Thái Cổ Thần Vương

Chương 974: Chương 974: Luyện khí đồng tử? (2)




Ngay sau đó, thân thể Ưu Nguyệt lơ lửng ở dưới cánh chim kéo dâng lên, cánh chim thuần trắng hào quang tỏa ra bốn phía, nàng nhìn chằm chằm hai người Trầm Tĩnh cùng Nhung Diễm có chút dại ra.

Tất cả, đã không cần nhiều lời.

- Sao có khả năng.

Sắc mặt Nhung Diễm khó coi.

- Ưu Nguyệt sư muội luyện chế thần binh chính là tứ giai đỉnh cấp, hơn nữa công phòng một thể, còn có ưu thế tốc độ, hơn xa thần binh của ngươi có thể so sánh.

Vương Vân Phi thản nhiên nói, giờ khắc này Nhung Diễm nhìn bóng người thuần mỹ giống như thiên sứ kia, thầm mắng mình trước kia mắt mù sao, thế mà chưa theo đuổi nữ tử như vậy.

Sắc mặt Trầm Tĩnh cũng là xanh một trận trắng một trận, nàng cũng không ngờ sẽ như vậy.

- Trầm Tĩnh, ngươi nếu là theo Nhung Diễm cùng nhau xin lỗi bằng hữu của ta, việc này ta bỏ qua.

Ưu Nguyệt lạnh lùng nói, Trầm Tĩnh lại vẫn cao ngạo như cũ nói:

- Bảo ta xin lỗi người thấp kém cỡ đó, nằm mơ, Ưu Nguyệt, mặc dù ngươi thực lực luyện khí không tệ, nhưng cũng chỉ xứng kết giao bằng hữu như vậy.

- Vậy được, ngươi từ nay về sau, cút khỏi Học Viện Thần Binh.

Vẻ mặt Ưu Nguyệt lạnh lùng.

- Ngươi...

Trầm Tĩnh nhìn chằm chằm đối phương, hai vị mỹ nữ đối chọi gay gắt, Vương Vân Phi thấy một màn như vậy cười nói:

- Ưu Nguyệt sư muội, ngươi thực lực luyện khí phi phàm, để ta mang ngươi đi gặp mặt sư tôn, thỉnh cầu ông thu ngươi làm đệ tử, được không?

Đôi mắt đẹp của Ưu Nguyệt ngẩn ra, Vương Vân Phi sư huynh chính là đại nhân vật của Học Viện Thần Binh, trong mắt của nàng hiện lên một tia biểu cảm ngạc nhiên lẫn vui mừng, sau đó nhìn Vương Vân Phi nói:

- Đa tạ sư huynh.

- Không sao.

Vương Vân Phi cười tiêu sái, nữ tử xuất chúng giống như Ưu Nguyệt, trong lòng hắn tự nhiên có một số ý tưởng.

- Trầm Tĩnh sư muội, ngươi và Ưu Nguyệt sư muội có thù hận gì, cần gì như thế, không bằng ta đến hóa giải cho các ngươi đi.

Vương Vân Phi nói với Trầm Tĩnh.

Không lâu trước đó Trầm Tĩnh còn có chút ghen tị phẫn nộ, nhưng giờ phút này nghe được Vương Vân Phi nói trong lòng cũng có chút ngạc nhiên lẫn vui mừng, liền mở miệng nói:

- Mấy ngày trước gặp được một người mới đến Thành Thánh Hoàng, hắn biết ta và Nhung Diễm là đệ tử Học Viện Thần Binh liền cố ý tiếp cận chúng ta, sau đó kính nhờ chúng ta dẫn tiến vào Học Viện Thần Binh, chúng ta tiến cử người này làm luyện khí đồng tử của Ưu Nguyệt, nhưng lại không ngờ người này không biết tốt xấu, hôm nay cùng Ưu Nguyệt không biết là luyện khí luyện ra cảm tình hay không, trở nên không coi ai ra gì.

Trong lòng Vương Vân Phi hiểu rõ, không ngờ thế mà lại là vì vẻn vẹn luyện khí đồng tử, hắn không khỏi cười cười nói:

- Ưu Nguyệt sư muội, ta có thể giới thiệu không ít luyện khí đồng tử ưu tú cho ngươi.

