Thái Cổ Thần Vương

Chương 1191: Chương 1191: Động tác của Hoàng Cực Thánh tông (1)




- Xem ra thật sự phải rời đi.

Trong lòng Tần Vấn Thiên sinh ra cảm khái. Tuy Hoàng cực Thánh vực mênh mông, nhưng hiện tại đối với hắn dường như đã hạn chế sự trưởng thành của hắn, vẫn nên đi Tiên vực mới được.

Trước đây Tần Vấn Thiên chưa từng nghĩ rời đi sớm như vậy. Đại khái là bởi vì phong ba Đông Thánh thu đồ đệ lần này, mới khiến cho hắn sinh ra ý niệm ấy.

Lúc này, Tần Vấn Thiên đưa mắt nhìn về phương xa, chỉ thấy phương đó dường như cũng có tiếng sấm truyền đến, nguyên lực tinh tú dao động cường đại không cách nào giấu được cảm nhận của hắn, có không ít người tiến đến nơi đó.

Đúng lúc này, Tần Vấn Thiên nhíu nhíu mày, kéo tay Mạc Khuynh Thành đi lên phía trước.

Một lát sau bọn họ đi tới nơi đã truyền ra dao động, chỉ thấy nơi này là một mảnh tửu lâu phồn hoa san sát. Nhưng lúc này kiến trúc đã sụp đổ toàn bộ, rất nhiều tửu lâu hóa thành phế tích, rất nhiều người nghỉ chân ngắm nhìn chung quanh. Ở phía trước có không ít cường giả đang chiến đấu, Tinh Thần Thiên Tượng hoa mỹ khiến cho người ta kinh ngạc tán thán. Tinh Thần Thiên Tượng của cường giả Thiên Tượng cảnh quả nhiên kỳ diệu, có uy năng thật đáng sợ.

- Lâm Soái sư huynh, Lăng Sương tỷ.

Tần Vấn Thiên nhìn dám người đang chiến đấu, trong đó có mấy người hắn biết, gồm Lâm Soái đệ tử của Trượng Kiếm tông, còn có Lâu Băng Vũ, Quý Phi Tuyết, Diệp Lăng Sương.

Về phần đám người chiến đấu cùng bọn họ đa số đều là cường giả có lực lượng mạnh sấm sét mạnh mẽ, còn có người lực lượng đại địa thiện trường, so với đám người Trượng Kiếm tông thì bọn họ chiếm ưu thế về nhân số. Hơn nữa hai bên tuổi tác đều không quá lớn, đều có rất nhiều nhân vật thanh niên.

- Giữa chín đại phái lại xảy ra chiến đấu rồi, gần một năm qua có thể nói là ma sát không ngừng. Dường như giữa các phái đều hữu ý vô ý chỉa mũi dùi nhằm vào Trượng Kiếm tông. Xem ra Hoàng Cực Thánh tông gạt Trượng Kiếm tông ra bên lề là sự thật.

Có tiếng người nói lọt vào trong tai Tần Vấn Thiên, khiến lông mày của hắn hơi nhíu lại. Năm xưa Tể Thu tru diệt Khúc Ca, cũng đã kết thù với Trượng Kiếm tông. Nhưng Trượng Kiếm tông thân là kẻ phụ thuộc vào Hoàng Cực Thánh tông, không thể không nhịn khí im hơi lặng tiếng.

Tuy nhiên cũng không phải bọn họ nén giận là hữu dụng, vô luận là Trượng Kiếm tông trong Hoàng Cực Thánh tông, hay là Trượng Kiếm tông là một trong chín đại phái bên ngoài Hoàng Cực Thánh tông, đều mơ hồ gặp phải sự xa lánh giữa các mạch khác, còn kém viện cớ động thủ chân chính.

Chẳng qua là người của Trượng Kiếm tông ngược lại cũng thông minh, người phía trên chưa bao giờ chân chính xảy ra ma sát cùng nhân vật trọng yếu Hoàng Cực Thánh tông, cũng không có ai phản bội, một mực nhẫn nhịn khẩu khí. Bọn họ không đành lòng, Hoàng Cực Thánh tông đã nhìn chằm chằm vào bọn họ, nói không chừng ngày nào đó sẽ hạ thủ bọn họ, có ai dám không nhẫn nhịn chứ.

