Thái Cổ Thần Vương

Chương 798: Chương 798: Đấu chiến trường gặp cố nhân (2)




Thanh niên áo bào đen bước một bước, bàn tay ấn ở trên người hắn, trong phút chốc, thân thể kim thân cường giả giống như phải khô héo, trợn tròn hai mắt, sau đó rơi xuống ở trên đấu chiến đài, lập tức mất mạng, cường giả trăm trận thắng, bị người ta vượt cấp giết chết.

- Đây là...

Mọi người đều kinh hãi, đám người Trượng Kiếm tông lộ ra mũi nhọn, kinh ngạc nhìn Tần Vấn Thiên, hắn sao tự tin như thế, có thể đoán trước chiến cuộc?

Người của Dược Hoàng cốc cũng lộ ra sắc bén, xem ra, Tần Vấn Thiên tựa như có chút ánh mắt, không giống trong tưởng tượng của các nàng.

Về phần người của Tử Lôi tông, sắc mặt ai cũng xanh mét, kết cục trận chiến đấu này, làm bọn họ cảm giác toàn thân đều không thoải mái, trên mặt sinh ra cảm giác nóng rát, vừa rồi giao phong ngôn ngữ giờ phút này nghĩ tới, lại châm chọc như thế.

- Ha ha, lần này đánh mặt cũng thật thống khoái, không phải biết kêu gào sao, sao nghẹn cả rồi?

Lưu Vân cười phá lên, cường giả Tử Lôi tông ai cũng nghẹn đến mức khó chịu, quả thực là vô cùng nhục nhã.

- Sư huynh cần gì so đo với một đám ngu ngốc, chẳng phải là hạ thân phận.

Tần Vấn Thiên lúc này lại nhìn cũng không nhìn người Tử Lôi tông một cái, mà là khuyên Lưu Vân một tiếng, nhưng lời hắn nói rơi vào trong tai các cường giả Tử Lôi tông lại càng thêm chói tai.

- Không Phàm, hôm nay tuy bọn họ là khách, nhưng lại khí thế ép người như thế, lời nói làm nhục chúng ta, chú có thể nhịn thím cũng không thể nhịn, Tử Lôi tông ta nếu tiếp tục không có gì tỏ vẻ, chẳng phải khiến người ta cười đến rụng răng.

Một thanh niên Tử Lôi tông Thiên Cương cảnh tầng năm lạnh lùng mở miệng nói.

- Thật buồn cười, rõ ràng là các ngươi tự cho là đúng, thậm chí nói ra sau trận này muốn đánh mặt sư đệ ta, kết quả mình bị ăn tát, lại bị cắn ngược một cái, sự lợi hại của Tử Lôi tông, hôm nay xem như lĩnh giáo rồi.

Lưu Vân hừ lạnh một tiếng:

- Xem ra sư đệ có câu nói không sai, đều là chín đại phái, nhưng xấu hổ chung hàng ngũ với những người này.

- Đấu võ mồm không có ý nghĩa, tuy hôm nay các ngươi là khách, nhưng đã làm nhục sư môn, như vậy, thì xem bản lãnh thật đi.

Diệp Không Phàm khí độ phi phàm, một lời đã muốn dứt bỏ tất cả, muốn luận bàn khai chiến với cường giả Trượng Kiếm tông.

- Nhưng trước đó, đi trước mời người nọ tới đây một chuyến, người này rất bất phàm.

Diệp Không Phàm nhìn thủ hạ phân phó một tiếng.

- Vâng, thế tử.

Một người đi về phía đấu chiến đài, tiến lên mời người áo bào đen, người áo bào đen này tuy không biết dùng loại thủ đoạn nào, nhưng hắn giết thanh niên kim thân là điều toàn bộ mọi người cùng thấy, Diệp Không Phàm tự nhiên có ý muốn thu vào dưới trướng, thay thế cường giả thanh niên kim thân kia.

Thị vệ nhận lệnh mà đi, không bao lâu, quả thực mời thanh niên áo bào đen đến bên này.

