Thời khắc này, người còn đang ở trước mặt Tần Vấn Thiên chỉ có bốn vị, Lạc Thiên Thu, Tư Không Minh Nguyệt, Sở Trần, Âu Thần.
Bốn người này, không thể nghi ngờ là bốn người mạnh nhất của Quân Lâm yến lần này, nhưng bây giờ tựa hồ nhiều một biến số, Tần Vấn Thiên.
- Lấy thực lực của Tần Vấn Thiên, thật có thể đánh với Âu Thần một trận, còn tam giáp, có lẽ không có khả năng, dù sao vừa rồi Sở Trần bộc phát ra thực lực quá mức mạnh mẽ.
Mọi người thầm nghĩ, mà giờ khắc này lão giả bên cạnh Sở Thiên Kiêu cũng chính thức tuyên bố, Tần Vấn Thiên đối chiến Âu Thần.
Âu Thần cùng Tần Vấn Thiên trong lúc đó ân oán đã lâu, ngày trước Tần Vấn Thiên vừa bước vào Hoàng Thành, tham gia Đế Tinh Học Viện khảo hạch, Âu Thần cưỡi ở trên chiến mã là không ai bì nổi, khi đó hắn chưa từng để Tần Vấn Thiên vào mắt.
Nhưng ngắn ngủn một năm, Tần Vấn Thiên ở trên chiến đài của Quân Lâm yến, xuất hiện ở đối diện hắn.
Tình hình như vậy, không thể không khiến người ta cảm thán, mặc dù là Âu Thần cũng vậy.
Âu Thần không nói gì, trường thương của hắn thẳng tắp chỉ về phía Tần Vấn Thiên, hai người bọn họ không cần nói nhiều, bởi vì rất hiển nhiên, bọn họ đều muốn mạng của đối phương.
Trường thương xẹt qua hư không, liên hoa nở rộ, thương mang rực rỡ kia lại tái hiện lần nữa, là chói mắt như vậy.
Kích thứ nhất, Âu Thần liền bạo phát ra toàn bộ lực lượng.
- Chuyện này...
Mọi người hoàn toàn không còn gì để nói, bọn họ rất nhanh rung động phát hiện, Tần Vấn Thiên cũng ôm ý tưởng giống nhau, Đại Mộng kích pháp thức thứ nhất Khai Sơn nở rộ, một kích này bộc phát ra, như một kích của cường giả tuyệt thế, thương mang cùng kích quang va chạm, lại quất lên một trận cuồng phong đáng sợ.
Chỉ thấy trường thương của Âu Thần run lên, lần thứ hai bạo kích mà ra, liên hoa sinh lại diệt, diệt lại sinh, như là vĩnh hằng.
Khai Sơn thức của Tần Vấn Thiên lại lần nữa bộc phát ra, công kích đáng sợ của hai người lần thứ hai điên cuồng va chạm, Khai Sơn thức này tích chứa Sơn Chi Thần Nguyên ở trong đó, có thể thấy được lực công kích của Âu Thần mạnh mẽ.
Hai người cũng không chịu lui ra phía sau nửa bước, lần thứ ba, lần thứ tư va chạm.
Lúc này đây Phương Thiên Họa Kích ở trong tay Tần Vấn Thiên hơi xoay tròn, nguyệt nha trực tiếp ôm lấy trường thương, sau đó tay hắn vạch tới, như bỏ qua Phương Thiên Họa Kích, lấy tốc độ của Cửu Thiên Côn Bằng Quyết lao thẳng đến Âu Thần.
- Giết.
Tần Vấn Thiên nổi giận gầm lên một tiếng, miệng phun lợi kiếm, thần sắc của Âu Thần đọng lại, tương tự bỏ qua trường thương, bàn tay vung ra, công kích kinh khủng trực tiếp đập nát kiếm quang.
- Ầm ầm!
Sơn Chi Thần Nguyên hoàn toàn bạo phát, lấy Lạc Sơn Chưởng công kích ra, thần sắc của Âu Thần đọng lại, năng lực cận chiến của hắn không có bá đạo như Tần Vấn Thiên, nếu như bỏ qua trường thương, hắn chỉ có thể cùng Tần Vấn Thiên liều nhục chưởng.
- Ầm ầm!
Âu Thần chỉ cảm thấy cánh tay phát run, trong miệng Tần Vấn Thiên lại liên tục không ngừng phun ra kiếm quang, thân thể Âu Thần bay ngược, muốn kéo dài khoảng cách, nhưng Tần Vấn Thiên đâu thể cho hắn cơ hội, chỉ thấy Tần Vấn Thiên bắn ra một chỉ, một chỉ này như bao hàm mộng cảnh, để Âu Thần sinh ra ảo giác.
Đó là một thanh lợi kiếm, một thanh Phương Thiên Họa Kích, muốn phá vỡ hết thảy.
- Âu Thần, lui.
Một tiếng quát lớn truyền ra, thần sắc của Âu Thần cứng đờ, sau đó thân thể lui nhanh, nhưng một chỉ của Tần Vấn Thiên như trước rơi vào lòng bàn tay của hắn, âm thanh xùy xùy truyền ra, lòng bàn tay của Âu Thần máu chảy như rót.
- Đùng!
Tay trái của Tần Vấn Thiên lần thứ hai công kích đến, làm cho Âu Thần lộ ra vẻ tuyệt vọng, giơ tay lên chống lại, Lạc Sơn Chưởng hàng lâm ở trên người hắn, một sát na này, hắn chỉ cảm thấy lục phủ ngũ tạng run rẩy, cả người bị chấn bay ra ngoài.
