Thái Cổ Thần Vương

Chương 870: Chương 870: Một cước tuyệt vọng (2)




Quả nhiên không bao lâu sau con Hắc Giao Mãng kia đã bị tám người tru sát tại chỗ. Cái thân thể khổng lồ nằm ở đó không có bất kỳ sinh cơ gì nữa. Tên mập mạp chết bầm lại còn nhảy lên trên thi thể Hắc Giao Mãng hung hăng đạp hai cái.

- Đi thôi.

Trong lòng Tần Vấn Thiên cũng không có gợn sóng quá lớn, lúc này mọi người mới vừa bước vào Tiên Võ Giới mà thôi. Những người khác thấy đám người đã giúp họ bớt đi phiền phức thì tự nhiên là liền lục tục đuổi theo, tuy nhiên cũng có một số người đưa mắt nhìn chằm chằm theo sau lưng Tần Vấn Thiên mà trong mắt đầy lãnh quang.

Tiên Võ Giới mặc dù có khảo nghiệm nhưng kèm theo đó tất nhiên sẽ có kỳ ngộ. Mặc dù hiện tại còn chưa xảy ra tranh đấu nhưng một khi gặp được bảo vật, hỏa diễm đè nén trong lòng bọn họ chỉ sợ sẽ bạo phát ra.

Không bao lâu sau không chỉ Tần Vấn Thiên kinh ngạc mà tất cả mọi người cũng đều trợn tròn mắt.

- Đùng!.

Một tiếng vang thật lớn truyền ra làm cho trái tim tất cả mọi người theo đó mà run lên.

- Đùng, đùng, đùng...

Tiếng nổ lớn không ngừng vang lên, mỗi một tiếng vang đều rất lớn và làm cho trái tim người ta phải run lên mà những tiếng nổ lớn này là tiếng bước chân dẫm xuống đất gây ra.

Ngay sau đó ở trước mặt mọi người có một đầu Cự Yêu khủng bố cao tới vài trăm mét xuất hiện. Đầu nó to như một tòa nhà lớn, phải ngẩng đầu lên mới có thể thấy được, chân của nó thì to mấy chục mét. Nó đang nâng chân lên rồi lại hạ xuống mà khu vực hắn đạp xuống đó chính là nơi duy nhất mọi người có thể đi ra.

Không có bất kỳ người nào trong lòng sinh ra được ý niệm chiến đấu. Cự Yêu này hình như một đầu Ngưu Yêu, nhìn bộ dáng nó thì tựa hồ nó đang ngủ say vậy, chẳng qua là trong giấc ngủ nó vẫn không ngừng lặp đi lặp lại một động tác là giơ chân lên sau đó lại hạ xuống. Tiết tấu động tác của nó lúc nhanh lúc chậm. Mặc dù nó một mực bảo trì cái loại tiết tấu chậm rãi này nhưng nếu muốn đi qua thì một gã Thiên Cương nhất trọng đỉnh phong cũng cần cũng phải sử dụng tốc độ nhanh đến cực hạn thì mới có thể miễn cưỡng qua được. Nếu như hắn đẩy nhanh tiết tấu hơn một chút thì có lẽ cường giả Thiên Cương tam trọng hoặc ngay cả cường giả Phong chi Võ Đạo ý chí đệ nhị cảnh hóa cảnh cũng khó mà qua được.

Nói cách khác, nếu ai đi qua lúc nó đẩy nhanh tiết tấu thì đó chính là chết, còn tiết tấu chậm thì đầu tiên là phải nhìn xem tốc độ của nếu như ngươi thế nào, sau đó là xem vận khí của ngươi nữa.

Tất cả mọi người đều im lặng, không gian nơi đây ngoại trừ từng tiếng nổ lớn vang lên ra thì không có bất kỳ tạp âm nào. Mọi người ở đây đều truyền âm nói chuyện với nhau vì bọn họ sợ chỉ cần hơi bất cẩn một chút sẽ đánh thức Cự Yêu dậy. Đối với bọn họ thì đó là một con đường chết, một chân của Cự yêu có thể giết chết bọn họ.

- Với cảnh giới của chúng ta bây giờ, nếu nó đẩy nhanh tiết tấu thì cho dù sử dụng thân pháp Đấu Chuyển Tinh Di cũng không qua được, tiết tấu trung đẳng thì Đấu Chuyển Tinh Di có thể qua được .

Đám người Tần Vấn Thiên truyền âm nói chuyện với nhau. Bọn họ đều tu luyện thần thông Đấu Chuyển Tinh Di, có loại thần thông này sẽ không ai làm vướng víu ai.

- Ân, chỉ cần không đụng phải loại tiết tấu nhanh thì không sao, ai gặp phải thì phải chết.

Rất nhanh bọn họ đã đạt thành một cái nhận thức chung.

- Lăng Sương tỷ, ta đưa ngươi đi.

Tần Vấn Thiên nhìn về phía Diệp Lăng Sương nói. Đối với Đấu Chuyển Tinh Di hắn cực kỳ thuần thục, lực lượng huyết mạch cùng với thân pháp khác đều không có tác dụng gia tăng tốc độ cho Đấu Chuyển Tinh Di, bởi vậy lần này chỉ có thể dựa vào Đấu Chuyển Tinh Di mà thôi, đây là điều chắc chắn.

