Thái Cổ Thần Vương

Chương 881: Chương 881: Diệt Trần Yên, chiến Trầm Đình (1)




Ánh mắt của Tần Vấn Thiên nhìn chằm chằm Trần Yên, cặp mắt thâm thúy kia lộ ra một tia hàn ý mãnh liệt mang theo sự lạnh lùng bễ nghễ, cái loại sắc bén này khiến người ta không tự chủ tự nhiên thấy rùng mình, cảm giác như đang bị mãnh cầm nhìn chằm chằm.

Trần Yên hận Tần Vấn Thiên, nhưng Tần Vấn Thiên làm sao không hận Trần Yên. Năm đó mặt trời lớn Trần gia khiến cho hắn thê thảm tới mức nào, bọn họ giết chết sư tôn của Bạch Tình, phơi thây ở trong Khâm Châu Thành, lúc này mới trực tiếp dẫn đến tính tình của Bạch Tình biến hóa, nghĩ đến Bạch Tình nha đầu bây giờ sống chết còn chưa biết, nhuệ khí ẩn chứa bên trong con ngươi tối tăm của Tần Vấn Thiên không khỏi tăng thêm lực xuyên thấu.

- Ầm!

Tiếng trống vang lên, trong phút chốc có một vòng cổ ấn khủng bố công kích ra, đánh về phía Trần Yên.

Trong mắt của Trần Yên bắn ra lửa giận, toàn thân dường như đều bắt đầu cháy rừng rực, lực lượng của từng tia lửa nhào vào phía trên trống trận, hóa thành chiến hồn của trống trận. Hắn gầm lên một tiếng, từng con Cự Mãng hỏa diễm công kích tới, cuốn lên không gian, bất ngờ công kích về phía Tần Vấn Thiên.

Trần Yên sở dĩ muốn sớm loại trừ Tần Vấn Thiên là bởi vì hắn biết rõ tiềm lực của Tần Vấn Thiên. Ngày trước tại Đại Hạ Hoàng Triều Tần Vấn Thiên từ một nhân vật bình thường không đáng chú ý tới, cho tới bây giờ ở Hoàng Cực Thánh Vực cũng có danh tiếng nhất định, nếu như lại chờ đợi tới khi người này trưởng thành tiếp, hắn có lẽ sẽ không có cơ hội báo thù nữa. Tiên Võ Giới chính là cơ hội cuối cùng của hắn, mượn lực lượng của Đại Địa Môn, giết Tần Vấn Thiên.

Nhưng Trần Yên là kiêu ngạo, tạm thời mượn trợ giúp của lực lượng Đại Địa Môn, nếu như có khả năng dựa vào thực lực của chính mình giết chết Tần Vấn Thiên đương nhiên là lựa chọn tốt nhất.

Hỏa Mãng giống như dung nham nhào ra, quần ma loạn vũ, lực lượng hủy diệt nóng rực khiến cho không gian đều xao động một trận, Tần Vấn Thiên gõ trống càng phát ra tiếng động khủng bố, âm thanh ầm ầm khiến người ta sợ hãi gào thét nhào ra. Thời điểm tiếng trống tấu vang, nghìn vạn chưởng ấn giống như sóng lớn phẫn nộ lao ra, từ trên hư không ép qua, Hỏa Mãng khủng bố trong nháy mắt bị đánh nát, ép về phía Trần Yên.

Trần Yên nổi trống, Liệt Diễm hóa thành sóng lớn, cắn nuốt tất cả, nhưng không đè ép được chưởng ấn công kích.

Trầm Đình bên cạnh hắn thấy được một cảnh tượng như vậy, một sự lạnh lùng hiện lên, nổi trống trợ trận. Trong phút chốc hư không xuất hiện rất nhiều chưởng ấn phòng ngự, điên cuồng va chạm cùng lực lượng của Tần Vấn Thiên công kích đến.

- Ầm!

Phương Thiên Họa Kích huyết sắc lao thẳng tới Trầm Đình. Thấy cảnh tượng như vậy, trong mắt của Trầm Đình lóe lên một ánh sáng vô cùng lạnh lùng. Mắt nhìn về phía Tần Vấn Thiên, chỉ thấy đối phương cũng đang nhìn hắn, chiến ý của hai người dường như hội tụ ở trong hư không.

Tiếng trống run rẩy, một cánh tay đại địa khổng lồ không gì sánh được chộp về phía Tần Vấn Thiên, cực kỳ khủng bố, cánh tay này dường như vô cùng cứng rắn, lại trầm ổn như núi, uy lực khiến người ta sợ hãi, ép qua hư không.

