Man Vương nhìn Tần Vấn Thiên giải thích:
- Ngươi đừng xem lực chi võ đạo ý chí là võ đạo ý chí tương đối thông thường, rất nhiều người cho rằng yếu, vậy sai rồi, càng đơn giản, càng bất phàm, ta cho rằng lực chi võ đạo ý chí mới là mạnh nhất. Thử nghĩ một chút, ngươi đệ nhất cảnh viên mãn, chính là mười sáu lần lực lượng, đây là khái niệm gì, cùng cảnh giới ai có thể đấu lực lượng với ngươi? Một quyền đã đánh sập đối phương.
- Người ta cũng không nhất định sập được đâu.
Tần Vấn Thiên yếu ớt nói, Man Vương này tuy nói có đạo lý, nhưng rõ ràng mang theo thành kiến cá nhân. Mỗi một loại võ đạo ý chí đều lợi hại, mượn tiễn ý chí mà nói, đệ nhất cảnh thuấn sát, nếu viên mãn, tốc độ mười sáu lần thuấn sát, lực công kích lợi hại bao nhiêu? Hơn nữa ngươi trốn cũng trốn không thoát, bất cứ một loại võ đạo ý chí nào đến viên mãn, đều đáng sợ.
- Hừ, đó là bởi vì ngươi yếu, ta động tác chậm nữa, cũng có thể đánh được ngươi.
Man Vương nói xong đi từng bước về phía Tần Vấn Thiên, tốc độ rất chậm, Tần Vấn Thiên sửng sốt, thân thể lùi về phía sau, nhưng hắn lại phát hiện, thân thể hắn giống như bị vô tận lực lượng đè ép trói buộc, không thể nhúc nhích mảy may, cánh tay hắn, chân hắn, đều không nâng lên được, thực lực Man Vương quá khủng bố rồi, so với các nhân vật Thiên Cương cảnh sơ kỳ hắn từng gặp mạnh hơn quá nhiều.
- Đây là...
Trán Tần Vấn Thiên có mồ hôi chảy ra.
- Đây là lực chi võ đạo ý chí đệ nhị cảnh ta lĩnh ngộ, lực lượng áp bách. Ngươi nói, ta muốn giết ngươi, còn không phải giống bóp chết con kiến.
Man Vương không chút khách khí tiếp tục đả kích Tần Vấn Thiên, đi đến trước mặt hắn.
Trong lòng Tần Vấn Thiên khẽ run, may mà hắn trước kia đối mặt nhân vật Thiên Cương không phải quá mạnh, nếu như là võ đạo ý chí lợi hại chút, hắn căn bản trốn cũng trốn không thoát, quá may mắn rồi.
Võ đạo ý chí đệ nhị cảnh áp bách ngươi, sau đó chậm rãi đi đến bên cạnh ngươi, một quyền đánh sập ngươi, giết chết không có chút để ý nào.
- Tu sĩ võ mệnh, ngoại trừ bản thân cảnh giới tu hành, lĩnh ngộ võ đạo ý chí cũng là cực kỳ quan trọng, sau đó mới là thần thông thuật, ngươi về sau nhớ cho kỹ, lúc tu hành, nghĩ nhiều ngộ nhiều, tranh thủ sớm một chút lĩnh ngộ võ đạo ý chí đệ nhị cảnh, trừ khi đụng tới nhân vật tương tự, nếu không Nguyên Phủ cảnh ai là đối thủ của ngươi?
Man Vương nói xong, nhìn thấy Tần Vấn Thiên lộ ra vẻ mặt suy tư:
- Thôi, ngươi ngộ tính quá kém, không có gì để dạy nữa, tự mình suy nghĩ cho tốt.
Vừa dứt lời, Man Vương bước ra một bước, liền lập tức biến mất không thấy nữa.
Ánh mắt Tần Vấn Thiên dại ra, nhìn phương hướng Man Vương biến mất, sau đó nhìn gã hơi hạ thấp người. Có danh sư chỉ điểm, tiến triển cực nhanh, nếu là tự mình tu hành, không biết phải mò mẫm bao lâu, khó trách nhiều người như vậy muốn đến Vô Song giới, nơi này có ba mươi sáu ngọn núi, mỗi một vị Vô Song lão nhân đều có lĩnh vực bản thân sở trường, làm sao có thể không hấp dẫn thiên tài tập hợp mà đến.
Dừng lại ở đây một ngày, Tần Vấn Thiên mới rời đi, lại tới tu đạo sơn khác tu hành.
Bởi vì mỗi một vị cường giả am hiểu lĩnh vực khác nhau, đại đa số tiền bối giải thích, Tần Vấn Thiên chỉ có thể coi là tham khảo, ở lúc bọn họ giảng giải, Tần Vấn Thiên tĩnh tâm ở bên nghe.