Trong đám người song phương chiến đấu, Diệp Lăng Sương phía bên Trượng Kiếm tông khá yếu nhược. Một vị cường giả Tử Lôi tông vững vàng áp chế nàng, hai tay vũ động sức mạnh sấm sét, cười nói:

- Người của Trượng Kiếm tông thật đúng là nghĩa khí a. Phụ thân của Diệp Lăng Sương “Diệp Thanh Vân đều đã công khai là địch với Hoàng Cực Thánh tông. Chúng ta cần phải bắt nha đầu kia. Các ngươi lại hộ vệ cho nàng. Chẳng lẽ không sợ Hoàng Cực Thánh tông trách tội sao.

- Đó là chuyện của bậc cha chú. Món nợ này cũng muốn tính toán với Diệp Lăng Sương sư muội ư?

Quý Phi Tuyết hừ lạnh một tiếng. Thật ra Diệp Lăng Sương sớm đã không theo Trượng Kiếm tông rồi, mà theo Diệp Thanh Vân đi Diệp quốc. Chỉ là gần đây, Diệp quốc thường xuyên có cường giả lui tới, Diệp Lăng Sương mới tới Thánh Hoàng thành muốn đi Dược Hoàng cốc bái kiến Dược Hoàng, vừa vặn trên đường vô tình gặp được Lâm Soái bọn họ cũng tới Thánh Hoàng thành. Mọi người liền đi cùng nhau. Đoàn người tụ họp nhau lại gặp người Tử Lôi tông và Đại Địa môn khiêu khích.

- Cha nợ con trả, con gái cũng như nhau.

Ánh mắt người đó nhạo báng nhìn Diệp Lăng Sương, nói.

- Tuy nhiên Diệp Lăng Sương hấp dẫn như thế, ngược lại thật không nỡ trực tiếp hạ thủ tru diệt a.

- Ngươi thật vô sỉ.

Diệp Lăng Sương lạnh như băng nói.

- Ha ha, lại càng không hổ thẹn đây này.

Hai tay người đó vũ điệu lôi điện, bước chậm đi tới phía Diệp Lăng Sương. Lâm Soái và những cường giả khác đều bị kiềm chế rồi, không thể nào cứu viện cho Diệp Lăng Sương được.

Vào thời khắc này, một đạo kiếm khí càn quét qua, càng thêm tấn mãnh so với tia chớp.

- Người nào?

Người đó bỗng nhiên xoay người, kiếm rít kinh khủng khiến cho hư không sinh ra âm bạo, kiếm sắc kinh khủng mang theo lực lượng hủy diệt trấn sát tới. Người đó hai tay vũ động lực lượng sấm sét bạo kích ra, đã thấy kiếm sắc bén trấn sát xuống.

Phốc phốc…

Tiếng vang truyền ra, trực tiếp xuyên thấu qua đầu của đối phương, tiêu diệt.

Tình cảnh này khiến cho nhiều người đang chiến đấu đều ngừng lại, ánh mắt bỗng nhiên dịch chuyển, lập tức trông thấy hai hình bóng phong hoa tuyệt đại đạp bước hư không.

- Tần Vấn Thiên.

Thấy hai người này xuất hiện, rất nhiều người thần sắc lạnh lùng.

- Trượng Kiếm tông đã cấu kết với Tần Vấn Thiên “địch nhân của Hoàng Cực Thánh tông hay sao?

Một vị cường giả Đại Đại môn mặc quần áo màu vàng đất nhìn chằm chằm Lâm Soái, lạnh lùng nói.

- Ta sớm đã thoát khỏi Trượng Kiếm tông, chuyện của Trượng Kiếm tông không có liên quan gì đến ta. Chỉ có Diệp Lăng Sương chính là nghĩa tỷ của ta, các ngươi dám khi nàng, đem chém.

Tần Vấn Thiên lời vừa rơi xuống, một cổ sát khí phun trào. Hoàng Cực Thánh tông dường như đang kiếm cớ đối phó với Trượng Kiếm tông, dĩ nhiên hắn muốn bỏ đi quan hệ cùng Trượng Kiếm tông.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.