Bạch Lộc Di mở miệng nói, bọn họ theo bậc thang đi lên, đi tới một khán đài hình cung, Tần Vấn Thiên ngẩng đầu nhìn về phía trước, thạch trụ đứng sừng sững trên mặt hồ, nâng ba đài cao ở phía trước, mang cho người thị giác cường liệt.
- Nơi này, chính là Địa Ngục đài, đài cao trung tâm, là lưu cho cường giả Thiên Cương cảnh chiến đấu; Địa Ngục đài bên trái, là Nguyên Phủ cảnh sử dụng; đài cao bên phải, là sử dụng cho loại đối chiến khác, thí dụ như Thần Văn chiến, Khôi Lỗi chiến.
Bạch Lộc Di giải thích.
- Người Thiên Cương cảnh, cũng tới nơi này đánh cuộc chiến?
Tần Vấn Thiên kinh ngạc nói, trên đường tới Bạch Lộc Di đã đơn giản giới thiệu Địa Ngục đài, Địa Ngục đài này chính là nơi chiến đấu tàn khốc nhất của Vọng Châu thành, cũng là chiến đài phồn hoa nhất, bước lên Địa Ngục đài, sinh tử do mệnh, phía trên không có chịu thua, chỉ cần người còn trên Địa Ngục đài, sinh tử liền xem thực lực của ngươi.
- Chỉ cần người Thiên Cương cảnh tham chiến, thì có thù lao phong phú, nếu như chiến thắng, lại thêm thù lao, ngươi phải biết rằng, Thiên Cương cảnh tu hành cực kỳ hao tổn tư nguyên, cũng không phải tất cả cường giả Thiên Cương cảnh đều có gia tộc ở phía sau chống đỡ, rất nhiều người cần nhờ chính mình, nơi này, là phương thức để bọn họ nhanh chóng thu được tài phú tư nguyên, hơn nữa, còn có thể ma luyện chiến đấu.
Bạch Lộc Di thấp giọng nói, lúc bọn họ tiến vào, liền nộp Tinh Thạch, nhiều khán giả như vậy, cho dù đều không tham dự đánh cuộc chiến, cũng là một khoản thu vào kinh khủng.
Tần Vấn Thiên nhẹ nhàng gật đầu, người trên Địa Ngục đài đều mang mặt nạ, có xưng hào đặc hữu, đây là vì phòng ngừa hành vi trả thù, một khi ngươi lên rồi, ngoại trừ người Địa Ngục đài khống chế biết ngươi là ai, thì không có ai biết, nên nếu như ngươi chết trận, người trong gia tộc của ngươi, sẽ không biết là người nào giết, ngươi làm sao đi trả thù?
Cứ như vậy, những người tham chiến kia có thể tùy tâm sở dục, không cần có bất kỳ kiêng kỵ, đây chính là điểm đặc sắc của Địa Ngục đài, tới tìm Địa Ngục đài phiền phức, Vọng Châu thành lớn như vậy, thật đúng là không có mấy thế lực dám làm.
Chỉ thấy thời khắc này, trên chiến đài truyền đến một trận tiếng hoan hô điếc tai nhức óc, ánh mắt của Tần Vấn Thiên nhìn đi, trên Địa Ngục đài bên trái, một người mang mặt nạ Tu La một chiêu miểu sát đối thủ của mình, tu vi của hắn, là Nguyên Phủ đỉnh phong, đối thủ của hắn, cũng giống như vậy.
- Tu La, thắng thứ 138 liên tiếp, tiếp tục phá kỷ lục thắng liên tiếp.
Trọng tài trên Địa Ngục đài kia tuyên bố chiến tích của Tu La, tiếng reo hò hoan hô như muốn rung sụp Địa Ngục đài.
Cuồng nhiệt, thời khắc này người nơi này cho Tần Vấn Thiên cảm giác chính là cuồng nhiệt, người có danh hiệu Tu La này, có thể đạt được 138 thắng liên tiếp, có thể nghĩ hắn mạnh mẽ đến mức nào.
- Người này không may, đụng phải Tu La, kế tiếp sẽ không người dám khiêu chiến.
Có người mở miệng nói, quả nhiên, không người nào dám khiêu chiến Tu La, chỉ có thể trách người vừa rồi không may, chiến thắng một trận dĩ nhiên không đi xuống, nguyện ý chờ người khác khiêu chiến, quá tự đại, kết quả gặp Tu La, muốn chết.
Không ai khiêu chiến, Tu La theo thông đạo đặc biệt trên Địa Ngục đài đi xuống, không có ai biết thân phận của hắn.
Tu La đi ở trong thông đạo, lấy xuống mặt nạ, mặt không biểu tình, xem ra, Địa Ngục đài đối với hắn mà nói đã không có bất kỳ hiệu quả tôi luyện, sau này sẽ không tới nữa, còn tài phú, đối với hắn giai đoạn hiện tại mà nói, phù vân mà thôi.
Nếu Tần Vấn Thiên thấy diện mạo của Tu La tất nhiên sẽ nhận ra, Đại Hạ hoàng triều Thiên Mệnh bảng đệ nhất nhân, Hoa Thái Hư!
