Thái Cổ Thần Vương

Chương 393: Chương 393: Không người (2)




Đôi mắt lão đầu tỏa sáng, không cần bao lâu, thần văn kia đang tiến hành tổ hợp, càng lúc càng mạnh, thần văn cấp ba sơ cấp hóa thành thần văn cấp bac phòng ngự đỉnh cấp, cuối cùng lại xuất hiện thần văn loại công kích cấp bac đỉnh cấp, quá ảo rồi.

- Kẻ này lão phu lấy rồi, đợi lát nữa không cho phép các ngươi tranh với lão phu.

Lão giả rống lên một tiếng, từng ngọn núi lớn chung quanh đều đang rung động, động phủ của những người đó đều chấn động hẳn lên, có người thấp giọng mắng:

- Lão già thối không biết xấu hổ, lại dùng loại thủ đoạn cưỡng chế này, vô sỉ, vô sỉ...

- Ngươi nói ai?

Một thanh âm trực tiếp vang vọng ở trong động phủ người nói chuyện, người nọ lập tức run rẩy nói:

- Lão ca, ta nói giỡn đó, ta không ra, nhất định không ra.

- Qua rồi, cửa ải thứ mười, cũng bị hắn xông qua.

Mọi người thấy thần văn không thể ngăn cản, càng lúc càng mạnh, mơ hồ tràn ngập uy lực cấp bốn, cứng rắn phá cửa ải này.

- Sao còn chưa đi ra ngoài, người giữ ải đó đang làm cái gì?

Nhưng khi bọn họ nhìn thấy lại một bóng người xuất hiện ở bên người Tần Vấn Thiên, ánh mắt tất cả đều đọng ở nơi đó.

- Nàng thế mà đi vào trong trận pháp?

Người trong động phủ tựa như nghĩ tới cái gì, bọn họ đều quay đầu, ánh mắt tựa như muốn xuyên thấu vách núi, nhìn ngọn núi hư vô mờ mịt phương xa, lúc này... hắn cũng chú ý rồi sao!

Tần Vấn Thiên cũng rất kinh ngạc, ánh mắt nghi hoặc nhìn bóng người xuất hiện ở trước mắt, trên người khoác quần áo giống như bông tuyết dệt thành, thuần trắng.

Nhưng quần áo trắng như tuyết lại cũng không làm da thịt của nàng tỏ ra khác thường, ngược lại, cái đó giống như là phối hợp đẹp nhất, da thịt của nàng cũng giống như tuyết, giống như nhẹ nhàng chạm một cái, có thể đủ hòa tan.

Trên thân thể của nàng có từng tia hàn ý, khí chất của nàng có chút giống Thanh Nhi, nhưng lại có khác biệt, nữ tử trước mắt giống như băng sơn tuyết liên, nhưng Thanh Nhi lại như không nếm khói lửa nhân gian.

Mặc dù nữ tử trước mắt rất đẹp, nhưng Tần Vấn Thiên vẫn cảm thấy Thanh Nhi vẫn đẹp hơn chút, nhưng cũng kém không có mấy, dù sao, có thể làm hắn mang đối phương so sánh với Thanh Nhi, đã chứng minh nữ tử trước mắt mỹ mạo, hạng người giống như Âu Dương Đình, Tần Vấn Thiên tuy thấy đối phương xinh đẹp, nhưng loại xinh đẹp đó nếu là so với Thanh Nhi thì tỏ ra tục khí hơn rất nhiều.

Ở trong nữ tử Tần Vấn Thiên từng gặp, chỉ có vẻ đẹp của Khuynh Thành, là một loại đẹp cực hạn khác khác với Thanh Nhi, khi mười lăm mười sáu tuổi nàng đã là mỹ nữ số một Sở quốc, khẽ nhíu mày cười, nghiêng nước nghiêng thành.

Về phần tu vi nữ tử trước mắt, Nguyên Phủ cảnh tầng tám.

- Đừng mượn dùng lực lượng thần văn, ngươi toàn lực chiến với ta, ta sẽ lưu thủ.

Thanh âm nữ tử cũng lạnh giống như người của nàng.

Tần Vấn Thiên khẽ gật đầu, nữ nhân này cho hắn cảm giác, trừ xinh đẹp đó là cường đại, tuyệt đối là cường đại hơn vị hôn thê Thư Nguyễn Ngọc của Dương Phàm.

- Oành!

Khí thế trên người Tần Vấn Thiên nháy mắt bộc phát ra, yêu khí, huyết mạch, ý chí lực lượng đồng thời bùng nổ, giờ phút này trên người hắn yêu khí ngập trời, toàn thân lộ ra một khí thế không thể chống đỡ, giống như cự thú khủng bố.

