Thái Cổ Thần Vương

Chương 75: Chương 75: Hoàng gia yến hội






Tần Vấn Thiên đứng dậy, ly khai Thiên Mộng Lâm, trong lòng nghĩ, nếu như mới vừa rồi là hắn và Yến Vũ Hàn quyết chiến, sẽ như thế nào.

- Vấn Thiên.

Tần Vấn Thiên đang suy tư liền nghe được tiếng la, hắn nhìn thấy Nhược Hoan, cười nói:

- Sư tỷ, ngươi đã đến rồi.

- Ân, ngươi không phải nói muốn gặp Tần Dao tỷ của ngươi sao, ta giúp ngươi nghe ngóng, có người có thể giúp một tay thúc đẩy sự tình này.

Nhược Hoan nhìn Tần Vấn Thiên nói, làm cho Tần Vấn Thiên vui vẻ, hắn rất muốn trông thấy Tần Dao, cùng nàng tâm sự.

- An bài như thế nào?

Tần Vấn Thiên hỏi.

- Bảy ngày sau, có Hoàng gia yến hội, do Tam hoàng tử tự mình tổ chức, trên danh nghĩa là mở tiệc chiêu đãi Tần Dao, đồng thời còn mời không ít người giới quý tộc, ta đã sai người tìm được người quen, có thể an bài ngươi đi vào, nhưng ngươi có thể sẽ gặp phải một vài người không muốn gặp, không biết ngươi có nguyện ý đi hay không.

Nhược Hoan vừa cười vừa nói, làm cho trong mắt Tần Vấn Thiên lóe lên một luồng phong mang, Hoàng gia yến hội.

- Người của Tuyết Vân Quốc bảo hộ Tần Dao rất căng, muốn gặp được nàng không dễ dàng.

Nhược Hoan tiếp tục nói, điểm ấy Tần Vấn Thiên đương nhiên biết rõ, thân phận của hắn rất lúng túng, người Tần phủ muốn đi vào giới quý tộc kia, tự nhiên là không thể nào.

- Sư tỷ, làm phiền ngươi rồi.

Tần Vấn Thiên nhìn Tần Dao cảm kích nói, đã có cơ hội, hắn đương nhiên sẽ không bỏ qua.

- Cái tên nhà ngươi thật là...

Nhược Hoan trừng Tần Vấn Thiên một cái, nói:

- Ta lại không ghét đệ tử quý tộc, ngược lại, trong bọn họ có không ít người cực kỳ ưu tú, ngoại trừ một chút quần áo lụa là, như đám người Diệp Vô Khuyết, Âu Thần, kỳ thực bọn họ đều rất ưu tú, sở dĩ ta không thích, chỉ là bầu không khí do bọn hắn mang đến Đế Tinh Học Viện mà thôi.

- Vấn Thiên, ở Hoàng Thành này, ngươi phải tỉnh táo, không nên coi thường địch nhân của ngươi, thí dụ như Sở Quốc Hoàng thất, có bốn vị Hoàng tử, năm vị Công chúa, bốn vị Hoàng tử này đều vô cùng ưu tú, ta vừa mới nói Tam hoàng tử tổ chức lần yến hội này, chính là kinh tài tuyệt diễm, cũng là ứng cử viên có khả năng tiếp chưởng Sở Quốc nhất, lần này ngươi phải chú ý hắn.

- Ân.

Tần Vấn Thiên khẽ gật đầu, tâm có cảm xúc, người của Kỵ Sĩ minh có thể ở Đế Tinh Học Viện hình thành một cỗ thế lực cường đại, này không thể nghi ngờ chứng minh những đệ tử quý tộc kia ưu tú.

Có vô số tư nguyên, bọn họ lại nỗ lực tu hành, đối với người bình thường mà nói không khắc khổ, không phấn đấu, liền rất khó đuổi theo bọn họ.

Cho nên vô số người đều muốn đi vào Đế Tinh Học Viện, bởi vì ở trong này, bọn họ có thể tìm được tài nguyên tu luyện, hơn nữa, không cần bị người hạn chế tự do.

- Sư tỷ, còn có bảy ngày, bảy ngày này, có thể giúp ta tôi luyện thân pháp hay không.

Tần Vấn Thiên nhìn Nhược Hoan nói.

- Muốn sư tỷ ở cùng ngươi lâu như vậy?

Nhược Hoan cười híp mắt nhìn Tần Vấn Thiên.

- Sư tỷ, ta tu luyện thân pháp đến bình cảnh, ngươi phải giúp ta.

Tần Vấn Thiên mặt dày nói, đương nhiên, cũng chỉ có cùng người thân cận hắn mới như vậy, rất hiển nhiên, hắn đã coi Nhược Hoan là thân nhân của mình.

- Được.

Nhược Hoan cười khanh khách, từ lần đầu tiên nàng nhìn thấy Tần Vấn Thiên đã tám tháng, nàng nhìn Tần Vấn Thiên từ từ thành thục, bỏ đi non nớt nguyên lai.