- Tu La, hắn sẽ là ai?
Bạch Lộc Di thì thào nói nhỏ, hiển nhiên, nàng cũng tràn ngập tò mò với Tu La thần bí mà cường đại kia, người này là truyền kỳ của Địa Ngục đài, 138 trận thắng liên tiếp, hơn nữa sau khi hắn thắng chưa bao giờ sợ bất luận kẻ nào khiêu chiến, nhưng trong Nguyên Phủ cảnh, không người có thể đánh bại hắn, truyền kỳ chân chính.
- Người trên chiến đài kia, là Diêm Vương cùng một người mới, Diêm Vương này là Thần Văn Tam giai Khôi Lỗi Sư, thực lực rất đáng sợ, ta mang bọn ngươi tới, là để cho các ngươi nhìn Thần Văn Sư chiến đấu một chút.
Bạch Lộc Di quay đầu lại nhìn mọi người nói, bọn họ đều đi tới khán đài bên phải, tìm một địa phương nhiều chỗ trống ngồi xuống, Bạch Lộc Di và Tần Vấn Thiên ngồi cùng nhau, đây càng để cho người hoài nghi hai người có tình ý.
- Có trò hay để nhìn, lại có người dám khiêu chiến Diêm Vương.
Bên cạnh có người lộ ra thần sắc thú vị, cũng có người chạy đến phía trước đặt tiền cược, mặc dù tỉ lệ bồi của Diêm Vương rất thấp, nhưng bọn hắn như trước nguyện ý mua Diêm Vương.
- Kiệt kiệt.
Chỉ thấy Diêm Vương âm lãnh nở nụ cười, sau đó trước người của hắn xuất hiện một bóng người, lăng không tái hiện.
- Người?
Ánh mắt của Tần Vấn Thiên đọng lại, không thể nào là người, đây là từ trong Thần Văn Giới xuất hiện.
- Nhân Khôi, thủ đoạn Diêm Vương này tu hành có chút tà dị, yêu thích dùng Nhân Khôi.
Bạch Lộc Di thấp giọng nói, mà đối thủ trước người Diêm Vương, thì xuất hiện một Khôi Lỗi kim loại, đương nhiên cũng là hình người, bất quá hình thể rất lớn, thân thể của người kia trực tiếp tiến vào Khôi Lỗi, từ bên trong khống chế Khôi Lỗi, có thể tùy tâm sở dục.
- Giết.
Diêm Vương lạnh lùng nói, Khôi Lỗi hình người thân ảnh như gió, như một đạo huyễn ảnh giết về phía Khôi Lỗi kim loại, giơ tay lên oanh ra phía trước, lợi kiếm kinh khủng xé rách ra, trảm về phía đối phương, nhưng Khôi Lỗi kim loại giơ tay lên, mặc dù động tác vụng về, nhưng dường như càng có lực lượng, công kích của hai người trong nháy mắt va chạm.
Âm thanh răng rắc truyền ra, kiếm chém ở trên Khôi Lỗi, cọ sát ra hỏa hoa, Khôi Lỗi kim loại lại xưng là Thần binh Khôi Lỗi, chế tạo rất tốn tiền, công phòng tự nhiên mạnh mẽ, giống như một cỗ máy giết chóc, nhưng linh hoạt còn kém rất nhiều.
- Không biết sống chết.
Trong miệng Diêm Vương phun ra một câu, sau đó chân hắn không ngừng bước ra, trên mặt đất, từng đạo văn lộ đan dệt thành, rực rỡ không gì sánh được, thân hình của hắn lập loè, vây quanh Khôi Lỗi kim loại, điên cuồng khắc hoạ Thần Văn, đồng thời Tinh Nguyên trào động, trong Thần Văn bạo phát uy lực kinh khủng, phát ra công kích về phía đối phương.
Khôi Lỗi kim loại muốn thoát khỏi Khôi Lỗi của Diêm Vương dây dưa, giết thẳng đến bản tôn của Diêm Vương, chỉ thấy bàn tay của Diêm Vương huy động, Thần Văn dưới chân quang mang càng thịnh, từng vị Yêu Long rít gào rống giận, đồng thời vùng không gian kia xuất hiện một mảnh kiếm vũ, điên cuồng giết về phía đối phương.
- Đây là Chiến Đấu Thần Văn sao.
Tần Vấn Thiên chỉ cảm thấy vùng không gian kia của Diêm Vương tùy tâm sở dục, khống chế Thiên Địa Chi Lực vì hắn chiến đấu.
- Hống...
Chỉ nghe một tiếng gào thét đáng sợ truyền ra, Diêm Vương đi tới trước từng bước, quanh người hắn như có một Viễn Cổ Cự Long theo hắn, mỗi bước ra một bước, uy thế như đang tăng cường.
Người khống chế Thần binh Khôi Lỗi nổi giận gầm lên một tiếng, quyền ảnh khủng bố hóa thành màn ánh sáng nghiền ép ra, nhưng thấy bàn tay của Diêm Vương huy động, Cự Long ầm ầm nghiền ép, cùng đối phương điên cuồng va chạm.