mắt của Thanh Đồng hiện lên lãnh quang, nhìn chằm chằm Tần Vấn Thiên nói.
Tần Vấn Thiên không nói gì, Địa Ngục đài đối với hắn mà nói, là bảo khố kiếm lấy Tinh Thạch, hôm nay, trước xoát điểm chiến tích đi, như vậy mới có thể thu được thù lao phong phú, trước khi hắn ly khai Sở quốc mang theo không ít Tinh Thạch, nhưng tiêu hao cũng rất lớn a, nếu như không có bổ sung, hiển nhiên sẽ ảnh hưởng sau này tu hành.
Sau một nén nhang, tiền đặt cược đặt xong, trọng tài tuyên bố, khai chiến.
Thanh Đồng bước ra, trên người phát ra tiếng leng keng, một lực áp bách nặng nề bao phủ ở trên người Tần Vấn Thiên, quyền của hắn hiện lên Thanh Đồng quang trạch, ẩn chứa lực lượng kinh khủng trầm trọng.
- Lực lượng ý chí.
Thần sắc của Tần Vấn Thiên cứng lại, hắn cảm thấy lực lượng ý chí của đối phương, trầm trọng, cường đại, con ngươi của đối phương bạo lộ ra, như hiện lên thanh quang.
Chiến tích của Thanh Đồng, 18 thắng, hai bại, có thể nói cực kỳ huy hoàng, mà hắn, chiến tích không, rất hiển nhiên, cực ít người xem trọng Tần Vấn Thiên, mọi người như nhìn thấy tình cảnh Tần Vấn Thiên bị Thanh Đồng một quyền oanh nát.
Tần Vấn Thiên nắm chặt nắm đấm, phát ra âm thanh răng rắc, Yêu ý tràn ngập, hắn chỉ cảm thấy trong quyền chất chứa lực lượng kinh khủng, Thần Nguyên trong Nguyên Phủ điên cuồng dâng tới cánh tay, thân ảnh của Tần Vấn Thiên hóa thành một đạo tàn ảnh, áo choàng hàn băng theo gió mà động, quả đấm của hắn đánh ra, cứ như vậy trực tiếp oanh ra, cùng Thanh Đồng va chạm.
- Đùng!
Nắm đấm của hai người oanh cùng nhau, quyền đối quyền, va chạm trực tiếp nhất, cũng là bá đạo nhất, âm thanh răng rắc truyền ra, Thanh Đồng chỉ cảm thấy cánh tay nứt ra, kêu lên một tiếng đau đớn, một cỗ lực lượng khiến người ta sợ hãi nhảy vào cánh tay, một tiếng nổ vang ầm ầm, thân thể hắn bay ngược ra, té lăn trên đất, phun ra một ngụm máu tươi.
Lực lượng nặng nề như núi hàng lâm, Thanh Đồng ngẩng đầu, liền thấy Tần Vấn Thiên đứng ở trước mặt, đang cúi đầu nhìn hắn, sắc mặt không khỏi đại biến:
- Ta chịu thua.
Áo choàng hàn băng vũ động, Tần Vấn Thiên đứng chắp tay, hắn không có xuất thủ, chỉ nhìn Thanh Đồng gật đầu.
- Đa tạ.
Thanh Đồng đứng dậy nhìn Tần Vấn Thiên chắp tay, tâm phục khẩu phục, người ở Địa Ngục đài bởi vì bảo mật thân phận, rất nhiều người đều cực kỳ tàn nhẫn, giết người không lưu tình, người trước mắt, lại lưu hắn một mạng.
- Kỳ Lân thắng, có tái chiến hay không?
Trọng tài nhìn Tần Vấn Thiên hỏi.
- Ân.
Tần Vấn Thiên nhẹ nhàng gật đầu, hắn là tới xoát chiến tích.
- Kỳ Lân này có chút thực lực, lại nhẹ nhõm đánh bại Thanh Đồng.
Mọi người thầm nghĩ.
Sau đó, Tần Vấn Thiên tiếp tục lựa chọn chiến đấu, mà trong tai mọi người vang lên thanh âm nhiều nhất chính là.
- Kỳ Lân, thắng.
- Kỳ Lân, thắng.
- Kỳ Lân, mười thắng liên tiếp.
- Kỳ Lân, 15 thắng liên tiếp...
Từng thanh âm liên tục vang lên, ánh mắt rất nhiều người nhao nhao nhìn về Địa Ngục đài bên trái, mấy trận thắng lợi dễ dàng, nhưng thắng liên tiếp mười mấy tràng, độ khó đã rất lớn, bởi vì người khiêu chiến có không ít nhân vật lợi hại, ngay cả rất nhiều người ngồi ở trên khán đài cũng không nhịn được, bước vào Địa Ngục đài, đi khiêu chiến Tần Vấn Thiên.
