Thái Cổ Thần Vương

Chương 1100: Chương 1100: Kinh sợ thối lui (2)




Một đạo bạch quang chiếu qua, tiếp đó giống như biến thành khổng lồ, ẩn ẩn hiện ra kim sắc đáng sợ sáng bóng, răng nanh vô cùng sắc bén như muốn cắn xé cường giả Thiên Tượng của Phong Lôi tông.

- Nghiệt súc.

Cường giả Bát Phương Phong Lôi tông đưa tay đánh tới, trên chưởng ấn có đồ đằng phong lôi khủng bố. Luồng bạch quang kia chính là một yêu thú vô cùng hung ác, từng tiếng nổ ấm ấm sinh ra, Phong Lôi chưởng bị cắn nát, răng nanh sắc bén tiếp tục cắn vào cổ họng của hắn.

- Ông!

Cũng trong giây phút đó, yêu kiếm của Tần Vấn Thiên xẹt qua hư không, hướng phía hắn ám sát mà tới, tất cả những nơi kiếm đi qua đều bị diệt sạch.

Sắc mặt cường giả Bát phương Phong Lôi tông biến hóa, thân thể của hắn phóng lên trời, giống như một đạo tia chớp phong lôi. Tuy nhiên, lúc này, thân thể Tần Vấn Thiên huyễn hóa ra rất nhiều thân ảnh, hắn gầm lên giận dữ, vô số chưởng ấn ập tới, trực tiếp bao trùm toàn bộ không gian khổng lồ, càn quét tất cả.

Từng đạo chưởng ấn đó hóa thành cối xay hủy diệt, giống như tận thế ập đến, phong bạo xoắn nát không gian, đập nát tất cả. Vị cường giả bát phương Phong Lôi tông đang đứng giữa phong bạo hủy diệt kia, sắc mặt của hắn kinh hãi. Hắn cảm giác lực công kích có thể hủy diệt thân thể của hắn.

- Sát!

Tần Vấn Thiên vung tay đánh ra một chưởng, một tiếng nổ mạnh vang lên, từng tia sáng bắn ra tung tóe, không gian bị hủy diệt, chỉ còn thấy ánh sáng hủy diệt đang lưu động.

- Ực!

Có người nuốt xuống từng ngụm nước miếng, run như cầy sấy.

Quá mạnh mẽ, giống như sát thần, hắn tiến tới gần ai, người đó sẽ chết.

Con yêu thú kia đáp xuống vai Tần Vấn Thiên, tiểu yêu xinh xắn như vậy nhưng khi lộ ra nanh vuốt lại cực kỳ đáng sợ.

Yêu kiếm trở về, ánh mắt Tần Vấn Thiên lại nhìn sang đám người, không một ai dám đối mặt với hắn.

- Xem ra các ngươi vẫn còn muốn tiếp tục giết ta.

Tần Vấn Thiên lại lựa chọn người khác, bỗng nhiên người nọ quay người hô:

- Tần Vấn Thiên, ân oán giữa ta và ngươi không trước, lần trước mời Ám Ảnh tôn chủ là ý của mọi người, ta không thể chỉ lo thân mình, từ nay về sau, chuyện của ngươi, ta không can dự.

Dứt lời, vị cường giả này liền quay người trực tiếp rời đi, hắn biến mất thật nhanh.

Thạch lão tổ thấy cảnh này, sắc mặt hắn cực kỳ khó coi. Vừa rồi, thời điểm Tần Vấn Thiên đối phó với cường giả Thiên Tượng của Bát Phương Phong Lôi tông, đáng lẽ ra hắn và mọi người nên đồng loạt ra tay. Chỉ có điều bọn họ đều ích kỷ, muốn nhìn rõ Tần Vấn Thiên còn có bao nhiêu sức chiến đấu. Bọn họ không dám mạo hiểm, thế nhưng lại phát hiện ra rằng, vẫn không nhìn rõ thực lực của Tần Vấn Thiên. Thực lực của bọn họ đang suy yếu không ngừng.