Sau khi truyền âm trao đổi với nhau, Diệp Lăng Sương chỉ có thể gật đầu rồi lập tức leo lên lưng Tần Vấn Thiên, lúc này Tần Vấn Thiên cõng nàng.

Bất quá trước bọn họ đã có người chuẩn bị hành động. Trên lưng người này mọc ra hai cánh, Phong Chi Võ Đạo ý chí thì bao phủ thân thể. Hiển nhiên đây là một vị cường giả am hiểu tốc độ, tại trong khoảnh khắc Cự Yêu nhấc chân lên, thân thể hắn giống như là một trận gió lao về phía trước.

Tốc độ người này cực kỳ nhanh, nhanh đến mức người khác nhìn vào chỉ thấy tàn ảnh của hắn. Tất cả mọi người ai nấy đều chú tâm dõi theo, trong khoảnh khắc cái chân khổng lồ kia sắp hạ xuống thì tim mọi người đều như nhảy ra khỏi lồng ngực, người nọ sắp thoát được ra ngoài rồi.

- Bành!.

Một cước đạp xuống, trong nháy mắt, trái tim mọi người dường như ngừng đập, cái chân khổng lồ lại nâng lên, phía dưới không có gì nhưng trên mặt đất lại xuất hiện vết máu.

Thân thể không ít người liền run rẩy, tốc độ nhanh như vậy mà còn không thể qua được? Tình huống người nọ vừa mới gặp phải là tiết tấu có tốc độ trung đẳng. Điều này làm cho thần sắc rất nhiều người lộ ra vẻ tuyệt vọng, bọn họ biết tốc độ của người vừa mới rồi đã là rất nhanh rồi.

- Hô...

Tần Vấn Thiên hít sâu một hơi, Diệp Lăng Sương liền ghé vào tai Tần Vấn Thiên nói:

- Vấn Thiên, ta không đi qua nữa để tránh liên lụy đến ngươi.

Nếu như không cõng nàng, cơ hội của Tần Vấn Thiên sẽ cao hơn một chút.

- Tỷ, cứ tin tưởng vào ta.

Tần Vấn Thiên thấp giọng nói sau đó liền đi tới dưới chân Cự Yêu và hít một hơi thật sâu. Tần Vấn Thiên vừa quan sát thì hắn cho rằng người vừa mới rồi đã chọn không đúng thời cơ. Hắn đã chọn thời điểm trong khoảnh khắc chân Cự Yêu hạ xuống để xông ra ngoài. Theo tính toán của tu vi, thời điểm mình bạo phát Đấu Chuyển Tinh Di sẽ là thời điểm chân Cự yêu mới vừa giơ lên, thời gian tính toán cần chính xác đến từng sát na.

- Đùng...

Khi bàn chân khổng lồ kia lần nữa hạ xuống thì trong lòng Tần Vấn Thiên thầm run lên. Diệp Lăng Sương đang nằm sấp trên trên lưng hắn cũng mở to đôi mắt đang nhắm ra. Không có chết, trong con ngươi xinh đẹp của nàng hiện lên một tia sáng.

- Đi qua rồi.

Một đầu kia của bàn chân khổng lồ, trong lòng đám người run lên, loại thân pháp này cực kỳ nhanh.

- Tiếp theo nên là ta.

Tần Chính đi lên trước, hắn đồng dạng hít sâu một hơi và làm ra động tác hoàn toàn giống Tần Vấn Thiên và cũng đi qua được.

Thấy vậy, thần sắc của đám người Tần Vấn Thiên ai nấy đều lộ ra vẻ hưng phấn, còn những người khác thì đã có không ít người trên mặt lộ ra vẻ đố kị.

- Ta tới đây.

Phàm Nhạc đi ra ngoài, trong mắt hắn toát lên vẻ hưng phấn rồi lại thi triển Đấu Chuyển Tinh Di mà lao ra.

- Ầm ầm...

Tại trong khoảnh khắc thân thể Phàm Nhạc vừa động, trong hư không liền xuất hiện một tiếng nổ như sấm vậy làm cho trái tim Tần Vấn Thiên theo đó mà run lên, phảng phất có một cỗ Yêu khí ngập trời nở rộ ra vì có người sử dụng Lôi Đình lực lượng đánh thức Cự Yêu dậy.

Khi thấy cái chân khổng lồ vừa giơ lên lại lần nữa hạ xuống, Tần Vấn Thiên thấy được vẻ tuyệt vọng trên khuôn mặt Phàm Nhạc.

- Không...

Tần Vấn Thiên nổi giận gầm lên một tiếng.

- Trên người bọn ngươi có thân pháp này nhưng cũng không ai có thể đi qua được nữa.

Tại thời điểm Tần Vấn Thiên gầm thét thì đồng thời có một người nhìn chằm chằm vào đám người Âu Dương Cuồng Sinh còn chưa đi qua nói.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.