Thái Cổ Thần Vương

Chương 1642: Chương 1642: Đánh lui (2)




Ánh sáng không gian màu vàng vũ động loạn thiên có uy hiếp cực lớn đối với Ma Tà, đã hạn chế năng lực của hắn tới mức cao nhất. Thực lực của Thanh Nhi vốn cực kỳ cường đại rồi, giờ này lực lượng tăng vọt gấp ba bốn lần, không biết nàng đáng sợ bao nhiêu. Trảm Tiên đồ trôi nổi trên không, bay thẳng xuống cuốn lấy Ma Tà.

Ma Tà vươn tay ra, một uy năng kinh thiên phun trào từ trên người hắn. Phù văn vô tận hội tụ thành một hắc ám thâm uyên. Ma Tà xuất thủ chưởng hóa thành bàn tay che trời, trực tiếp khắc ấn trên Trảm Tiên đồ, dường như hóa thành hắc ám đồ quyển, giao phong chính diện với Trảm Tiên đồ, điên cuồng quấn lấy lực lượng bên trong đó vào trong nước xoáy.

Oành…

Thần Chi Thủ của Tần Vấn Thiên cũng hàng lâm sát phạt. Nhanh như tia chớp, cả người hắn lưu động hào quang, ẩn chứa một uy năng kỳ lạ, trấn diệt đánh nát hết thảy. Lực lượng vô cùng vô tận hội tụ ở trên Thần Chi Thủ, phát ra một thương kinh người. Thương mang phóng ra hào quang vạn trượng. Nơi nó đi qua không có bất kỳ lực lượng nào có thể tồn tại được.

Ma Tà cứ như vậy nhìn công kích của Tần Vấn Thiên. Tay kia của hắn đưa tới trước, lực lượng Kiếp ma vô cùng vô tận hóa thành một cái khiên cổ màu vàng nhạt. Phảng phất có một tôn ma đầu cầm thuẫn, không có bất kỳ công kích nào có khả năng công phá.

Một tích tắc này, dường như là một thương mạnh nhất sắc bén nhất đụng vào cái khiên kiên cố vững chắc nhất.

Một tiếng vang thật lớn. Cái khiên xuất hiện vết nứt. Nhưng đúng lúc này, bên trong cái khiên nổ bắn ra lực Kiếp ma đánh tới Tần Vấn Thiên.

Ma Tà dùng hai tay đề kháng công kích cường đại cực đáng sợ của hai đại cường giả. Dường như hắn hóa thân thành một tôn Cổ ma, thân thể ám kim có khí thế kinh thiên.

Tuy nhiên như vậy cũng không đủ để có thể chống lại hai người này. Hai tròng mắt của Nam Hoàng Vân Hi cao ngạo lãnh đạm bắn tới, khiến cho thần sắc của Ma Tà chấn động. Hắn muốn bứt ra khỏi công kích của hai người trước, nhưng Thanh Nhi và Tần Vấn Thiên là nhân vật bực nào, chỉ cần hắn vừa rút lui rớt sức đề kháng, tiếp theo chính là tai nạn hủy diệt ngay lập tức.

Kiếp ma tinh tượng hóa thành lực lượng đáng gờm, điểm sáng màu vàng óng không ngừng bắn tới Nam Hoàng Vân Hi.

Nam Hoàng Vân Hi vung bàn tay lên, hình dáng Cổ phượng xuất hiện. Lúc cánh chim khép kín, lớp lông màu lửa đỏ hoa mỹ chặn lại lực ám kim tập kích tới không dứt.

Xùy...

Chỉ thấy lúc này thân thể Nam Hoàng Vân Hi bay múa phiên phiên. Nàng hóa thành một đạo lưu quang, cuốn tới Ma Tà. Một tích tắc này, phượng vũ hoa mỹ vô tận như là như mưa bay chém xuống. Tất cả lực lượng trên người Ma Tà đều bị chém bung ra. Hắn ngẩng đầu, con ngươi màu vàng nhạt cực kỳ lạnh lùng, dường như biết mình không có cách nào chống cự được ba người liên thủ, trong đồng tử của hắn mơ hồ có một chút không cam lòng.

