Thái Cổ Thần Vương

Chương 1151: Chương 1151: Khách đến từ ngoại vực (1)




Trong hư không, bộ mặt to lớn của Thánh hoàng vẫn còn đó, con ngươi của hắn chăm chú nhìn Dược Hoàng, không cách nào giữ vững loại điềm đạm siêu thoát qua hết thảy sự vật nữa. Hiện giờ, đôi mắt đó ánh lên từng ánh hàn quang.

- Bây giờ như thế nào?

Dược Hoàng cười mỉm nhìn Thánh hoàng và lên tiếng. Đôi mắt nheo lại thành một vệt dài, trong đó như toát ra ý giễu cợt nhàn nhạt.

- Dược Hoàng, ngươi ẩn tàng thật là sâu.

Thánh hoàng thần sắc lạnh lùng, nói.

- Nhưng ngươi cho rằng như vậy là đủ rồi sao? Hoàng cấp Thánh tông ta thống ngự Hoàng cấp Thánh vực mấy chục vạn năm, các thời đại Thánh hoàng đi ra vực thế giới này. Ở bên ngoài cũng không thiếu Thánh hoàng gia nhập vào thế lực khắp nơi.

Phía dưới, mấy thân ảnh ngẩng đầu ngóng nhìn lên hư không, đây là lần đầu tiên chính tai bọn họ nghe thấy Thánh hoàng nói chuyện. Hơn nữa còn nói đến thế giới bên ngoài.

Hoàng cấp Thánh vực chỉ có một vực thế giới mà thôi.

Hoàng cấp Thánh tông không chỉ có có một vị Thánh hoàng, mà là các thời đại Thánh hoàng.

- Thế giới ngoại giới là như thế nào?

Rất nhiều người đều có thái độ. Hoàng cấp Thánh vực này đất đai một vực có đông đảo cường giả như vậy, hơn nữa không nói đến thế giới bên ngoài rộng lớn hơn.

- Các thời đại Thánh hoàng có thể có mấy người thành tựu bao lớn? Thế lực gia nhập chỉ là thế lực tầm thường.

Dược Hoàng cười lạnh nói.

- Chuyện hôm nay, vốn là Hoàng cấp Thánh tông ngươi hùng hổ dọa người. Tự cao tự đại coi trời bằng vung, xem tánh mạng người khác như cỏ rác. Nếu đã như vậy, Dược Hoàng cốc ta đành phải đứng lên. Từ ngày hôm nay, Dược Hoàng cốc ta không chỉ muốn thu người, hơn nữa, Dược Hoàng cốc còn di chuyển đến Thánh Hoàng thành.

- Tốt. Dược Hoàng, ngươi tự lo cho mình đi.

Từ miệng Thánh hoàng hộc ra một âm thanh rét lạnh, lập tức thay đổi bất ngờ. Gương mặt to lớn kia chậm rãi biến mất, phảng phất xuất hiện qua hư không.

Lúc này, Thánh hoàng và vô số cường giả Hoàng cấp Thánh tông, toàn bộ đã đi khỏi thánh chiến đài. Thánh chiến đài này đã từng là thánh địa chiến đấu Hoàng cấp Thánh tông nắm trong tay, hiện tại đã bị Dược Hoàng bọn họ nắm giữ. Vô số vị khôi lỗi toàn thân lưu chuyển băng hàn lãnh mang, lộ ra hàn khí lạnh lẽo.

Tần Vấn Thiên đứng trên người của Huyền Vũ cự quy khôi lỗi. Trước đó hắn đã thấy hết thảy mọi chuyện phát sinh qua khe hở trong bàn tay của Huyền Vũ, trong lòng hắn cũng chấn động. Vị hộ vệ Huyền Vũ khôi lỗi của hắn có thể phun ra tiên khí, cái này e rằng là năng lực mà một cường giả khác có được đây mà. Bất kỳ cường giả Thiên Tượng cảnh nào tựa hồ đều không còn mạng sống dưới hàn minh chi khí này.

- Đi thôi.

Dược Hoàng cúi đầu nhìn Tần Vấn Thiên, mỉm cười. Tần Vấn Thiên khẽ gật đầu. Đoàn người của Dược Hoàng cốc dẫn theo khôi lỗi đã đi khỏi thánh chiến đài. Những người ở chung quanh đó nội tâm thật lâu vẫn không thể bình tĩnh trở lại.

