Tần Vấn Thiên chán nản buông cánh tay xuống rồi mở miệng nói, thời gian một ngày thật quá ngắn ngủi, muốn hư không lưu ấn thật quá khó khăn đi.
- Ngươi quá chuyên tâm lĩnh ngộ nên ta đã quên nói cho ngươi biết. Động phủ này thật ra là một cái đại huyễn cảnh, ở trong đó ngươi sẽ có cảm giác thời gian trôi qua rất nhanh, kỳ thực ngươi mới trải qua một canh giờ mà thôi.
Thanh âm Ngưu Yêu truyền đến làm cho Tần Vấn Thiên sửng sốt một chút rồi lại thấp giọng mắng nói :
- Ngươi đùa bỡn ta a.
- Hừ, bản tôn nói chuyện há phải là nói đùa, nếu như tại trong thời gian một ngày ngươi không hoàn thành khảo hạch thì chắc chắn phải chết. Chẳng qua là ngươi đưa thân vào bên trong đại huyễn thuật nên sinh ra ảo giác về thời gian, giống như là mộng cảnh vậy.
Thanh âm Lão ngưu hừ lạnh truyền đến làm cho trong lòng Tần Vấn Thiên rùng mình và tin lời của đối phương. Có đôi khi nằm mơ thật lâu nhưng kỳ thực thời gian mới được một lúc mà thôi. Chuyện này lần trước hắn đã trải qua tại trong Hoàng lăng nên vô cùng rõ ràng.
- Huyễn cảnh, mộng huyễn chi cảnh cùng sự thực chẳng qua là một ý niệm mà thôi.
Trong lòng Tần Vấn Thiên thầm nghĩ. Theo đó hắn không ngừng vung chưởng đánh ra rồi lại nỗ lực đưa thêm Thụy Mộng Ý Chí dung nhập vào trong Thiên Thủ Ấn. Đây là Tần Vấn Thiên muốn dẫn phát thay đổi về chất giống như hắn đã làm với Hư Vô Chi Kích vậy.
Tuy nhiên điều này là rất khó, dùng bàn tay đánh ra nhưng không có Phương Thiên Họa Kích làm vật dẫn mà vẫn cần triệt để tương dung với nhau. Trong khi đó Đại Thiên Thủ Ấn có nghìn vạn chưởng ấn đánh ra với tần suất bất đồng, sóng lực cũng được sinh ra với tần suất khác nhau nên rất khó để kết hợp với nhau.
- Nhịp đập, ta nhất định phải tìm được tần suất của chúng, giống như là sóng trên biển rộng vậy. Khi sóng biển lưu động thì tại một khoảnh khắc nào đó tất cả đồng thời bùng lên phát ra thanh âm như biển gầmv. Hư vô chấn ba vô hình tại thời khắc này đã hoàn toàn dung hợp với cùng Thiên Thủ Ấn mà hóa thành một đạo chưởng ấn, uy lực của nó lúc đó sẽ trở nên mạnh hơn rất nhiều.
Tần Vấn Thiên rất nhanh lại chìm đắm vào bên trong tu hành mà quên đi thời gian, dần dần chưởng ấn của hắn đã trở nên càng ngày càng mạnh.
Chỉ thấy Tần Vấn Thiên vung chưởng đánh ra vào hư không, nghìn vạn chưởng ấn mang theo vô cùng uy lực nổ vang rung động rồi hàng vạn hàng nghìn chưởng ấn đó dường như dần dần tụ lại rồi nghìn vạn chưởng ấn hóa thành hơn trăm chưởng ấn, rồi từ hơn trăm chưởng ấn lại hóa thành hơn mười chưởng ấn. Mặc dù số lượng chưởng ấn càng ngày càng giảm nhưng uy lực của nó lại càng ngày càng đáng sợ. Lúc trước chưởng ấn như sóng biển lưu động nhưng về sau chưởng ấn lại như kinh đào phách ngạn, từng cỗ lực lượng vô hình hư vô chấn ba hoàn toàn dung hợp vào bên trong chưởng pháp và trong chớp mắt cuối cùng đã bạo phát ra.