Bởi vậy hôm nay Địa Ngục đài xuất hiện một hiện tượng cổ quái, người khiêu chiến Kỳ Lân lại xuất hiện rất nhiều người mới chiến tích là không, nhưng sức chiến đấu của bọn họ lại cực kỳ lợi hại.
Nhưng kết cục vẫn bại.
Kỳ Lân, đã lấy được 30 thắng liên tiếp, không bại.
- Là tên kia sao?
Bạch Lộc Di nhìn Kỳ Lân trên Địa Ngục đài, có chút không xác định có phải là Tần Vấn Thiên hay không, dù sao vừa rồi có không ít người chiến tích là số không lên, hơn nữa đều có mặt nạ áo choàng che giấu dáng người diện mạo, người nào cũng có thể là Tần Vấn Thiên.
- Hắn sẽ không cường đại như thế đi.
Trong lòng Bạch Lộc Di nói nhỏ, sau 30 thắng liên tiếp, Kỳ Lân rốt cục không hề tiếp thu khiêu chiến, đi xuống Địa Ngục đài, làm cho rất nhiều người cảm giác có chút tiếc nuối.
Không lâu sau, Tần Vấn Thiên về tới khán đài, trên mặt mang ý cười nhàn nhạt, 30 thắng liên tiếp, hôm nay hắn coi như là thu hoạch nho nhỏ một bút.
- Thế nào, cảm giác bị ngược như thế nào.
Lãnh Ngưng trừng Tần Vấn Thiên một cái, nói:
- Ngươi là cái nào, Lãnh Đao? Hàn Nguyệt? Hay Cổ Tùng?
Lãnh Ngưng nói mấy cái danh tự, đều là người mới không có chiến tích thua ở trong tay Kỳ Lân.
- Ta là Kỳ Lân.
Tần Vấn Thiên cười nói, tuy nói Địa Ngục đài có thể tuyệt đối bảo mật thân phận, chỉ cần ngươi chú ý một chút, sẽ không tiết lộ, nhưng cũng có người không lưu ý loại bảo mật này, nếu như Bạch Lộc Di ở ngay trước mặt bọn họ đi Địa Ngục đài, những người này cũng có khả năng mơ hồ đoán được nàng chính là Hỏa Mân Côi, nhưng Bạch Lộc Di không lưu ý bảo mật.
Lãnh Ngưng đảo cặp mắt trắng dã, hoàn toàn phục người này, thật có thể thổi.
- Ngươi vận khí tốt, thủ đoạn của Kỳ Lân kia không tàn nhẫn, bằng không ngươi còn có thể ở nơi này lừa dối sao, lần sau không nên xung động nữa.
Lãnh Ngưng bỉu môi nói.
Kỳ Lân 30 thắng liên tiếp, đến chiến tích có thể vượt cấp, có lẽ có thể cùng Nguyên Phủ cảnh tam trọng đánh một trận.
- Tốt, chúng ta trở về thôi.
Bạch Lộc Di mở miệng nói, nhất thời mọi người gật đầu, hôm nay thời gian cũng không sớm, nên trở về.
Đi trên đường, Bạch Lộc Di cùng Tần Vấn Thiên đi ở phía trước, làm cho Lãnh Ngưng ở sau lưng bĩu môi, gia hỏa ưa thích nói mạnh miệng này, cua gái ngược lại rất lợi hại.
- Ngươi thật là Kỳ Lân?
Bạch Lộc Di nhìn Tần Vấn Thiên len lén hỏi, đôi mắt đẹp thanh thuần mang theo vài phần hiếu kỳ.
- Thật.
Tần Vấn Thiên biết Bạch Lộc Di có một mặt chất phác của thiếu nữ, mỉm cười gật đầu nói, làm cho Bạch Lộc Di lộ ra một tia dị sắc, nói:
- Thật là một gia hỏa thần bí, sáng mai ngươi tới Bạch Lộc thư viện, cùng ta tu hành Thần Văn đi, hôm nay ta dẫn ngươi đi Bạch Lộc thư viện đi dạo trước.
- Được.
Tần Vấn Thiên gật đầu, mọi người lại trở về Bạch Lộc thư viện, Bạch Lộc Di dừng bước, nhìn mọi người:
- Lần này một tháng học tập đến đây chấm dứt, nếu ngươi còn muốn tiếp tục tu hành cấp độ càng sâu, có thể xin phép quản sự thư viện, được rồi, chư vị liền giải tán đi.
Nói xong, Bạch Lộc Di nhìn Tần Vấn Thiên nháy mắt ra dấu, hai người đi vào trong Bạch Lộc thư viện.
- Chờ đã.