- Sư huynh, sự tình không phải là như Trầm Tĩnh nói, là Trầm Tĩnh và Nhung Diễm không tôn trọng người khác.

Ưu Nguyệt nói.

- Như vậy, ta thay Trầm Tĩnh sư muội ngươi xin lỗi, dù sao cũng là sư tỷ muội, chớ vì việc nhỏ này tổn thương hòa khí.

Vương Vân Phi nói.

Ưu Nguyệt nghe được đối phương nói việc nhỏ trong lòng có chút không vui, nhưng nàng dù sao kính trọng Vương Vân Phi vị sư huynh thiên tài này, liền lại nói:

- Việc này không quan hệ với sư huynh, cần gì sư huynh xin lỗi.

Vương Vân Phi nghe được lời này hài lòng cười:

- Vậy cứ quyết định như thế, ta sẽ đề cử một số luyện khí đồng tử ưu tú cho sư muội, Ưu Nguyệt sư muội chớ vì vẻn vẹn một gã luyện khí đồng tử tổn thương hòa khí, luyện khí đồng tử dù sao cũng là luyện khí đồng tử, nhất định không thuộc về một thành viên trong chúng ta.

Ưu Nguyệt lại sửng sốt, nhìn Vương Vân Phi, nàng có chút thất vọng rồi, ánh mắt nhìn xuống, mắt đẹp đột nhiên ngưng ở nơi đó, nàng chỉ thấy Tần Vấn Thiên đang ôm tiểu gia hỏa, đang xoay người rời đi.

- Không phải ‘chúng ta’, Vương Vân Phi, không ngờ ngươi cũng là người như vậy.

Vẻ mặt Ưu Nguyệt hoàn toàn lạnh đi, sau đó liền thấy nàng đi về phía dưới, hô:

- Thiên Vấn.

Tần Vấn Thiên quay đầu, nhìn Ưu Nguyệt cười nói:

- Ưu Nguyệt, khảo hạch của ngươi đã kết thúc, ta nên đi rồi, đừng bởi vì ta không thoải mái.

- Dối trá.

Trầm Tĩnh nhìn thấy sắc mặt Vương Vân Phi đang trở nên khó coi, không khỏi lạnh nhạt nói.

- Xem ra hai người quả nhiên có thông đồng.

Nhung Diễm không chút che dấu thanh âm của mình, khiến mọi người ở quảng trường đều nghe được rành mạch.

Vương Vân Phi ở trong học viện thân phận cỡ nào, hôm nay thế mà lại bị người ta chỉ trích, ánh mắt hắn nhìn phía Tần Vấn Thiên cùng Ưu Nguyệt, lạnh như băng nói:

- Một tên luyện khí đồng tử, ngươi cho rằng Học Viện Thần Binh ta là địa phương nào, muốn tới thì tới, muốn đi thì đi?

Hắn tính tình tuy không tệ, vừa rồi trước mặt mọi người muốn hóa giải mâu thuẫn của Ưu Nguyệt cùng Trầm Tĩnh, chiếm được hảo cảm của hai người, cũng triển lãm sức quyến rũ của mình, nhưng, lại bởi vì một luyện khí đồng tử, Ưu Nguyệt trở mặt với hắn, Vương Vân Phi hắn, vậy mà so ra kém một gã luyện khí đồng tử?

Tần Vấn Thiên ngẩng đầu, lạnh nhạt nhìn Vương Vân Phi một cái, hắn vốn định im lặng xem hết trận khảo hạch này, lại không ngờ tiếp tục nổi sóng.

Chỉ thấy hắn nâng bước, bước chậm ra, tiếng vang ầm ầm truyền ra, trên quảng trường, thần văn lóng lánh không ngừng kéo dài ra, Tần Vấn Thiên liên tục bước ra, trong phút chốc, trên mặt đất, thần văn tinh xảo vô cùng nở rộ hào quang đáng sợ, mơ hồ có hung thú khủng bố rống giận.

- Cái này...

Đám người lộ ra nét kinh hãi, điều này sao có khả năng, một bước một thần văn? Hơn nữa đều là thần văn tứ giai cường đại.

- Ngươi, còn chưa xứng nói như vậy với ta.

Ánh mắt Tần Vấn Thiên nhìn thẳng Vương Vân Phi.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.