Kinh nghiệm, sẽ làm hắn từ từ lột xác.

- Ta cũng muốn tôi luyện thân pháp.

Mập mạp làm bộ đáng thương nhìn Nhược Hoan.

- Lấy vóc người này của ngươi?

Nhược Hoan khinh bỉ nhìn mập mạp một cái, sắc mặt mập mạp xụ xuống, quá khi dễ mập mạp.

Chỗ ở của Nhược Hoan, trên một khối đất trống, mập mạp ngồi ở một bên, Tiểu Hỗn Đản thì ngồi xổm bên người hắn, ánh mắt thẳng tắp nhìn chằm chằm phía trước.

Chỉ thấy phía trước, trường tiên của Nhược Hoan hóa thành tiên ảnh đầy trời, điên cuồng vung vẩy, mà bước chân của Tần Vấn Thiên cũng kỳ diệu tới đỉnh cao, chỉ nhìn bước chân kia, liền phảng phất như có một loại cảm giác huyền diệu, trên đất trống, chỉ có huyễn ảnh của hắn.

- Người này, tu vi đến Luân Mạch cảnh ngũ trọng, thân pháp lợi hại như vậy.

Hai mắt mập mạp sáng rực, xem ra mấy ngày nay Tần Vấn Thiên khổ tu không có uổng phí, hại hắn lúc trước còn khinh bỉ Tần Vấn Thiên tu vi thấp, hiện tại hắn trái lại bị quăng, chỉ có Luân Mạch cảnh tứ trọng đỉnh phong.

- Bành!

Một thanh âm giòn giã truyền ra, thân thể Tần Vấn Thiên bị trường tiên quấn lấy, quần áo bị chấn vỡ tan, sau khi ổn định thân thể, hắn cười khổ:

- Sư tỷ, không cần ác như vậy a.

- Không nghiêm túc một chút, ngươi làm sao có cảm giác áp bách.

Nhược Hoan cười khanh khách, còn chưa dứt lời, lại một đạo huyễn ảnh càn quét qua, cước bộ của Tần Vấn Thiên run lên, trường tiên từ bên cạnh gào thét mà qua, làm cho hắn không còn gì để nói, chỉ có thể tập trung tinh thần, toàn lực né tránh, cảm giác bị trường tiên rút trúng là không dễ chịu chút nào.

Nửa ngày sau, trên người Tần Vấn Thiên đều là mồ hôi, quần áo phá nát, tiên huyết thẩm thấu, da tróc thịt bong, nhìn mà mập mạp sợ mất mật, thầm nói hắn sẽ không làm chuyện ngu xuẩn giống như Tần Vấn Thiên.

- Được rồi, nghỉ ngơi một chút, cảm giác như thế nào?

Nhược Hoan cười tủm tỉm nhìn Tần Vấn Thiên nói.

Tần Vấn Thiên đi tới gần Nhược Hoan, chỉ thấy lúc này Nhược Hoan đổ mồ hôi nhễ nhại, tóc đen trên trán ướt nhẹp, thân thể mỹ diệu cũng bị mồ hôi ánh lên vô cùng nổi bật, tô phong như ẩn như hiện.

Thấy một màn mê hoặc này, Tần Vấn Thiên có xung động chảy máu mũi.

- Sư tỷ, ngươi thật xinh đẹp.

Tần Vấn Thiên cười nói, làm cho Nhược Hoan sửng sốt một chút, nhìn thân ảnh trước mặt, cười nói:

- Hảo tiểu tử, dám đùa giỡn sư tỷ của ngươi.

- Ta là nói thật.

Tần Vấn Thiên nhún vai một cái nói.

- Được, tiếp tục.

Ánh mắt Nhược Hoan hiện lên một tia dị sắc, cười khanh khách, làm cho Tần Vấn Thiên rùng mình một cái, hai người tiếp tục.

Ở dưới Nhược Hoan áp bách điều giáo, thân pháp của Tần Vấn Thiên mỗi ngày đều có tiến bộ, rốt cục ở ngày thứ năm, Cửu Thiên Côn Bằng Quyết bước vào cấp hoàn mỹ, chỉ kém cấp thần động cuối cùng, bất quá muốn đến thần động, có lẽ còn cần đi săn giết chút Yêu Thú mới được.

Sau khi thân pháp bước vào cấp hoàn mỹ, mặc dù là Nhược Hoan, cũng cần chăm chú mới có thể đánh trúng Tần Vấn Thiên, năng lực né tránh của cấp hoàn mỹ nhanh như tia chớp, để cho nàng có chút chấn kinh, đối với Cửu Thiên Côn Bằng Quyết cực kỳ khó tu hành kia cũng có nhận thức hoàn toàn mới.

Trong Huyễn Mộng Chi Thành, Mục Nhu mới vừa chiến đấu qua một hồi, trong lúc lơ đãng, lại tới địa phương quen thuộc kia, nhìn bãi đá trống rỗng, trong lòng của nàng lại có một tia thất lạc nhàn nhạt.

