Thái Cổ Thần Vương

Chương 353: Chương 353: Lại một lần nữa mời




Chỉ thấy Tần Vấn Thiên dạo bước mà đến, bàn tay huy động, liền có một danh sách xuất hiện ở trong tay của bọn nọ.

- Lãnh Ngưng là người của Lãnh gia, có lẽ trong các ngươi có người nhận thức, nàng bị mệnh lệnh vô tình của Lãnh Mâu bức tử, ta cũng không hi vọng người vô tội bởi vậy bỏ mạng, Lãnh gia không muốn xử trí Lãnh Mâu, ta tự mình động thủ giết, người trên danh sách này, ngoại trừ Lãnh Kiên cùng Lãnh Lâm, còn có mấy người tham dự sự tình này, nếu như Lãnh gia thật muốn hóa giải ân oán, cần phải minh bạch làm như thế nào.

Tần Vấn Thiên nhìn bọn họ lạnh lùng nói:

- Các ngươi trở về phục mệnh đi.

Mọi người như được đại xá, đều cấp tốc rời đi, trở về hồi bẩm Lãnh gia.

Thấy bọn họ rời đi, Tần Vấn Thiên ngẩng đầu nhìn hư không, thì thào nói nhỏ:

- Lãnh Ngưng, tin tưởng ngươi hiền lành cũng không hi vọng có người vô tội chết, oan có đầu, nợ có chủ, những người hại chết ngươi, nhất định sẽ đền mạng, nếu như Lãnh gia vẫn là tác phong như vậy, thì gia tộc này sớm muộn gì cũng sẽ tự chịu diệt vong.

Phàm Nhạc cũng nhìn bầu trời, hi vọng Lãnh Ngưng có thể siêu thoát.

- Chúng ta đi gặp người Tinh Hà công hội trước đi.

Tần Vấn Thiên nhìn Bạch Lộc Di nói, thế lực thần bí mà cường đại này nội tình đến cùng sâu đậm như thế nào hắn không thể rõ ràng, nhưng hắn muốn nhìn một chút Tinh Hà công hội muốn làm gì.

- Được.

Bạch Lộc Di gật đầu, mang theo Tần Vấn Thiên ly khai, bọn họ đi tới một đình viện, người Tinh Hà công hội được an bài ở chỗ này nghỉ ngơi.

- Vãn bối tới muộn, chư vị thứ lỗi.

Tần Vấn Thiên tới thì nhìn thấy không ít người, ánh mắt của hắn rất nhanh liền chú ý tới trung niên ngồi ở trên ghế đá, trung niên này khí độ trầm ổn, thấy hắn qua trong lúc lơ đãng hiện lên một tia kiên quyết, bất quá rất nhanh liền tiêu tán thành vô hình, nhìn Tần Vấn Thiên cười nói:

- Tần đại sư khách khí, quả nhiên trẻ tuổi giống như nghe đồn, thiên tài, thiên tài tuyệt đối.

- Tiền bối khen trật rồi.

Tần Vấn Thiên mỉm cười nói, ngồi ở trên một ghế đá:

- Tiền bối tới tìm Tần mỗ không biết là có chuyện gì?

- Tần đại sư đã hỏi, ta liền nói thẳng.

Trung niên lại cười nói:

- Ta là Vọng Châu Thành Tinh Hà công hội Luyện Khí Điện điện chủ, nghe nói thiên phú Thần Văn của Tần đại sư, muốn mời Tần đại sư gia nhập Tinh Hà công hội Luyện Khí Điện, ta có thể trực tiếp bổ nhiệm Tần đại sư làm Luyện Khí Điện phó điện chủ, như thế nào?

Tần Vấn Thiên nghe được lời này liền biết, xem ra Tinh Hà công hội ở các nơi đều rất tương tự, Tinh Hà công hội ở nơi này, cũng có Luyện Khí Điện, điện chủ này có lẽ chẳng qua là coi trọng tiềm lực của hắn, trước hứa một vị trí như vậy.

- Tiền bối mời, Tần mỗ sợ hãi, chẳng qua là vãn bối đối với luyện khí không có hứng thú quá lớn, bởi vậy không thể làm gì khác hơn là xin lỗi.

Tần Vấn Thiên mỉm cười nói, Tinh Hà công hội thần bí này, tựa hồ đẳng cấp vô cùng sâm nghiêm, hắn đương nhiên không muốn bị trói buộc ở trong Tinh Hà công hội.

Nhưng đối với một quái vật lớn như vậy, hắn ngay cả thấy cũng không thấy, lại quá không cho đối phương mặt mũi, bởi vậy không thể làm gì khác hơn là uyển chuyển cự tuyệt.

