Thái Cổ Thần Vương

Chương 1318: Chương 1318: Lời nói tru tâm (2)




Tần Vấn Thiên ngón tay chỉ hướng hư không nhiều cường giả, nói:

- Ta có tội, đơn giản vì ta không mạnh như các ngươi, nếu như ngày đó trên tiệc rượu Quận Vương, tất cả đại thiên kiêu sỉ nhục ta, lại không cho ta được phản bác, nếu không sẽ giết ta, tội từ đâu đến? Nói trắng ra, chẳng qua là các ngươi chỉ là kẻ ỷ thế hiếp người, ức hiếp người yếu hơn các ngươi, nếu gặp được người mạnh hơn các ngươi, chỉ sợ lại nịnh hót lấy lòng ,cũng chỉ như đám súc sinh, thật đáng buồn.

- Hỗn láo.

cường giả Khương thị nhất mạch lên tiếng quát lớn, cường giả trong hư không tức giận, lời nói Tần Vấn Thiên không chỉ nói riêng Khương thị nhất mạch, mà còn có bọn họ.

Kẻ này thật hỗn láo, không giết không được.

- Hỗn láo?

Tần Vấn Thiên cười khẩy:

- Các ngươi nói ta có tội, tội này ai định? Nực cười đến cực điểm.

- Ta, nói ngươi có tội.

Lúc này, Quận Vương Giang Lăng quận Bùi Thiên Nguyên lên tiếng, nội tâm mọi người run lên, Bùi Thiên Nguyên thân là Quận vương Giang Lăng quận, hắn nói có sức nặng mười phần.

- Quận Vương.

Sắc mặt Bùi vũ tái nhợt, đây chính là thái độ Quận Vương muốn đối phó Tần Vấn Thiên.

- Ngươi?

Tần Vấn Thiên nhìn về phía Bùi Thiên Nguyên, cười nói:

- Ta giết người vô đức như Khương thị nhất mạch, ngươi định tội ta, người Khương thị nhất mạch ỷ thế hiếp người, cưỡng bức nữ tử lại là vô tội? Chính hành vi này của ngươi cũng xứng làm Quận Vương Giang Lăng quận, chẳng qua chỉ là tay sai những thế lực này mà thôi, cũng xứng có tư cách định ta tội danh? Ngươi là cái quái gì?

Giọng Tần Vấn Thiên nói làm mọi người rung động, hắn mắng Quận Vương Giang Lăng quận là tay sai, thật là to gan, quả thực coi trời bằng vung.

Nhưng đối với Tần Vấn Thiên mà nói, hắn căn bản không quan tâm, từ khi Bùi Thiên Nguyên hạ lệnh truy nã hắn, hai người đã có ân oán, nếu Bùi Thiên Nguyên sau này không đối địch với hắn, hắn tự nhiên cũng không ghi hận đối phương, nhưng Bùi Thiên Nguyên lại có ý định giúp các thế lực chèn ép hắn, bao gồm việc trên tiệc rượu, hơn nữa còn có câu nói hiện tại tỏ rõ lập trường.

Đừng cho rằng đây chỉ đơn giản là một câu nói, nhưng nó một câu đại diện lập trường, nghĩa là Bùi Thiên Nguyên đã chuẩn bị giết hắn, nếu Bùi Thiên Nguyên không thể hiện lập trường thì hắn không cần làm rõ tới mức này.

Nếu đã là như vậy, Tần Vấn Thiên có gì không dám nói?

Bùi Thiên Nguyên, định tội hắn? Có tư cách gì.

Muốn giết hắn, hắn còn quan tâm sao?

- Ngươi biết chính mình đang nói gì không?

Mặc dù Bùi Thiên Nguyên bị nhục mạ cũng không hề nổi giận, có thể thấy được lòng dạ hắn đáng sợ thế nào, nhưng mà khóe miệng hắn cong lên, cùng với gương mặt lạnh lẽo cũng đủ biết ý định giết người của Quận Vương Bùi Thiên Nguyên.