Yêu khí càn quét qua, bóng người Tần Vấn Thiên tích tắc buông xuống trước người đối phương, long ấn khủng bố từ bàn tay bạo phát, ánh mắt hắn quét qua, đâm về phía mắt đối phương, ý chí lực lượng khủng bố nghiền áp ra, nhưng mà hắn lại cảm giác mình đang đứng ở trong một mảng băng tuyết thế gia, rất lạnh.

Một ánh mắt của đối phương, làm hắn cảm giác được một hơi lạnh thấu xương, ý chí của đối phương trực tiếp xông vào trong mắt hắn, xông vào trong cơ thể hắn.

- Thật mạnh, đây là ý chí lực lượng cấp độ viên mãn.

Cả người Tần Vấn Thiên đều cảm giác được sự rét lạnh kia, đối phương lĩnh ngộ ý chí lực lượng, đệ nhất cảnh siêu thoát hóa cảnh, bước vào viên mãn, kế tiếp nên lĩnh ngộ đệ nhị cảnh, lót đường cho xông lên Thiên Cương cảnh.

Nhưng tu vi đối phương lại mới chỉ là Nguyên Phủ tầng tám, còn xa chưa tới Nguyên Phủ đỉnh phong, võ đạo ý chí lại viên mãn trước.

Vô luận thực lực của đối phương mạnh bao nhiêu, chiến ý của Tần Vấn Thiên không có chút nào lùi bước, ánh mắt không chút che giấu nhìn chằm chằm đối phương, long ấn điên cuồng trực tiếp nghiền về phía thân thể đối phương, thần nguyên trong cơ thể điên cuồng bạo phát ra.

Oành...

Công kích khủng bố va chạm với nhau, một luồng khí tức băng hàn đến cực điểm từ cánh tay lao thẳng vào trong cơ thể, trên người hắn nháy mắt bao trùm lên một tầng băng tuyết, lấy tu vi đối phương cộng thêm võ đạo ý chí lực lượng viên mãn cảnh, chỉ phóng thích một loại võ đạo ý chí này, chỉ sợ cũng có thể so với nhân vật Nguyên Phủ tầng chín võ đạo ý chí không đủ cường đại.

Đối phương đã có thể làm được một loại võ đạo ý chí viên mãn, hiển nhiên sức lĩnh ngộ là kinh người, còn có võ đạo ý chí lực lượng khác.

Tuy Tần Vấn Thiên không dễ chịu, nhưng lực lượng một đòn này của hắn cũng làm vẻ mặt nữ tử hơi thay đổi, nàng chỉ cảm thấy người Nguyên Phủ tầng năm trước mắt như một cự thú chiến thắng, cho dù là cường giả Nguyên Phủ tầng bảy, cũng không thể cho nàng cảm giác như vậy.

- Thùng!

Bàn tay trái Tần Vấn Thiên nâng lên đánh ra, không ngờ là một lực lượng đáng sợ.

Vẻ mặt nữ tử ngưng trọng, bàn tay khẽ xoay, trong phút chốc, hàn băng càng mạnh hơn, xâm nhập thân thể Tần Vấn Thiên, khiến toàn thân hắn cũng bị hàn băng chôn vùi, sau đó bàn tay nàng rung động về phía trước, trong phút chốc, có một tấm hàn băng cổ thuẫn xuất hiện trước người, công kích của Tần Vấn Thiên trực tiếp vặn nát nó, nhưng ngón tay nữ tử chỉ về phía trước, một cơn lốc tuyết đáng sợ cuối tới Tần Vấn Thiên.

Lạnh, lúc này Tần Vấn Thiên thật sự lạnh tới mức thân thể cũng đang run, giống như Nguyên Phủ cũng sắp đóng băng.

Võ đạo ý chí chia làm: sơ cảnh, nhập cảnh, hóa cảnh, viên mãn cảnh.

Viên mãn cảnh, là viên mãn của một cảnh, là cơ sở bước vào võ đạo ý chí đệ nhị cảnh, so với hóa cảnh mạnh hơn rất nhiều.

Tần Vấn Thiên biết rõ không địch lại, nhưng vẫn nhất chỉ phá không, cùng là chỉ pháp, yêu khí làm người ta sợ hãi giống như quấy động băng tuyết trong hư không, nhất chỉ đoạn thiên.

Lực lượng cuồng bạo điên cuồng tàn sát bừa bãi, thân thể Tần Vấn Thiên lui lại, nữ tử cũng dừng tiếp tục công kích, ánh mắt của nàng nhìn Tần Vấn Thiên, trong mắt đẹp như băng tuyết hiện lên một chút lạ, sau đó thấp giọng nói:

- Sức chiến đấu của ngươi, rất mạnh.

Nói xong, nàng liền xoay người rời khỏi bên này, rất nhanh biến mất ở trước mặt Tần Vấn Thiên, giống như chưa bao giờ xuất hiện.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.