Thân thể Đế Thí cũng hơi động, con mắt hung lệ lộ ra sát khí khủng bố. Tốc độ của hắn nhanh như thiểm điện, so với Tần Vấn Thiên thì còn nhanh hơn rất nhiều, phía sau hắn có hình bóng của Thanh Bằng, cả người hóa thành quang mang màu xanh, bàn tay giơ lên rồi đập về phía dưới. Một kích nhìn như đơn giản này dường như lại làm cho Tần Vấn Thiên lâm vào tuyệt cảnh, cả người dường như bị một cái Yêu ảnh hung lệ bao phủ ở trong đó.
- Yêu Thần Biến!
Trong lòng Tần Vấn Thiên khẽ động rồi thân thể có biến hóa, toàn thân xuất hiện Yêu chi áo giáp rồi thân thể không lùi mà tiến, hắn lao về phía trước mà xông ra ngoài. Tốc độ của đối phương quá nhanh nên rất khó tránh né được, như vậy thì chỉ có cách va chạm mà thôi.
- Giết!
Sau khi gầm lên giận dữ, Tần Vấn Thiên cầm Xích Ma Kích phát ra lực lượng mạnh nhất. Mộng Ma Chi Cảnh liền chui vào đầu đối phương nhưng mà tâm chí của Đế Thí cực kỳ cứng cỏi, chỉ thấy hắn mở mắt ra, trong mắt hung lệ chi quang vẫn rất thịnh, ý chí cực kỳ kiên định làm cho hắn không bị Mộng Ma Chi Cảnh ảnh hưởng chút nào. Trong mắt của hắn lúc này chỉ có một chữ, đó là giết.
Ánh sáng xanh lóng lánh, lợi trảo vô cùng khổng lồ dĩ nhiên trực tiếp chặn Xích Ma Kích lại. Uy lực chủ yếu của Xích Ma Kích ở chỗ lực lượng Mộng Ma, nhưng lúc này Tần Vấn Thiên không thể phát huy ra được toàn bộ lực lượng của Xích Ma Kích, mà cho dù có phát huy ra được cộng thêm được Mộng Ma Chi Cảnh tăng phúc thì cũng không làm gì được Đế Thí.
Lúc này sự sắc bén của Xích Ma Kích cộng thêm lực lượng công kích của Tần Vấn Thiên phát ra lực lượng cực kỳ đáng sợ nhưng vẫn bị Đế Thí cứng rắn ngăn lại.
Chỉ thấy bàn tay Đế Thí chụp ra rồi cánh tay Tần Vấn Thiên bị chấn động, Xích Ma Kích bị hất sang một bên. Sau đó bảo quang hóa thành hung cầm gầm thét lao về phía thân thể Tần Vấn Thiên. Cỗ uy lực khủng bố này dường như muốn xé nát thân thể Tần Vấn Thiên.
- Đóng băng.
Đột nhiên Vân Mộng Di quát lạnh một tiếng rồi phát ra lực lượng đóng băng tác dụng lên trên thân Đế Thí nhưng vẫn không ngăn cản được công kích của hắn.
- Lôi Thần Trảm.
Hai người Sở Mãng cùng Âu Dương Cuồng Sinh đồng thời phát ra một kích khủng bố, phảng phất như có Lôi Đình ngập trời chém xuống phía Đế Thí. Tuy Đế Thí cũng không thèm liếc mắt nhìn, đây chỉ là hai cường giả tu vi Thiên Cương tứ trọng cảnh giới, mặc dù lực công kích có cường thịnh trở lại thì làm sao có thể uy hiếp được hắn.
Chỉ thấy ánh sao bạo phát rồi thân thể Tần Vấn Thiên lui nhanh ra, cả người như đã hóa thành tàn ảnh vậy.
- Chạy đi đâu.
Đế Thí quát lạnh một tiếng rồi một cỗ áp lực khủng bố xuất hiện bao phủ thân thể Tần Vấn Thiên làm cho hắn cảm giác được toàn thân bị bảo quang bao phủ ở trong một vũng bùn vậy, Đấu Chuyển Tinh Di cũng không còn hữu dụng nữa.
- Cút.
Trong cơ thể Tần Vấn Thiên, Nguyên Phủ gầm thét rồi giơ một ngón tay đè xuống hư không. Trong sát na một cỗ kiếm khí bạo loạn quét ra, trong nháy mắt hóa thành Kiếm Chi Phong Bạo đáng sợ lao về phía Đế Thí.
