Thái Cổ Thần Vương

Chương 1120: Chương 1120: Mệnh lệnh thứ nhất. (2)




Thanh Mị tiên tử cũng suy nghĩ như vậy, sau khi bọn họ xem qua toàn bộ các ghi chép, bọn họ mới thực sự nhận thức được thế lực của Tinh Hà công hội mạnh như thế nào, khác xa so với những điều trước đây bọn họ biết về Tinh Hà công hội, nghe thì có vẻ buồn cười nhưng việc này là sự thật.

Tần Vấn Thiên lộ ra vẻ suy tư, hắn đang nghĩ về lời của Hình lão, hắn cũng đang nghĩ Tinh Hà công hội thế lực mạnh như vậy, e rằng không chỉ nằm trong giới hạn Đại Hạ, có khi còn bao phủ cả Đại Thương, Đại Chu, thậm chí cả Hoàng Cực Thánh Vực, chỉ là bình thường thì có vẻ im ắng làm mọi người không để ý đến, cũng không tỏ ra có thế lực hay muốn tranh quyền đoạt lợi gì, nhìn thì có vẻ không có dục vọng, thực ra loại người này mới thực sự nguy hiểm.

- Theo lão tổ Thạch gia nói, năng lực tình báo của tinh Hà công hội rất mạnh, mạnh đến đáng sợ, e rằng các thông tin của ta đều bị Tinh hà công hội nắm được, không thì sao có thể đưa ra cái giá lớn như vậy, trước nay chỉ có các bá chủ liên thủ lại mới dám đưa ra cái giá ấy, như vậy Tinh hà công hội đang càng ngày càng mạnh lên, có khi bọn họ đã sớm biết thanh danh của ta rồi, xung đột ở Sở quốc cũng bị bọn họ nắm được.

Tần Vấn Thiên từ từ phân tích:

- Như vậy, nếu ta trừ khử Tinh Hà công hội ở hoàng triều Đại Hạ, nếu Tinh Hà công hội muốn đối phó ta, thì có lẽ sẽ không nhằm vào người khác mà chỉ nhằm vào một mình ta.

Bọn người Thanh Mị tiên tử tỏ vẻ nghiêm túc, Tần Vấn Thiên nói rất có lí, nếu muốn trừ khử Tinh Hà công hội thì Tần Vấn Thiên phải hạ quyết tâm.

- Như vậy đi, bắt đầu từ Cửu châu, càn quét Tinh Hà công hội, bên thành Khâm châu giao cho ta, đề phòng làm liên lụy đến Đại Hạ, chúng ta không giết người của Tinh Hà công hội, ta chỉ muốn dùng thanh danh của ta cho thiên hạ biết rằng, ta Tần Vấn Thiên không cho phép việc một tòa Tinh Hà công hội có thể đứng sừng sững giữa hoàng triều Đại Hạ này.

Một ý nghĩ lóe lên trong đầu Tần Vấn Thiên, nếu làm như vậy, Tinh Hà công hội có thể hiểu được ý của hắn, nếu muốn báo thù thì trực tiếp đến tìm hắn.

Thanh Mị tiên tử dùng ánh mắt quan tâm nhìn Tần Vấn Thiên, trong lòng có chút lo lắng, một khi tên này đã hạ quyết tâm làm gì thì phải làm cho bằng được.

- Tốt.

Đám người Thanh Mị tiên tử và Hình lão cùng nhau gật đầu, lần lượt rời khỏi đại điện, bắt tay vào làm nhiệm vụ cuối cùng trước khi Tần Vấn Thiên rời đi.

Một ngày sau, cả thành Cửu Châu đồng thời tấn công Tinh Hà công hội, tiêu diệt tất cả Tinh Hà công hội ở hoàng triều Đại Hạ, nhưng tuyệt đối không được giết người của Tinh Hà công hội, bệ hạ đã có lệnh không cho phép Tinh Hà công hội tồn tại ở hoàng triều Đại Hạ, đây là mệnh lệnh thiết huyết đầu tiên của Tần Vấn Thiên sau khi hắn thống nhất Đại Hạ.

Thành Khâm Châu, bên ngoài Tinh Hà công hội, không khí khủng bố bao trùm khắp tòa công hội.

Trên đại điện của Tinh Hà là một người thân toàn đồ trắng, thắt lưng có mang một thanh kiếm cổ đang đứng chắp tay sau lưng, rất có khí khái, thiên hạ khó có người bì nổi.

“Vù, vù, vù” bóng người lấp lóe thình lình hiện ra, chính là người đứng đầu các điện của Tinh Hà công hội, ánh mắt bọn họ đều nhìn Tần Vấn Thiên, ánh mắt lộ ra tia lạnh lẽo.

- Tần Vấn Thiên, ngươi có ý gì?

Một tên cường giả đứng đầu một điện Tinh Hà công hội ở hoàng triều Đại Hạ, một thân y phục màu đỏ như lửa nhìn chằm chằm Tần Vấn Thiên và hỏi.

Tần Vấn Thiên đảo mắt nhìn xung quanh, ánh mắt dừng lại ở một người toàn thân y phục xám, chính là Ám Ảnh tôn chủ.

- Tần Vấn Thiên, sự việc ám sát lần trước, ta đã nương tay, từ nay về sau Tinh Hà công hội của ta và ngươi nước sông không phạm nước giếng.

Ám Ảnh tôn chủ nheo mắt nhìn Tần Vấn Thiên.

- Chưa giết ta, nước sông không phạm nước giếng ư?

Tần Vấn Thiên nhìn chằm chằm đối phương, hắn tỏa ra một khí thế nguy hiểm vô cùng đáng sợ.

Răng rắc!

Tần Vấn Thiên đạp mạnh một cái, tòa điện cổ đã xuất hiện một vài vết nứt.

- Tần Vấn Thiên, ngươi có biết ngươi đang làm gì không?

Ám Ảnh tôn chủ vô cùng tức giận.

- Từ nay về sau, Đại Hạ không cho phép có sự tồn tại của Tinh Hà công hội.

Tần Vấn Thiên đạp mạnh một lần nữa, cổ thành liền sụp xuống, phút chốc đã thành đống đổ nát.

- Tần Vấn Thiên, ta biết sau lưng ngươi có Dược hoàng làm chỗ dựa, nhưng ta khuyên ngươi một câu, mọi việc từ trước đến nay ta đều cho qua, thậm chí việc hôm nay ta cũng sẽ không truy cứu nữa, từ nay, ta ngươi không ai nợ ai, nếu không dù ngươi có chỗ dựa manh hơn nữa, Hoàng Cực Thánh Vực rông lớn cũng không có chỗ cho ngươi nương thân.

Ám Ảnh tôn chủ sắc lạnh nói.

- Còn không dừng tay, dù lên trời hay xuống đất, ngươi cũng phải chết.

Điện chủ Tinh Hà công hội cũng lạnh lùng uy hiếp,đây là lần đầu tiên Tinh Hà công hội gặp phải sự khiêu khích như vậy!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.