Ở khoảng cách gần nhìn thấy thanh niên áo bào đen, lại phát hiện người này con ngươi tối đen thâm thúy kiệt ngạo, lại lộ ra một hàn khí nguy hiểm đáng sợ, giống như trong mắt hắn không có khí tức sinh mệnh, cực kỳ lạnh, nếu là người tu vi yếu hơn hắn, chỉ sợ ánh mắt hắn cũng đủ khiến người ta không rét mà run.

- Thực lực của ngươi phi thường khá, có hứng thú gia nhập hoàng tộc Diệp quốc ta hay không, ta có thể tiến cử ngươi vào Tử Lôi tông ta, lấy thực lực của ngươi, hẳn là có thể thông qua khảo hạch.

Diệp Không Phàm mở miệng nói với thanh niên áo bào đen, nhưng Diệp Không Phàm lại phát hiện, đối phương thế mà không nhìn hắn, đôi mắt thâm thúy kia nhìn về phía một vị trí bên trên hắn.

- Hả?

Diệp Không Phàm nhíu nhíu mày, theo ánh mắt thanh niên áo bào đen nhìn lại, chỉ thấy người đối phương nhìn, lại là Tần Vấn Thiên.

- Ngươi sao ở Diệp quốc?

Thanh niên áo bào đen hỏi Tần Vấn Thiên, lại nhìn thoáng qua Mạc Khuynh Thành, có chút bất ngờ.

- Ta hôm nay ở Trượng Kiếm tông, lần này đến Diệp quốc, là vì một vị sư tỷ của ta chính là công chúa Diệp quốc, trái lại là ngươi đó, không ngờ có thể ở nơi này gặp nhau.

Tần Vấn Thiên có chút bất ngờ nói.

- Đại Hạ không chứa được ta.

Thanh niên áo bào đen bình tĩnh nói, nhưng Tần Vấn Thiên lại không biết ở một đoạn thời gian hắn rời khỏi, thanh niên áo bào đen ở Đại Hạ nhấc lên bao nhiêu sóng gió, làm người ta nghe tin đã sợ mất mật, không biết bị bao nhiêu cường giả đuổi giết.

- Vậy ngươi về sau có tính toán gì không?

Tần Vấn Thiên không hỏi nhiều, rất bình tĩnh hỏi.

- Về sau?

Người áo bào đen suy nghĩ một lát:

- Sau khi Lô Mẫn chết, lòng ta không có nửa điểm vướng bận nữa, về sau, ta đi theo ngươi đi.

Tần Vấn Thiên lộ ra một nét kinh ngạc, trong lòng chợt tràn ra đồng tình, nghĩ đến thiếu nữ khóc ngày đó ngoài Đại Hạ cổ hoàng triều, thở dài trong lòng một tiếng, không ngờ người thân duy nhất của Mộ Phong, vậy mà cũng gặp phải kết cục như vậy.

Ông trời, đối với Mộ Phong quả thật quá tàn nhẫn.

Thanh niên áo bào đen này, chính là thiên tài yêu nghiệt Mộ Phong trên Đại Hạ Thiên Mệnh bảng, đệ tử độc vương, năm đó Đế Phong hoá thân Tần Vấn Thiên hại chết cả nhà nàng, Mộ Phong vì báo thù suýt nữa độc chết Tần Vấn Thiên, về sau việc này nói rõ, Tần Vấn Thiên cũng chưa giết Mộ Phong, ngược lại tìm ra hung phạm Đế Phong cho hắn báo thù, khi đó, Mộ Phong đã nói mạng của hắn là Tần Vấn Thiên cho.

Về sau, hắn lại theo đám người Đế Thiên Thân cùng với Vân Mộng Di cùng nhau bước vào hoàng lăng cổ Đại Hạ, Mộ Phong, hắn đi thông con đường huyết hoàng truyền thừa, không ngờ hôm nay, hắn đã tới Diệp quốc!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.