Oành…

Lại một tiếng vang dội kinh người truyền ra, cái khiên Kiếp ma màu vàng nhạt của Ma Tà cuối cùng cũng nát vụn. Trường thương của Tần Vấn Thiên phun ra hút vào ánh sáng khiếp người, đánh giết tới Ma Tà.

Một tích tắc này, phòng ngự của Ma Tà cuối cùng hoàn toàn tan rã. Ba người đồng thời áp bách đã hoàn toàn đàn áp được hắn.

- Cút ngay!

Hắn gầm lên giận dữ, Ma Tà rất có cốt khí. Mặc dù thời khắc này hắn vẫn chống đỡ bằng vào lực lượng bản thân, không mượn nhờ thần binh. Nhưng khoảnh khắc trường thương Thần Chi Thủ của Tần Vấn Thiên trấn sát tới, Bất Diệt chi thể màu vàng nhạt của hắn xuất hiện vết máu. Mặc dù uy thế thân thể cuồn cuộn, nhưng vẫn bị đẩy lui, thân thể điên cuồng rung chuyển, chấn động.

Tần Vấn Thiên tiếp tục lao tới phía trước, đôi mắt cực kỳ lạnh lùng, chưa từng có chút khách khí nào. Ma Tà là hạng hai trên Đăng Tiên bảng, lại lấy được song đế truyền thừa, lợi hại đến bực nào. Còn Tần Vấn Thiên hắn tu vi mới chỉ Thiên Tượng tầng tám, nếu như một mình hắn đánh cùng đối phương như vậy, hiển nhiên còn kém một chút.

Ma Tà thấy ba người sắp đoạt mệnh, hắn ngẩng đầu, trong con ngươi lóe lên sự sắc bén đáng sợ, lập tức một cổ tiên uy phun trào, trong nháy mắt xông ra.

- Tránh ra.

Thanh Nhi hét lớn một tiếng. Lực lượng hư không bao phủ Tần Vấn Thiên, ba người đua nhau tránh sang bên cạnh, đã thấy Ma Tà lập lòe xông ra ngoài, trong nháy mắt đi tới chỗ cửa vào. Hắn quay đầu lại, tiên uy nội liễm, dường như vừa rồi vận dụng tiên binh, lạnh lùng chăm chú nhìn ba người phía trước, nói:

- Những gì các ngươi gây ra ngày hôm nay, Ma Tà ta nhớ kỹ.

Dứt lời, hắn xoay người lập lòe bỏ đi, cực kỳ tiêu sái.

Tần Vấn Thiên bước tới trước một bước, thu hồi lực lượng trên người. Trước đó hiển nhiên Ma Tà chỉ muốn đi, thật sự không muốn mượn thần binh thanh toán bọn họ, hành động như vậy, thân là cường giả hạng hai trên Đăng Tiên bảng, Ma Tà khinh thường không thèm làm.

Nếu làm như vậy thì hắn không phải là Ma Tà rồi.

- Đi thôi. Ma Tà không ngờ lại bị đánh lui, truyền thừa lại bị Tần Vấn Thiên chiếm đoạt rồi.

Mọi người nhìn ba người kia, bọn họ dựa vào lực lượng kinh người, kiên cường đánh bại cướp lấy song đế truyền thừa của Ma Tà, đánh cho chạy trốn. Ba người này liên thủ quả thật quá mức đáng sợ.

Tuy nhiên, Tần Vấn Thiên đoạt truyền thừa của Ma Tà, sau này Ma Tà có thể bỏ qua cho hắn được sao?

Ba người Tử Đạo Dương, Ma Tà, Tần Vấn Thiên nhất định nhấc lên một cuồng phong tại Thành Cổ Đế rồi.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.