Thời gian nhiều nhất, hắn theo một vị cường giả tiền bối sở trường mộng cảnh cùng với lão giả sở trường thần văn tu hành, hai vị Vô Song lão nhân này, đối với Tần Vấn Thiên thỉnh giáo cũng đều đơn độc chỉ giáo, khiến lực lượng của Tần Vấn Thiên ở mộng tiến bộ không nhỏ, thần văn chi đạo, hắn tham khảo kim hình sách cổ, đồng thời lĩnh ngộ đối phương dạy, tiến bộ cũng rất lớn.
Tu hành như vậy, làm Tần Vấn Thiên cảm giác phi thường sung túc, trước kia hắn không muốn một mình bế quan tu hành quá lâu, dù sao phong bế bản thân, một người lĩnh ngộ là có hạn, cần tùy thời mở rộng tầm nhìn của mình, hoặc là ở trong chiến đấu đi lĩnh ngộ, mới có thể không ngừng tăng lên.
Ngươi nếu một mình ở trong núi sâu tự tu hành, có lẽ mười năm hai mươi năm, ngươi vẫn là cảnh giới trước kia, không có biến hóa gì.
Nếu không, vậy toàn bộ người thiên phú mạnh, sau khi gặp chuyện liền đều trốn đi tu hành mấy chục năm, chẳng phải là rất tốt? Đó mới là hành vi ngu xuẩn đến cực điểm.
Nhưng ở Vô Song giới, Tần Vấn Thiên cảm giác, mặc dù hắn một mực ở lại nơi này tu hành vài năm, cũng sẽ không gặp phải gông xiềng.
Trong nháy mắt, đã hai tháng thời gian qua đi, Tần Vấn Thiên tới Vô Song giới đã ba tháng có thừa.
Một ngày này, trên tu đạo sơn chỗ Vô Song giới Tiễn Vương, Tiễn Vương, Phàm Nhạc cùng với Sở Mãng đều có mặt.
Tiễn Vương tuy chỉ thu Phàm Nhạc làm đệ tử, nhưng cũng cho phép Sở Mãng tới chỗ tu đạo sơn này, bởi vì Sở Mãng cũng sở trường tiễn thuật, bởi vậy thường tìm đến Phàm Nhạc, cùng nhau thỉnh giáo Tiễn Vương.
- Được rồi, nghỉ ngơi chút đi.
Lúc này, Tiễn Vương ở sau khi Sở Mãng cùng Phàm Nhạc luyện tập xong thêm một vòng, nhìn hai người phất phất tay.
Phàm Nhạc và Sở Mãng đi về phía Tần Vấn Thiên, đều lộ ra một ý cười.
- Mấy tháng qua, cảm giác như thế nào?
Phàm Nhạc nhìn Tần Vấn Thiên mở miệng hỏi.
- Rất khá.
Tần Vấn Thiên mỉm cười gật gật đầu.
- Đương nhiên không tệ, cảnh giới ngươi lại đột phá rồi, xem ra, tranh đoạt Thiên Mệnh bảng, có chút hy vọng.
Phàm Nhạc cười nói, Tần Vấn Thiên hôm nay cảnh giới Nguyên Phủ tầng sáu, toàn bộ thực lực của hắn lấy ra, sức chiến đấu hẳn là có thể thắng Nguyên Phủ tầng tám bình thường, nếu ở thời gian kế tiếp, lại nâng cảnh giới mà nói, thì thực sự có thể tiếp xúc đến Thiên Mệnh bảng.
- Ngươi cũng không tệ.
Tần Vấn Thiên tự nhiên nhìn ra được tu vi Phàm Nhạc cũng đã đến Nguyên Phủ tầng sáu, tiểu tử này thời gian qua tu hành chăm chỉ, bị Tiễn Vương quản thúc, trái lại không có khả năng lười biếng nữa.
- Sở Mãng đại ca, ngươi phải cố lên.
Tần Vấn Thiên lại nhìn phía Sở Mãng, cười nói.
- Hắc hắc, ta tu hành chậm một chút.
Sở Mãng nhếch miệng cười nói.
- Không, Mãng ca tốc độ tu hành của ngươi vẫn rất nhanh rồi, chỉ là vì hôm nay cảnh giới cao chút, cho nên tự nhiên chậm một chút.
Phàm Nhạc nói với Sở Mãng. Tần Vấn Thiên gật gật đầu, tu hành, khẳng định là càng đến về sau càng khó, đến Nguyên Phủ đỉnh phong, muốn vào Thiên Cương cảnh thì lại khó càng thêm khó, muốn đúc thành Vũ Mệnh Thiên Cương, còn cần lĩnh ngộ võ đạo ý chí đệ nhị cảnh.
- Tiểu tử, ngươi muốn tu hành tiễn thuật hay không, ta cũng có thể dạy ngươi.