- Ma Tà. Là Ma Tà.
Lúc Ma Tà bước chân vào toà động phủ này, không ít thiên kiêu đua nhau đưa mắt nhìn hắn, trong thần sắc lóe lên một chút ý kiêng kỵ. Ma Tà có thể nói nổi tiếng là hạng người cực kỳ tàn nhẫn, ngay cả Tử Đạo Dương hắn cũng không sợ, cực kỳ đáng sợ. Giờ này hắn đã được truyền thừa của Phạm Thiên đại đế, lại đến nơi này.
Ma Tà quét ánh mắt qua chung quanh, lập tức hắn bước chậm ra, bay thẳng đến thân khu màu vàng ở phía trước. Không muốn lãng phí một một khắc thời gian nào.
Chỉ trong nháy mắt, Ma Tà liền cảm nhận được một hào quang dung nhập vào bên trong cơ thể. Thân thể của hắn vận chuyển một lực lượng đáng sợ, ánh sáng màu đen lóng lánh trên thân thể, giống như một chiếc ma khải. Đồng thời, trên người hắn dường như xuất hiện phù văn vô tận. Lúc tia sáng đánh vào trong cơ thể hắn, lực lượng vận chuyển trong thân thể Ma Tà, lại nuốt sống xuống, hóa thành của mình.
Thần sắc Ma Tà lợi hại vô song. Hắn muốn dùng truyền thừa của Phạm Thiên đại đế, đến đoạt truyền thừa ở nơi này.
Chỉ thấy hắn bước ra từng bước một, rất nhanh sau đó liền bước nhiều bước. Thấy một màn như vậy, các thiên kiêu lại sinh ra ý suy sút. Bọn họ chật vật bước ra mỗi một bước, nhưng Ma Tà lần đầu tiên bước chân vào trong đó, không ngờ đáng sợ như vậy.
Theo bước chân của Ma Tà, hắn cũng dần dần chậm lại, trong cơ thể dường như sinh ra lực lượng đáng sợ gầm thét, kinh thiên động địa, chấn động khiến thân thể hắn rúng động. Hắn nhắm mắt ở đây, an tĩnh cảm thụ, đồng thời tiếp tục chuyển hóa lực lượng, cảm giác thân khu màu vàng đó.
- Ý bất diệt. Đây là muốn cho ta thể chất bất diệt a.
Ma Tà lẩm bẩm nói nhỏ. Hắn quét mắt nhìn người chung quanh, mở miệng nói:
- Ta ở đây, truyền thừa thuộc về ta.
Bá đạo, cuồng ngạo. Hắn có mặt ở đây, truyền thừa sắp sửa thuộc sở hữu của hắn. Người khác không thể được, cũng không chiếm được.
- Ma Tà, ngươi đã được truyền thừa của Phạm Thiên đại đế, lại đến nơi này tranh đoạt sao?
Huyền Dương nhìn Ma Tà chằm chằm, hỏi.
Ma Tà quét mắt nhìn hắn một cái, lạnh như băng nói:
- Như vậy thì đã sao. Huyền Dương ngươi không xứng với truyền thừa nơi đây. Cút xéo đi.
- Ngươi...
Thần sắc Huyền Dương thật khó coi, sắc mặt tái nhợt. Ma Tà này không khỏi quá cuồng vọng rồi.
Vẻ mặt Ma Tà lóe lên tia sắc lạnh, lập tức chỉ thấy ngón tay của hắn chỉ tới Huyền Dương. Một đạo Kiếp mang màu đen như trực tiếp xuyên thấu không gian, cuốn giết tới Huyền Dương.
Cổ Kính sinh, Thiên Huyền kính thuật phun trào. Ma Tà hừ lạnh một tiếng, ngón tay liên tục đánh ra. Từng đạo kiếp quang màu đen tích chứa lực lượng hủy diệt kinh người, không ngừng đánh vào cùng một vị trí, chỉ nghe một tiếng răng rắc. Thiên Huyền kính thuật bị phá giải. Sắc mặt Huyền Dương tái nhợt, đành phải bỏ qua, thân thể không cách nào chống đỡ nổi, bị bắn ra ngoài.
- Bá đạo.
Mọi người ngưng đọng thần sắc, ánh mắt đều hiển lộ sự kiêng kỵ mãnh liệt. Cái tên liều này thật là bá đạo.
Ánh mắt của Ma Tà lập lòe, nhìn về phía Tần Vấn Thiên, lập tức mở miệng nói:
- Ngươi là người có hy vọng Chú thể nhất, nhưng đó là trước khi ta tới đây.
Tần Vấn Thiên lúc này đang chịu đựng áp lực khổng lồ. Hắn không nhìn Ma Tà, thản nhiên nói:
- Ai nói Chú thể chỉ có thể tạo thành một người. Nếu ngươi cho rằng mình có hy vọng nhất, cùng lắm là có thể thử một lần.
Ma Tà cười lạnh:
- Ta sẽ không mạo hiểm. Bất kể như thế nào, người đầu tiên Chú thể phải là ta. Ngươi bước chân vào nơi này trước, bởi vậy, thời khắc này ngươi không được tiến thêm một bước nào nữa. Nếu ngươi muốn thử, chờ ta đạt tới trình độ giống như ngươi, rồi thử.
- Đợi ngươi?
Thần sắc Tần Vấn Thiên lóe lên một đạo lãnh mang, nói:
- Nếu ta nói không thì sao?
- Ta nói rồi, ta ở đây, truyền thừa thuộc về ta.
Ma Tà cao ngạo lãnh đạm nói. Cơ hội như vậy, sao có thể bỏ lỡ. Nếu hắn ở đây, quyết không cho phép người khác đoạt truyền thừa
&