Thái Cổ Thần Vương

Chương 1208: Chương 1208: Kiếm Thánh Lý Mộ Bạch (2)




Lão Thánh Hoàng Tể Giang của Hoàng Cực Thánh tông ngẩng đầu nhìn thân ảnh lão giả áo trắng, lão nhân này là nhân vật cùng thời đại với hắn và vẫn còn sống.

- Người Hoàng Cực Thánh tông đây a .

Lý Mộ Bạch đưa mắt nhìn về phía những thân ảnh kia, lạnh nhạt nói :

- Thù oán hai bên như thế nào mà lại muốn diệt nhất mạch của ta.

- Người Chiến Tiên Cung đang hành sự, lăn đi chỗ khác .

Đột nhiên Hàn Tiên ngẩng đầu lên nhìn Lý Mộ Bạch một cái, ngữ khí cuồng vọng nói.

- Ngươi là người Chiến Tiên Cung a.

Thần sắc Lý Mộ Bạch ngưng trọng lạnh nhạt nói :

- Người Chiến Tiên Cung có thể đến thế giới này tùy ý giết chóc ư, thật đáng hổ thẹn.

- Chỉ với thực lực này của ngươi mà dám nhục mạ Chiến Tiên Cung ta?

Hàn Tiên thần sắc lạnh lẽo nói.

Lý Mộ Bạch hừ lạnh một tiếng, Chiến Tiên Cung chính là thế lực tại Tiên Vực, thực lực cực kỳ cường đại. Tuy nhiên nếu như là hắn không ở một chỗ cố định mà tùy ý phiêu bạt, Tiên Vực vô biên vô hạn, người Chiến Tiên Cung sao có thể đuổi giết được hắn.

- Ô..n..g.

Hàn Tiên lại lần nữa lao về phía Tần Vấn Thiên thì đột nhiên có một đạo ánh kiếm trực tiếp lao về phía hắn, kiếm quang này là do Lý Mộ Bạch ra tay mà hóa thành một đạo kiếm mang có tốc độ cực kỳ mau lẹ, trong nháy mắt đến trước mặt Hàn Tiên. Thấy vậy, Hàn Tiên lập tức dừng lại, trên người tiên quang lấp lóe.

Lúc này trên thân Hàn Tiên thì huyết khí ngập trời, toàn thân Kiếm Thánh Lý Mộ Bạch thì đầy kiếm mang vô kiên bất tồi.

Thấy vậy thần sắc Tần Vấn Thiên cực kỳ lạnh lẽo, trong lòng vô cùng phẫn nộ. Hắn nhìn kiếm pháp của Lý Mộ Bạch và thấy được, mỗi một kiếm đều phảng phất như có khả năng chém nát hư không, mỗi chiêu đánh ra đều như sấm sét, thoạt nhìn như không có mấy lực lượng nhưng nếu như bị đánh trúng thì sẽ trực tiếp biến thành tro bụi.

- Tiền bối tiếp kiếm.

Tần Vấn Thiên vừa mở miệng nói vừa đưa lực lượng huyết mạch điên cuồng rót vào bên trong Yêu kiếm, ngay sau đó Yêu kiếm kia lập tức lao lên trời cao mà bay về phía Lý Mộ Bạch.

Lý Mộ Bạch đưa mắt nhìn thoáng qua một cái, sau khi thấy Yêu kiếm kia khẽ ngâm lên một tiếng thì hắn khen một tiếng nói:

- Kiếm này thông linh, là hảo kiếm.

Thanh âm vừa dứt thì vô tận kiếm ý lượn lờ bao quanh lấy Yêu kiếm rồi Yêu kiếm trực tiếp rơi vào trong lòng bàn tay của hắn.

- Ô..n..g.

Sau khi cầm lấy Yêu kiếm, Kiếm Thánh Lý Mộ Bạch liền lao thẳng về phía Hàn Tiên, tốc độ nhanh như thiểm điện, thân hình hắn phảng phất như giống như là một thanh kiếm vậy, tốc độ nhanh đến mức không ai nhìn thấy rõ được thân ảnh của hắn.

Trong khoảnh khắc hai người đã giao thủ mấy chục chiêu, Tần Vấn Thiên chỉ thấy Yêu kiếm đảo qua đảo lại, suýt nữa chém Hàn Tiên thành hai đoạn, Hàn Tiên may mắn thoát khỏi nhưng trên người vẫn đã có một vết máu.