- Ta đương nhiên biết rõ, nhưng các ngươi biết rõ chính mình đang làm cái gì không?

Tần Vấn Thiên đảo qua Bùi Thiên Nguyên, hắn đứng đó với dáng vẻ cao ngạo và nói:

- Ta trước đây có thể giết Khương Cuồng trước mặt Khương thị nhất mạch, hôm nay lại có thể luyện khí thông tiên, luyện thành tiên binh, giết Tiên Thai cảnh, lĩnh ngộ huyền bí Cửu Tiên Chung, các ngươi dám đến đây vây quét ta, biết rõ hậu quả chưa?

Tần Vấn Thiên vừa rứt lời, mọi người chung quanh nuốt nước miếng, thân thể run rẩy.

Lời này làm nhiều người giật mình, dường như nhìn thấy bối cảnh đáng sợ sau lưng hắn.

Hơn nữa, hắn làm được những chuyện này đã nói rõ thiên phú của hắn, quả thật có dấu hiệu như vậy.

Chẳng lẽ Tần Vấn Thiên thật sự xuất thân từ thế lực siêu cấp, không sợ Khương thị nhất mạch ở Vân Châu đại địa?

- Đừng nghe hắn nói xàm, ngày xưa hắn phô trương thanh thế tại Vô Ưu thành nhưng không gặp những người khác xuất hiện, hơn nữa, hắn tới Phiêu Tuyết thành, còn vụng trộm ẩn nấp thân phận, nếu thật sự xuất từ thế lực lớn, không cần phải như thế.

Cường giả Khương thị nhất mạch nhìn chằm chằm Tần Vấn Thiên, nói:

- Ngươi thật sự biết dựa thế, những lời vô căn cứ như vậy cũng có thể biên ra.

Mọi người nhìn Tần Vấn Thiên, chỉ thấy sau khi hắn nghe lời nói của cường giả Khương thị nhất mạch thì cười một cách khinh miệt, tuyệt nhiên không có hề quan tâm.

- Ngu xuẩn.

Tần Vấn Thiên nói chuyện với giọng diệu châm chọc:

- Ccũng khó trách, thế lực con sâu cái kiến như ngươi làm sao biết rõ thế lực siêu cấp bồi dưỡng hậu nhân thế nào, như Khương Cuồng và Khương Yển của Khương thị nhất mạch các ngươi, bản thân chỉ biết trốn trong che chở của cường giả gia tộc, bọn chúng là đồ vô dụng, chẳng qua là ngụy thiên kiêu mà thôi, kì thực vô cùng yếu ớt, không chịu nổi một kích, nếu không có các ngươi nhúng tay, loại ngụy thiên kiêu này, ta muốn giết bao nhiêu thì có thể săn giết bấy nhiêu, các ngươi tự suy nghĩ thật kỹ.

Vừa dứt lời, nội tâm mọi người rùng mình, đúng vậy, chẳng cần từ cái chết của Khương Cuồng, dựa vào những lời này, nếu như không có những nhân vật Tiên Thai nhúng tay, việc này chỉ là hậu bối tranh phong, chỉ sợ dựa vào năng lực của Tần Vấn Thiên là có thể muốn giết bao nhiêu thì giết bấy nhiêu, bọn họ căn bản không có lực lượng phản kháng.

Đôi co một lúc như vậy, chênh lệch lập tức hiện ra, nói hắn là đệ tử được siêu cấp thế lực cũng không sai, tỷ lệ hắn đi một mình đi ra ngoài rèn luyện là rất cao.

Tần Vấn Thiên nhìn sắc mặt đám người này thay đổi, trong lòng cười lạnh không thôi, mặc dù không có tác dụng gì, cũng hù chết những người kia, cho dù bọn họ ra tay với mình cũng ăn ngủ không yên!

Huống hồ hắn không hề nói dối nửa lời, thế lực như Thiên Phù giới là thứ đám người này có thể tưởng tượng hay sao?

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.