Tin tức Dược Hoàng cốc đại chiến Hoàng cấp Thánh tông trong một thời gian ngắn nhất, đã vang dội khắp Thánh Hoàng thành, cùng với toàn bộ vùng Hoàng cấp Thánh vực. Tin tức này đã nhấc lên một cơn kinh đào hải lãng.

Đón lấy thời cơ, Dược Hoàng cốc đã mua sắm một vùng đất lớn tại phía đông Thánh Hoàng thành. Tung hoành ngàn dặm. Dược Hoàng cốc chính thức di chuyển đến Thánh Hoàng thành, đồng thời xây dựng lại cánh đồng cỏ phì nhiêu ngàn dặm. Từng tòa cung điện bỗng mọc lên từ mặt đất, tốc độ nhanh cho đến kinh người.

Võ mệnh tu sĩ kiến tạo cung điện với tốc độ cực nhanh, ví như một vị cường giả nắm trong tay lực lượng mặt đất, hắn có thể dễ dàng khống chế biến hóa mặt đất, khiến cho từng tòa cung điện kiên cố trực tiếp từ mặt đất vút lên cao, hơn nữa còn cực kỳ vững chắc; Cường giả nắm trong tay Thuy chi lực lượng, hắn có thể dễ dàng sáng tạo ra con sông hồ nước; Cường giả nắm trong tay lực lượng của nham thạch thì có thể dễ dàng chế tạo núi non; Cường giả nắm trong tay lực lượng của kim loại, thì có thể dễ dàng gia cố; Cường giả nắm trong tay năng lực của cỏ cây thực vật, hắn có thể dễ dàng khiến cho mặt đất bao la trở nên một màu xanh biếc dạt dào.

Dược Hoàng cốc tuy là thế lực ẩn thế, luôn thần bí từ trước đến nay. Mặc dù không có nhiều cường giả bằng Hoàng cấp Thánh tông, nhưng thực lực tuyệt đối không yếu. Dược Hoàng cốc nắm trong tay không ít các cường giả có đủ các loại năng lực. Trước tình hình xuất động toàn bộ nhân viên, thời gian chỉ vẻn vẹn trong ba ngày, mảnh đồng cỏ phì nhiêu vụt trở thành một tòa cung điện huy hoàng, bề thế nguy nga. Bên trong cung điện còn có rất nhiều dược viên, dược hương dày đặc, đều được người của Dược Hoàng cốc mang đến trồng ở đấy.

Bên trong quần thể cung điện nối tiếp này, Tần Vấn Thiên và Mạc Khuynh Thành đều ở đó. Đây là một vùng quần thể núi non lượn lờ. Tần Vấn Thiên nhìn tình cảnh chung quanh, trong lòng thầm kinh hãi.

- Thật đúng là Quỷ Phủ thần công, xây dựng giống như Dược Hoàng cốc vậy.

Tần Vấn Thiên cười nói. Nghe thế Mạc Khuynh Thành khẽ gật đầu:

- Sư tôn vốn hạ lệnh chế tạo dựa theo Dược Hoàng cốc, đương nhiên phải giống nhau như đúc. Tuy nhiên hiện giờ Dược Hoàng cốc di chuyển tới Thánh Hoàng thành này, giống như là đại ẩn tại đô thị. Thế giới bên ngoài phồn hoa, còn bên trong Dược Hoàng cốc vẫn như cũ là nơi ẩn sĩ.

- Ừ.

Tần Vấn Thiên gật gật đầu.

- Lần trước Hoàng cấp Thánh tông bị đánh bại, có lẽ sẽ không từ bỏ ý đồ. Sư tôn dời Dược Hoàng cốc tới đây, như thế là khiêu khích Hoàng cấp Thánh tông rồi. Chỉ sợ Hoàng cấp Thánh tông nằm mộng cũng muốn tiêu diệt đi Dược Hoàng cốc này. Không biết cuối cùng ý muốn của sư tôn là như thế nào đây.

Vẻ mặt của Mạc Khuynh Thành có vài phần nghi ngờ, không ngờ sư tôn là Tiên cảnh cường giả trong truyền thuyết, thật sự càng ngày càng nhìn không thấu.

- Hơn nữa gần đây bên trong Thánh Hoàng thành có truyền ra một tin tức, thế giới bên ngoài Hoàng cấp Thánh vực có thể sẽ có đại năng giả hàng lâm Hoàng cấp Thánh vực thu đồ đệ. Chuyện này chấn động rất lớn. Không biết là tin thật hay giả.

Mạc Khuynh Thành tiếp tục nói.

- Đại năng giả ư? Mạnh như thế nào?

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.