Tần Vấn Thiên đã ở trong mảnh không gian này đã qua ngày thứ chín, thân ảnh kia vẫn không ngừng huy động chưởng ấn và Tần Vấn Thiên cũng đồng dạng không ngừng vung chưởng đánh vào hư không. Cả không gian không ngừng chấn động với thanh âm nổ lớn liên tiếp vang lên, khí thế kinh thiên động địa. Sau cùng đột nhiên toàn bộ chưởng ấn đã hóa thành một chưởng, một chưởng này vừa ra tại phía trên bầu trời đã xuất hiện một đạo vết ấn.
Tuy nhiên Tần Vấn Thiên vẫn không dừng lại, hắn vẫn không ngừng thử nghiệm, không ngừng lưu lại đại thủ ấn ở trên hư không. Cho đến có một sát na, khi Tần Vấn Thiên lần nữa vung chưởng đánh ra với khí thế ngập trời nhưng lại không có chưởng ấn xuất hiện, không có gì đánh ra cả.
- Oanh két!.
Tuy nhiên đột nhiên có một tiếng nổ vang rung động thiên địa truyền ra rồi trên vòm trời một cái chưởng ấn vô cùng khổng lồ ầm ầm hạ xuống khắc ấn vào trong hư không khiến nhân tâm phải run sợ.
Tần Vấn Thiên nở nụ cười, một chưởng so với Hư Vô Chi Kích của hắn thì còn mạnh hơn.
- Thần thông này đặt tên là 'Hư Vô Đại Thiên ấn pháp' đi.
Tần Vấn Thiên thầm nghĩ trong lòng, bất quá một kích này lại tiêu hao quá nhiều Tinh Nguyên. Nghĩ đến Tinh Nguyên, Tần Vấn Thiên lại phát hiện ra bốn toà Nguyên Phủ của hắn dĩ nhiên đã rỗng tuếch, đã bị một chưởng kia hút hết toàn bộ.
Bất quá hắn không có chết, ý nghĩa là thời gian còn chưa hết và hắn đã thông qua được khảo hạch.
- Ngươi có thể ở bên trong tu hành tiếp.
Thanh âm Ngưu Yêu truyền đến như tựa hồ đã biết được ý nghĩ của hắn. Nghe vậy, trong lòng Tần Vấn Thiên thầm vui vẻ. Bên trong cái động phủ này, Tinh Nguyên phi thường nồng đậm, tuyệt đối là động thiên phúc địa, vì vậy hắn có thể nào bỏ qua được. Nghĩ xong Tần Vấn Thiên liền trực tiếp ngồi xuống bắt đầu tu luyện.
Đợi sau khi bốn Nguyên Phủ đã đầy Tinh Nguyên, Tần Vấn Thiên mới đi ra khỏi động phủ. Vừa đi ra đã thấy Ngưu Yêu đứng đó cười nhìn hắn nói :
- Thực lực lại tiến bộ rồi, có muốn cám ơn ta hay không hoặc là thử một lần nữa?.
- Liên tục ba lần thông qua khảo hạch Sinh Tử Động sẽ có khen thưởng sao?.
Tần Vấn Thiên cau mày hỏi.
- Đương nhiên, nếu ngươi liên tục ba lần thông qua khảo hạch Sinh Tử Động ta sẽ đưa ngươi đi đến một chỗ tốt khác để tiếp thu một lần khiêu chiến. Nếu như ngươi lại có thể thông qua được thì sẽ có được thứ tốt trước thời hạn.
Ngưu Yêu nhếch miệng cười nói.
- Được, tiếp theo đây ta tiếp thu khảo hạch võ ý, là Lực Chi Võ Đạo ý chí.
Tần Vấn Thiên nhíu mày nói rồi học theo Ngưu Yêu nhếch miệng nở nụ cười. Hắn nhìn đối phương rồi phóng thích ra Võ Đạo ý chí, đó là đệ nhị cảnh hóa cảnh.
Thấy Tần Vấn Thiên nở nụ cười, nụ cười trên mặt Ngưu Yêu liền biến mất, trên mặt hắn lộ ra thần sắc cổ quái.
- Bị lừa rồi.
Ngưu Yêu trong lòng thầm mắng một tiếng rồi nhìn chằm chằm vào Tần Vấn Thiên nói :
- Xem ra ngươi vốn là sắp đột phá, dám đùa giỡn bản tôn ư, tiểu tử ngươi nhớ đấy.
Nói xong, Ngưu Yêu lại một lần nữa xoay người đi vào động phủ còn trên mặt Tần Vấn Thiên nụ cười lại càng xán lạn.