- Tần đại sư không lo lắng một chút sao, chức vị Luyện Khí Điện phó điện chủ, là rất nhiều Luyện Khí Đại Sư Tứ giai cầu cũng không cầu được, Tần đại sư vừa bước vào Thần Văn Sư Tứ giai, Tinh Hà công hội liền hứa địa vị như vậy, đã là cực kỳ coi trọng Tần đại sư.

Bên cạnh có một lão giả tựa hồ là một Thần Văn Đại Sư am hiểu luyện khí, nhìn Tần Vấn Thiên khuyên một tiếng.

- Tần mỗ cũng không thể ép buộc mình làm sự tình không có hứng thú, chỉ có thể cảm tạ hảo ý của chư vị.

Tần Vấn Thiên tiếp tục từ chối.

Trung niên thấy Tần Vấn Thiên không có ý tứ suy tính, không thể làm gì khác hơn là cười nói:

- Vậy Tần đại sư có nguyện làm khách khanh của Tinh Hà công hội ta không, sau này có thể thường giữ liên lạc, cũng có thể được hưởng đãi ngộ nhất định.

- Lại là khách khanh!

Tần Vấn Thiên không khỏi nhớ lại lúc trước Mộc Thanh khi lấn lừa gạt hắn, vị trí khách khanh này, đối với hắn mà nói không có bất kỳ ý nghĩa, hắn không muốn cùng Tinh Hà công hội có dây dưa gì, không thể làm gì khác hơn là lần nữa cự tuyệt:

- Vãn bối quen tản mạn tự do, sẽ không chiếm dụng danh ngạch khách khanh của Tinh Hà công hội.

Tần Vấn Thiên lần nữa cự tuyệt, những người Tinh Hà công hội này nơi nào không biết ý tứ của Tần Vấn Thiên, không thể làm gì khác hơn là nói:

- Đã như vậy, bọn ta liền cáo từ.

- Chư vị tiền bối đi thong thả.

Tần Vấn Thiên thấy đối phương đứng dậy, chắp tay, như trước mỉm cười!

Người Tinh Hà công hội đi rồi, Bạch Lộc Di tựa như cười mà không phải cười nhìn Tần Vấn Thiên, làm cho vẻ mặt của Tần Vấn Thiên vô cùng nghi hoặc, trêu ghẹo nói:

- Ta dễ nhìn như vậy sao?

- Tinh Hà công hội vô cùng thần bí, người có thể được bọn họ mời, đều là người cực kỳ có tiềm lực, mà lần này, Tinh Hà công hội luyện khí phân hội điện chủ tự mình đến đây mời ngươi, tuyệt đối coi như là cho ngươi mặt mũi rất lớn.

Bạch Lộc Di cười cười, nhìn Tần Vấn Thiên lóe lên dị sắc.

Người này lúc trước biết hắn, hỗn vào Bạch Lộc thư viện theo nàng học tập Thần Văn, không nghĩ tới thời gian ngắn ngủi như vậy, hắn đã tới loại trình độ này, quá kinh người.

Tinh Hà công hội luyện khí phân hội điện chủ tới mời, hơn nữa còn bị hắn cự tuyệt.

- Ngươi khẳng định cự tuyệt như vậy, cũng không nói suy tính một chút, điện chủ kia có lẽ sẽ cảm giác bị ngươi đánh mặt mũi.

Bạch Lộc Di cười khổ lắc đầu, tuy nói Tần Vấn Thiên đã uyển chuyển cự tuyệt, nhưng vẫn trực tiếp một chút.

- Ta không muốn cùng cỗ thế lực này có quá nhiều liên quan.

Tần Vấn Thiên cũng không để ý nhún vai.

Người sống trên đời, cũng không thể mọi chuyện lo lắng nhiều như vậy, ngay cả một chút việc nhỏ cũng phải suy tính chu đáo như vậy, như thế quá mệt mỏi.

Đối nhân xử thế, hà tất để ý quá nhiều, hắn hành sự đúng là vẫn còn tùy tâm, hắn đối với cỗ thế lực Tinh Hà công hội này, không có quan cảm tốt, có lẽ bởi vì sự tình Sở Quốc mà giận chó đánh mèo Vọng Châu Thành Tinh Hà công hội rất không có đạo lý, nhưng người sống một đời, nơi nào có thể lý trí như vậy, ưa thích chính là ưa thích, không thích chính là không thích.

- Được rồi, chúng ta đi gặp người Thiên Tuyệt Minh đi, cũng không biết ngươi đối với Tinh Hà công hội ở đâu ra thành kiến.

Bạch Lộc Di mỉm cười nói, lại mang Tần Vấn Thiên tới một trang viên khác, người Thiên Tuyệt Minh là ở chỗ này chờ.

Song phương tự nhiên lại khách sáo vài câu, sau đó liền bước vào chính đề.

&

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.