Thái Cổ Thần Vương

Chương 399: Chương 399: Lạt thủ tồi hoa (2)




Ở bên người Liễu Hi, có không ít thiếu nữ Huyền Nữ điện xinh đẹp, Liễu Hi giống như chúng tinh phủng nguyệt. Nàng tới đây, là muốn kiến thức một phen thực lực của người mới thanh đại chấn này, lại không ngờ vừa tới đã nhìn thấy Lôi Viêm bị đánh tơi bời.

Chỉ thấy đôi mắt đẹp của Liễu Hi lóe lên, nhìn Tần Vấn Thiên, nói:

- Ta và ngươi luận bàn một phen, xem xem ngươi có thực lực như thế nào, có thể có tư cách bước lên ba mươi sáu ngọn núi.

- Ta đối với luận bàn không có hứng thú gì.

Tần Vấn Thiên nhún vai, có chút buồn bực, đã đánh Lôi Viêm thành như vậy rồi, bọn người kia còn không chịu buông tha.

Như vậy, là rất phiền phức.

- Không có hứng thú ngươi cũng phải giao thủ với ta.

Liễu Hi cường thế nói, làm thiên chi kiêu nữ nàng tựa như đã quen thái độ như vậy, nàng cũng đã đến nơi này, nào cho phép Tần Vấn Thiên lựa chọn.

- Ta đối với nữ nhân cũng sẽ không khách khí, ngươi nghĩ kỹ.

Tần Vấn Thiên có chút buồn bực, hắn liếc một cái liền có thể nhìn ra thực lực đối phương, Nguyên Phủ tầng sáu, người một cảnh giới này, hắn hẳn là đều có thể nghiền áp.

Nhân vật thiên tài Vô Song giới này đối với bản thân đều là cực kỳ tự tin, nhưng bản thân Tần Vấn Thiên, hắn sao không phải đối với bản thân có sự tự tin vô cùng mãnh liệt, loại tự tin này rơi vào trong mắt người khác chính là cuồng vọng.

Liễu Hi chăm chú nhìn hắn, lộ ra nụ cười lạnh:

- Ngươi thật sự rất kiêu ngạo.

Dứt lời, chân Liễu Hi bước ra, tinh hồn nở rộ, đồng thời, trong cơ thể nàng giống như có một luồng khí tức huyết mạch mãnh liệt ở bùng nổ.

- Liễu Hi có được hai tầng năng lực băng hỏa, hơn nữa băng hỏa hai loại võ đạo ý chí dung nhập đến trong công kích, uy lực rất mạnh, lại phối hợp Huyền Nữ Kiếm của nàng, uy lực đáng sợ.

Có người thầm nghĩ, chỉ thấy bóng người Liễu Hi ngay lập tức vồ về phía Tần Vấn Thiên, khí tức băng hỏa mãnh liệt quấn lấy thân thể Tần Vấn Thiên, làm hắn cảm giác rất khó chịu.

Về phần Liễu Hi, lúc này cả người nàng giống như hóa thành một cái bóng, cả mảng hư không đều là bóng dáng của nàng, cầm trong tay thanh kiếm sắc bén, giống như Cửu Thiên Huyền Nữ, nhẹ nhàng như tiên.

Nhưng giờ phút này, chỉ thấy Tần Vấn Thiên nhắm mắt, hắn không cần dùng mắt nhìn, trong cơ thể một ánh nến lẳng lặng thiêu đốt, lóe ra hào quang, tất cả bên ngoài đều vô cùng rõ ràng in vào đến trong đầu.

Quá rõ ràng rồi, động tác của Liễu Hi rất nhanh, Cửu Thiên Huyền Nữ thân pháp kia cho người ta cảm giác kỳ diệu, không thể nắm lấy, giống như chất chứa một huyền diệu đặc thù, hắn thấy được Liễu Hi một kiếm chém tới hắn, ở khoảnh khắc đi ngang qua bên cạnh hắn, kiếm như nước mùa thu, chợt lóe lướt qua.

- Ông!

Thân thể Tần Vấn Thiên đã động, theo thân thể Liễu Hi cùng nhau động, giống như song song với nàng, cánh tay yêu khí ngập trời, hóa thành cánh tay kỳ lân, thần nguyên trong cơ thể cuồn cuộn bùng nổ, vẫn như cũ là một chỉ.

Ở trong mắt người ngoài, thân thể Tần Vấn Thiên bị băng hỏa xay nghiền, giống như đã lâm vào trong công kích của Liễu Hi, nhưng ngay sau đó, ‘phốc’ một tiếng vang nhỏ, đám người liền thấy hai bóng người kia đình trệ, sau đó ngón tay Tần Vấn Thiên đánh ở trước ngực Liễu Hi, một màn này làm rất nhiều người trợn mắt há hốc mồm, vị trí này...

Càng quái dị hơn là, Tần Vấn Thiên kế tiếp không chút khách khí đánh ra một quyền, đánh ở trước ngực Liễu Hi, sau đó thân thể như bóng với hình, dán sát nàng không ngừng phát ra công kích.