- Tên kia, lâu như vậy lại không hiện thân.

Ánh mắt của Mục Nhu lập loè, từ ngày đó nàng gỡ xuống mặt nạ, nam tử mang mặt nạ Kỳ Lân kia liền không xuất hiện nữa, nàng vốn muốn nói lời cảm tạ cũng không có cơ hội.

Có lẽ bởi vì đoạn thời gian đó đã thành thói quen, Mục Nhu vẫn muốn đến nơi này cùng người kia luận bàn, tôi luyện thân pháp Thần Thông của mình, đáng tiếc, không biết lúc nào hắn mới có thể xuất hiện nữa.

- Mục tiểu thư, lại tư xuân.

Lúc này một tiếng cười duyên truyền đến, Mục Nhu xoay người, trừng nữ tử mang mặt nạ Phượng Hoàng kia một cái nói:

- Ta chỉ muốn cảm tạ hắn mà thôi, nào có xấu xa như ngươi nói.

- Thật sao, vậy vì sao ngươi còn mỗi ngày chạy tới.

Sở Linh hoài nghi nói.

- Thử thời vận, mấy ngày nay thân pháp của ta lại có tiến bộ, muốn cùng hắn luận bàn một chút.

Thanh âm của Mục Nhu nhu hòa, hiển nhiên tính cách của nàng rất an tĩnh.

- Được rồi, chúng ta đi ra ngoài thôi, còn có hai ngày nữa Tam hoàng tử điện hạ sẽ mở tiệc chiêu đãi Tần Dao, đến lúc đó chúng ta cùng đi.

Sở Linh mở miệng nói, hai người xoay người chuẩn bị đi ra ngoài.

- Tính cách của Tam hoàng tử từ trước đến nay cường thế, nghe nói ngày trước xuống tay với Tần phủ cũng có ý tứ của hắn ở trong đó, chính là người vô cùng quả quyết, vì sao lần này hắn lại mời Tần Dao?

Mục Nhu có chút tò mò, tính cách mấy vị Hoàng tử của Hoàng thất nàng tự nhiên nghe nói, Tam hoàng tử trẻ tuổi, bộc lộ tài năng, thiên phú kiệt xuất, lại thông minh, mục đích của Tần Dao, là vì Tần Hạo cùng Tần Xuyên, dựa theo tính cách của Tam hoàng tử, hắn nhất định là khinh thường, sẽ không quan tâm thái độ của Tuyết Vân Quốc.

Hơn nữa, tính cách của Tam hoàng tử, giống như bệ hạ lúc còn trẻ, hơn nữa thiên phú tu luyện cao được bệ hạ coi trọng, bây giờ bệ hạ tuổi tác đã cao, bắt đầu lót đường để Tam hoàng tử đăng cơ.

- Cách nghĩ của Tam ca ca chúng ta làm sao hiểu được, bất quá, Tần Dao muốn tới cứu Tần Hạo cùng Tần Xuyên, không thể nghi ngờ là người si nói mộng, có lẽ sẽ bị Tam ca ca nhục nhã.

Sở Linh hừ lạnh một tiếng:

- Lần này Tam ca ca mời rất nhiều người, thậm chí bao gồm Mạc Khuynh Thành, chỉ sợ là muốn cho thấy lập trường cùng thái độ của hắn.

Sở Linh chính là quận chúa, con gái Vương gia, luận quan hệ, nàng có thể xưng hô Tam hoàng tử hiện nay là huynh trưởng.

- Yến Vũ Hàn khẳng định cũng sẽ tới.

Mục Nhu có chút buồn bực nói.

- Sẽ tới, bất quá ở đó, Yến Vũ Hàn cũng không dám kiêu ngạo.

Sở Linh an ủi:

- Bất quá có một sự tình rất đáng giận, lại có người ký thác ta trợ giúp, mang một người đi yến hội.

- Mang ai?

Mục Nhu hỏi.

- Đế Tinh Học Viện, Tần Vấn Thiên, người của Tần phủ.

Sở Linh có chút khinh thường nói:

- Nghe nói người này thiên phú cực cao, làm người cuồng vọng, giết đệ đệ của Âu Thần Âu Phong, quá không chừng mực, bây giờ vì gặp Tần Dao, dĩ nhiên không tiếc tìm người trợ giúp, chỉ sợ là vì leo lên địa vị của Tần Dao hôm nay.

- Tần Vấn Thiên.

Mục Nhu đối với cái tên này cũng nghe qua vài lần, cười nói:

- Người ta và Tần Dao vốn là tỷ đệ, có cái gì leo lên hay không leo lên, huống hồ, nếu là bằng hữu ngươi ký thác ngươi trợ giúp, ngươi nên tâm bình khí hòa, không nên làm khó người khác mới phải, bằng không chẳng phải là để bằng hữu ngươi khó coi.

- Hừ.

Sở Linh bĩu môi, nghe nói bằng hữu của nàng cũng là được người nhờ vả, như vậy liền không sao.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.