- Tiên Cảnh cường giả cầm trong tay Yêu kiếm này lại càng thuận buồm xuôi gió.

Trong lòng Tần Vấn Thiên thầm nói một tiếng rồi lại thấy tay Kiếm Thánh Lý Mộ Bạch kết kiếm ấn, trong sát na toàn bộ thiên địa hư không đều vang lên thanh âm coong coong liên miên, phảng phất như có vô tận lợi kiếm muốn xé trời mà ra. Trong không gian phạm vi mấy trăm dặm, tất cả mọi người đều cảm thấy kinh thiên kiếm ý, nếu như Lý Mộ Bạch muốn giết bọn hắn có lẽ đều cực kỳ dễ dàng.

- Giết.

Lý Mộ Bạch hét lớn một tiếng rồi vạn kiếm tề phát lao về phía Hàn Tiên.

Thân thể Hàn Tiên nháy mắt lui về phía sau và lui tới trên bầu trời, sau đó phía sau lưng Hàn Tiên liền xuất hiện một cái hư ảnh Tinh Hồn khủng bố nhìn giống như một cái huyết sắc Ma đầu đáng sợ. Bộ dáng của nó như đang muốn thôn phệ cả thiên địa và cả vạn kiếm của Lý Mộ Bạch đều bị nuốt vào trong đó.

- Đi.

Lý Mộ Bạch đánh ra một đạo kiếm ấn vào trên Yêu kiếm này, tức khắc phù quang nổi lên rực rỡ rồi Yêu kiếm này lại giết về phía bầu trời, đâm vào trong hư ảnh ngập trời. Chỉ thấy vô số tiếng nổ ầm ầm đáng sợ vang lên rồi huyết khí nổ tung và Hàn Tiên kêu thảm một tiếng và lập tức hóa thành một đạo huyết quang mà bỏ chạy.

Yêu kiếm xẹt qua một cái rồi lại bay ngược trở về. Thấy vậy hai đời Thánh Hoàng nhìn nhau rồi thân hình cũng lập tức chợt lóe lên mà rút lui.

Người Hoàng Cực Thánh tông thấy một màn như vậy thì ai nấy sớm đã sợ vỡ mật mà bỏ chạy. Biến cố lần này thực sự vượt quá tưởng tượng của bọn hắn, tại sao nhân vật tổ sư của Trượng Kiếm Tông cũng xuất hiện ở nơi này?

- Tổ sư, có nên đuổi theo hay không?

Từ Thương mở miệng hỏi.

- Không cần, đám người này đều là nhân vật râu ria, giết hay không cũng không quan trọng, cái ta lo lắng là người Chiến Tiên Cung sẽ nhúng tay vào chuyện của thế giới này.

Lý Mộ Bạch nhíu nhíu mày nói, nếu như Chiến Tiên Cung nhúng tay vào, như vậy đối với cái thế giới nhỏ bé này mà nói không thể nghi ngờ chính là sắp đến ngày tận thế rồi. Tại thế giới này, căn bản là không ai có khả năng đối kháng được với Chiến Tiên Cung, cho dù là hắn có lớn mạnh hơn cũng vô dụng.

Thần sắc Tần Vấn Thiên cũng lộ rõ vẻ khó coi. Hắn không ngờ trận chiến tại Hoàng Cực Thánh Vực hôm nay lại khiến cho ngay cả thế lực Chiến Tiên Cung tại Tiên Vực cũng liên luỵ vào rồi.

Sau khi nhìn thoáng qua Dược Hoàng Cốc bị tử thương thảm trọng, trong mắt Tần Vấn Thiên lóe lên một đạo quang mang bạo lệ.

Ngay sau đó có kiếm ngâm khẽ vang lên rồi Yêu kiếm đã trở lại bên cạnh Tần Vấn Thiên. Kiếm Thánh Lý Mộ Bạch bước đến trước mặt Tần Vấn Thiên nói:

- Thanh kiếm của ngươi rất không tệ, kiếm hữu linh.

- Đáng tiếc là vãn bối vẫn vô pháp phát huy được ra hết thực lực đó.

Tần Vấn Thiên đút Yêu kiếm vào bao rồi nói:

- Lần này đa tạ tiền bối đã xuất thủ, bằng không hậu quả khó mà lường được.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.