Đế Thí nhướng mày giơ bàn tay vỗ ra, quang hoa màu xanh bao trùm hết thảy, từng con hung cầm gầm thét phảng phất như xuyên qua từ trong kiếm khí loạn lưu lao về phía thân thể Tần Vấn Thiên.
- Phốc xuy...
Xoẹt một tiếng rồi một đạo máu tươi bay ra, trước ngực Tần Vấn Thiên đã xuất vết máu nhưng thân thể của hắn rốt cục đã thoát khỏi phạm vi công kích của đối phương rồi cấp tốc thối lui về phía sau.
- Lực công kích thật mạnh, ta vô pháp đối kháng được.
Trên thân Tần Vấn Thiên chiến ý vẫn còn nhưng hắn cũng phải thừa nhận mình bây giờ không phải là đối thủ của Đế Thí, nhân vật trấn áp thời đại quả thực là lợi hại, tuyệt không phải loại thiên kiêu như Diệp Không Phàm có thể so sánh được.
- Ngươi hôm nay hẳn phải chết.
Cước bộ Đế Thí tiếp tục đạp xuống nhưng đột nhiên nơi xa có một ánh kiếm dường như xé rách hư không lao về phía Đế Thí. Thấy vậy, Đế Thí giơ bàn tay lên rồi cuồng bạo đánh ra va chạm với kiếm khí đang chém tới. Tuy lúc này Đế Thí lại không có ngăn cản được và để kiếm khí trực tiếp xé rách chưởng ấn rồi tiếp tục chém vào người hắn.
- Hả?
Đế Thí cau mày, hung lệ chi khí càng thịnh rồi lần nữa vung bàn tay đánh ra. Trong khoảnh khắc ánh sáng xanh lóng lánh va chạm cùng kiếm khí mà phát ra khí lưu cuồng bạo tàn phá bừa bãi rồi kiếm khí rốt cục bị tiêu diệt.
Chỉ thấy một đạo lưu quang lóng lánh lao đến, trong nháy mắt đã rơi xuống trước mặt Đế Thí. Toàn thân người này đều là kiếm ý, cả người giống như là một thanh kiếm. Bộ dáng của hắn mặc dù không tính là tuấn tú nhưng làm cho người ta có cảm giác không hề tầm thường và lại mơ hồ có một cỗ khí chất tuyệt thế thiên kiêu.
- Trượng Kiếm Tông, Quý Phi Tuyết.
Đế Thí ngưng mắt nhìn đối phương, trên thân chiến ý ngập trời. Đây là lần đầu tiên hắn gặp phải nhân vật cùng nổi danh như hắn.
- Hắn là Quý Phi Tuyết.
Thần sắc mọi người run lên nói, đó là Quý Phi Tuyết của Trượng Kiếm Tông.
- Thật là náo nhiệt.
Nơi xa có một tiếng cười nhẹ truyền đến, mọi người đưa ánh mắt chuyển qua thì nhìn thấy một thân ảnh tuyệt mỹ xuất hiện ở đó. Nữ nhân này có thể kề vai cùng Thánh nữ Dược Hoàng Cốc, bộ dáng nàng quyến rũ mê người và có khí chất nhu nhược khiến người ta muốn ôm nàng vào trong lòng để bảo hộ.
- Lâm Tiên Nhi, nàng cũng tới ư.
Người vừa đến đích thật là Lâm Tiên Nhi, nàng nhìn về phía Tần Vấn Thiên cười nhạt nói :
- Tần công tử thật là phi phàm, dĩ nhiên là có thể đưa tới ba vị thiên kiêu trấn áp thời đại.
Lời này vừa ra, tức khắc mọi người đồng thời cả kinh, ba vị a? Ngoại trừ Đế Thí cùng Quý Phi Tuyết ra, chẳng lẽ còn có một người khác nữa?
Cho dù là Đế Thí cùng Quý Phi Tuyết cũng bắt đầu tìm kiếm xung quanh, rất nhanh ở một phía xa nào đó bọn họ thấy được một nhân vật tuyệt đại phong hoa, người này mặc bạch y trường bào, vừa nhìn một cái người ta liền có cảm giác vô cùng bất phàm. Hơn nữa dáng người hắn thon dài và vô cùng anh tuấn.
- Lưu phong không phong lưu, bình hồ đoạn nguyệt, nghệ bắn cửu thiên —— Cố Lưu Phong.
Quý Phi Tuyết thì thào nói nhỏ, thần sắc lộ ra một tia tán thưởng, người này là một trong tám đại thiên kiêu trấn áp thời đại, là người mà hắn thưởng thức nhất!
-Hết-