Tần Vấn Thiên nổi trống, một thanh Phương Thiên Họa Kích xuất hiện ở hư không, đánh vào phía trên cánh tay, một lực lượng nghiên nát đáng sợ phát ra, cánh tay đại địa bị xé rách từng tấc, đến khi nát bấy.

Thần sắc của Trầm Đình không có nửa điểm dao động, cánh tay lại vung lên, một lần nữa nổi trống, trong chớp mắt kia có chín cánh tay giống nhau đưa qua hư không, xé gió lao về phía Tần Vấn Thiên, cảm nhận được uy thế của cánh tay kia, Diệp Lăng Sương ở phía sau Tần Vấn Thiên trên mặt lộ ra thần sắc khẩn trương.

Cái trống khổng lồ trước người Tần Vấn Thiên liên tục chấn động, lại có tiếng kiếm rít ngập trời, một kiếm uy bao phủ thân thể của hắn, chín cánh tay đè ép không trung lao đến, bàn tay của Tần Vấn Thiên vung động, Kiếm uy vô tận xé rách lao qua, những cánh tay kia đều bị xé thành nát bấy.

- Ô...ô...n...g!

Cánh tay chuyển động, mưa kiếm từ trên bầu trời bắn xuống, đánh về phía Trầm Đình, làm cho Trầm Đình nhíu mày, chỉ có thể liên tục nổi trống. Trong khoảng khắc, ở trước người đã có một vách đá phòng ngự, ánh mắt của Tần Vấn Thiên lại vẫn lạnh như vậy, đám người Sở Mãng bên cạnh hắn cũng đang cùng người của Đại Địa Môn giao phong, thời khắc này, chỉ thấy cánh tay của Tần Vấn Thiên ầm ầm đập xuống phía trên trống trận, một thanh trường thương phá không lao ra, giống như tia chớp, lại biến mất ở trong không trung.

Trần Yên đang cùng Sở Mãng chiến đấu, lúc này hắn chỉ cảm thấy một lực lượng Mộng Ma khiến người ta sợ hãi nhảy vào trong đầu, ở trước người của hắn có một dao động vô cùng mãnh liệt, hắn dường như thấy được con ngươi trong đôi mắt thâm thúy lại lạnh lùng của Tần Vấn Thiên đang phóng đại.

- Phốc...

Một thanh trường thương trực tiếp đâm qua đầu của Trần Yên, có tiếng nổ lớn truyền ra, người diệt, trống vỡ, chiến hồn hóa thành ánh sáng, dung nhập vào bên trong trống trận trước người của Tần Vấn Thiên.

- Ngươi!

Một đạo sát cơ khủng bố cuốn tới, Trầm Đình không ngừng đánh trống sát phạt, Tần Vấn Thiên thản nhiên không sợ, chống đỡ công kích của đối phương, khí thế của hắn dường như lại mạnh hơn vài phần, nhìn Trầm Đình, hắn lạnh lùng nói:

- Ngươi chính là dạy ta làm người như vậy sao? Ngược lại làm người ta thất vọng.

- Ngươi sẽ thấy.

Trong con ngươi của Trầm Đình hiện lên sát niệm mãnh liệt, công kích của hắn đúng lúc này chợt chuyển hướng đi sang bên cạnh, không có tiếp tục dây dưa với Tần Vấn Thiên nữa.

Trong lúc nhất thời không bắt được Tần Vấn Thiên, hắn lại thấy thực lực của Khuyết Thừa và một số người lại trở nên mạnh mẽ, đây cũng không phải là điềm tốt gì, hắn tuy rằng tự tin có khả năng đánh chết Tần Vấn Thiên, nhưng nếu như trong thời gian ngắn không có cách nào kết thúc chiến đấu, các thiên kiêu trên chiến trường rất nhanh có thể kéo dài khoảng cách cùng hắn, điều này đối với hắn mà nói là không thể nào tiếp thu được.

Nếu như sau cùng xuất hiện một tồn tại có khả năng ép được tất cả mọi người, như vậy chính là ngày tận thế của bọn họ, người này chỉ có thể Trầm Đình hắn.

Tần Vấn Thiên hiểu rõ tâm tư của Trầm Đình, đã tiêu diệt Trần Yên, Tần Vấn Thiên cũng không nóng lòng cùng Trầm Đình giằng co nữa, điều Trầm Đình có thể nghĩ tới, hắn tự nhiên cũng nghĩ đến, nếu như tiếp tục chiến đấu nữa, chỉ có thể khiến người khác làm ngư ông đắc lợi.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.