- Thùng, thùng, thùng...

Trái tim mọi người giống như đang theo Tần Vấn Thiên công kích mà nảy lên, toàn bộ mọi người đều trợn mắt há hốc mồm, thẳng đến khi Tần Vấn Thiên dừng lại, Âu Dương Cuồng Sinh phun ra hai chữ:

- Quá trâu!

Tần Vấn Thiên, quá trâu rồi.

Thằng cha này, thảm rồi, đối đãi Liễu Hi như vậy...

Liễu Hi chính là chuẩn thiên kiêu của Huyền Nữ điện, tập hợp thiên phú mỹ mạo vào một thân, hắn thế mà không có nửa điểm thương hương tiếc ngọc, quá ác.

- Đi.

Âu Dương Cuồng Sinh tới bên người Tần Vấn Thiên kéo hắn rời khỏi, Tần Vấn Thiên nhìn Âu Dương Cuồng Sinh bên cạnh hỏi:

- Làm sao vậy?

- Ngươi ác hơn ta, nhưng vẫn nên tránh đầu sóng ngọn gió trước.

Âu Dương Cuồng Sinh không nói nên lời.

- Ặc... Còn có thể trả thù?

Tần Vấn Thiên buồn bực nói.

- Ngươi đi phân rõ phải trái với kẻ theo đuổi Liễu Hi sao?

Âu Dương Cuồng Sinh trợn mắt trắng dã:

- Ngươi cái này gọi là lạt thủ tồi hoa đó.

- Được rồi, chúng ta đi tìm địa phương tốt để tu hành.

Tần Vấn Thiên gào thét mà đi, không bao lâu, bọn họ tới một mảng biển núi giao giới, Tần Vấn Thiên tới chỗ vách núi, phía dưới sóng biển quay cuồng vỗ vách núi, gió biển xoắn tới, mà ở trước mặt Tần Vấn Thiên, có rất nhiều dấu vết nhân vật tiền bối lưu lại.

- Đây là cái gì?

Tần Vấn Thiên nhìn cảnh tượng phía trước.

- Một vị cường giả yêu giới năm đó ở đây tu hành lưu lại.

Âu Dương Cuồng Sinh nói.

Tần Vấn Thiên gật gật đầu, lập tức hắn ở dưới chân bắt đầu khắc thần văn, khiến Âu Dương Cuồng Sinh sửng sốt, hỏi:

- Khắc thần văn?

- Ừm, có người báo thù thì ném xuống biển đi.

Tần Vấn Thiên ngẩng đầu nhìn Âu Dương Cuồng Sinh lộ ra một nụ cười sáng lạn, khiến Âu Dương Cuồng Sinh vỗ đầu, gã này, so với hắn còn biết gây họa hơn!

Tần Vấn Thiên rất nhanh đã thành danh ở trong Vô Song giới, thu được quyền tu hành ở tu đạo điện ba mươi sáu ngọn núi, sau đó cường thế đánh bại Lôi Viêm, lạt thủ tồi hoa điên cuồng hành hạ Liễu Hi của Huyền Nữ điện.

Mọi người đều bắt đầu hỏi thăm về Tần Vấn Thiên, thậm chí tìm được bằng hữu đi cùng với Tần Vấn Thiên là Sở Mãng với Phàm Nhạc, rốt cuộc đã biết một cái tên, Tần Vấn Thiên.

Tiếp theo, lại có người nói ra, năm đó Tần Vấn Thiên lúc ở thành Vọng Châu từng bạo tẩu, giết chết Hoa Tiêu Vân đệ đệ của thanh niên đệ nhất nhân Hoa Thái Hư gia tộc Hoa thị, hơn nữa ở trong rất nhiều cường giả bao vây tiễu trừ chém giết, lời đồn lúc ấy Trảm Trần, Dương Phàm… các nhân vật thiên kiêu Thiên Mệnh bảng cũng ở trong đó, nhưng Tần Vấn Thiên cường thế bắt đi vị hôn thê Thư Nguyễn Ngọc của Dương Phàm, uy hiếp Dương Phàm cùng với người của Trích Tinh phủ không dám động vào hắn.

Sau đó Thư Nguyễn Ngọc trở lại thành Vọng Châu, quan hệ của Trích Tinh phủ cùng Thư gia đều đã xảy ra một ít biến hóa vi diệu, người của Trích Tinh phủ hiển nhiên là cho rằng Thư Nguyễn Ngọc bị Tần Vấn Thiên bắt đi nhiều ngày như vậy, Tần Vấn Thiên có từng làm ra chuyện gì đối với nàng hay không? Một đoạn lịch sử như vậy, ít nhiều đã ảnh hưởng cái nhìn của Trích Tinh phủ đối với Thư Nguyễn Ngọc, dù sao Dương Phàm ở Trích Tinh phủ địa vị không tầm thường.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.