Liếc mắt nhìn đội hình song phương, hắn phát hiện hiện tại muốn giết Tần Vấn Thiên là rất khó.

- Nếu đã như vầy, lúc ngươi đại hôn, chúng ta sẽ tới lắng nghe ngươi ‘chỉ giáo’.

Thạch lão tổ thở sâu, nhân tâm đã tán, hiện tại chỉ có nước từ bỏ mà thôi.

Lời này làm tất cả mọi người thở ra, không hiểu sao mà trong lòng lại cảm thấy nhẹ nhõm. Bọn họ đã an nhàn quá lâu, thân là nhân vật bá chủ cũng ít khi phải tự mình động thủ chiến đấu, đã quen với an nhàn. Tần Vấn Thiên đã làm bọn họ cảm nhận được nguy cơ tử vong, lực áp bách lợi hại, làm cho bọn họ có cảm giác hít thở không thông.

Tiếng gió thổi qua, Thạch lão tổ dẫn đầu rời đi. Trường bào hắn bay trong gió, nội tâm thở dài thật lâu. Bỏ qua cơ hội lần này, còn muốn giết Tần Vấn Thiên, chỉ sợ khó như lên trời.

Đợi đến lúc Tần Vấn Thiên đại hôn, huy động toàn bộ cường giả Thiên Tượng tại Đại Hạ đồng loạt xuất động?

Thạch lão tổ rời đi, đám người còn lại lục tục rời đi, rất nhanh, những vị cường giả xâm lấn kia đã đi hết.

Trên mặt cường giả Thiên Tượng của Khương gia và Thiên Tuyệt Minh đang nở nụ cười. Bọn họ đã thành công. Nhìn thanh niên cầm kiếm đứng một mình ngạo nghễ giữa hư không, bọn họ cảm thấy mình già rồi, thực sự đã già rồi. Đại Hạ sau này là của hắn.

Không đúng, tương lai của hắn không chỉ dừng chân tại Đại Hạ.

Người Mạc gia liên tục trở về. Bọn họ vẫn đứng từ xa quan sát tất cả, mặc dù đã rất sùng bái Tần Vấn Thiên nhưng lại phát hiện ra rằng trước kia bọn họ đã đánh giá thấp Tần Vấn Thiên.

Những người kia đều là Đại Hạ bá chủ đó, Thanh Vân chí tôn cũng là nhân vật bá chủ Cửu Châu thành xa xôi kia.

Mặc dù đối mặt với những người này, Tần Vấn Thiên vẫn là mạnh như vậy, bá đạo như vậy.

Tần Vấn Thiên khẽ gật đầu với cường giả Khương gia và Thiên Tuyệt Minh, nói:

- Ngày ta cử hành đại hôn, Khương gia cùng Thiên Tuyệt Minh sẽ là khách quý.

- Tần tông chủ bình yên là được.

Trên mặt bốn người đều nở nụ cười. Đại Hạ nhất thống xem ra là chuyện tất thành, nhưng sau khi nhất thống thì ai sẽ là người chấp chưởng quyền lực Đại Hạ, đây lại là một chuyện khác.

- Ta đi tu dưỡng.

Tần Vấn Thiên bình tĩnh nói ra, hắn lại đáp xuống lần nữa, hắn quay lại chỗ nằm lần nữa. Một Cảnh này làm cho cường giả Khương gia và Thiên Tuyệt Minh sinh ra một ý nghĩ, nếu như vừa rồi, những cường giả kia thực không tiếc cá chết lưới rách cũng muốn khai chiến, toàn bộ công kích Tần Vấn Thiên, kết cục cuối cùng sẽ như thế nào?

Có lẽ đáp án cũng chỉ có mình Tần Vấn Thiên biết rõ. Không ai biết thương thế của hắn nặng hay nhẹ. Đám người chỉ có thể thấy một mình hắn cường thế tru sát hai vị Thiên Tượng mà thôi.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.