Tần Vấn Thiên vẫn không có ý định bỏ qua hắn, thân thể bay lên trời, lại hư không truy kích Âu Thần.
- Ta chịu thua.
Âu Thần gầm lên một tiếng, Tần Vấn Thiên vừa định xuất thủ, nhưng vẫn còn muộn bước, thân ảnh của hắn hạ xuống, Âu Thần lại hung hăng ngã ở dưới chiến đài.
Trận chiến này, Tần Vấn Thiên thắng.
Âu Thần đứng lên, phun ra một ngụm máu tươi, sắc mặt cực kỳ khó coi, hắn dĩ nhiên thua Tần Vấn Thiên.
Ngẩng đầu, hắn thấy Tần Vấn Thiên đi tới biên giới chiến đài, quan sát hắn ở phía dưới, một màn này, càng làm cho sắc mặt của Âu Thần trắng bệch, chỉ cảm thấy khuất nhục.
Từng bị đệ đệ của hắn Âu Phong truy sát, tồn tại hắn coi là kiến hôi, bây giờ ở đó quan sát hắn.
- Một năm trước, ngươi cỡi chiến mã, trường thương chỉ về phía ta đang tham gia Đế Tinh Học Viện khảo hạch, khi đó, ta ngươi chênh lệch to lớn bực nào, khoảng cách giống như Tinh Hà.
Tần Vấn Thiên bình tĩnh nói:
- Bây giờ, một năm qua đi, ta từ Luyện Thể cảnh lúc trước, đến đánh bại ngươi hôm nay, Âu Thần, khi những người đó xưng ngươi một tiếng thiên tài, ngươi có cảm thấy xấu hổ hay không?
Trên mặt Âu Thần như có thể chảy máu, oa một tiếng, lại hộc ra một ngụm máu tươi.
Tần Vấn Thiên rõ ràng là tận lực nhục nhã Âu Thần.
- Nếu ta là ngươi, có lẽ từ nay về sau sẽ không còn thể diện nói tới tu hành.
Tần Vấn Thiên nói xong liền xoay người rời đi.
Xung quanh Sở Vương đài, vô số người quan sát, chính mắt thấy Quân Lâm yến lần lượt sinh ra biến cố, trong lòng rung động.
Bọn họ vốn tưởng rằng Sở Trần một đường đánh vào tam giáp đã là biến số lớn nhất, không nghĩ tới lại ra Tần Vấn Thiên, sau khi hắn đánh bại Âu Thần, liền cướp được vị trí thứ tư, dựa theo quy tắc, hắn có cơ hội đối mặt tam giáp.
Hắn từ vắng mặt Quân Lâm yến, từ vị trí cuối cùng bắt đầu, cùng nhau đi tới, cho tới bây giờ, đối mặt tam giáp.
Bất quá bây giờ, con đường của Tần Vấn Thiên hẳn đã tới cuối.
Bây giờ ba người ở trước mặt Tần Vấn Thiên, đều phảng phất như không thể chiến thắng.
Lạc Thiên Thu, Tư Không Minh Nguyệt, Sở Trần.
Ba người bọn họ, đều giống như Tần Vấn Thiên, chứng minh qua bản thân cường đại.
- Ta có thể cho ngươi một canh giờ nghỉ ngơi.
Lão giả nhìn Tần Vấn Thiên nói.
- Tiền bối, tiếp theo là người nào?
Tần Vấn Thiên nhìn lão giả hỏi.
- Sở Trần ở trước ngươi đánh bại Âu Thần tấn cấp tam giáp, nếu như ngươi muốn vào tam giáp, liền trước đánh một trận với hắn đi.
Lão giả mở miệng nói.
Mọi người nhao nhao gật đầu, an bài như thế cũng hợp lý, tuy nói ba người Lạc Thiên Thu còn chưa có sắp xếp cụ thể, nhưng bản thân Sở Trần cũng là khiêu chiến Âu Thần đi lên, Tần Vấn Thiên và hắn ai thắng, mới có tư cách khiêu chiến hai người khác.
- Không cần nghỉ ngơi.
Tần Vấn Thiên bình tĩnh nói, khiến mọi người nhìn hắn lộ ra dị sắc.
Thật đúng là cuồng vọng, dĩ nhiên nói không cần nghỉ ngơi.
Sau đó hắn đối mặt, là Sở Trần có Tử Vi Tinh Hồn cùng với Huyết Mạch Chi Lực a.
- Đã như vậy, Sở Trần, ngươi đánh với Tần Vấn Thiên một trận.
Lão giả đồng ý yêu cầu của Tần Vấn Thiên, để Sở Trần trực tiếp tham chiến.
Thời điểm Sở Trần đi tới trước mặtTần Vấn Thiên, nội tâm của rất nhiều người kinh động.
Trận chiến này, nếu như Tần Vấn Thiên thắng, vậy coi như là tam giáp a.
Nhớ trước kia tỉ lệ bồi khi Tần Vấn Thiên vào tam giáp là một bồi một trăm, sau đó là một bồi 80, tuy nói rất ít có người mua hắn, nhưng vẫn có vài người tìm vận may, như mập mạp kia, nếu như Tần Vấn Thiên thực sự chiến thắng Sở Trần, tưởng tượng một chút, kia là tài phú khổng lồ cở nào.
- Lão đại, nỗ lực lên.
Mập mạp ở phía dưới rống lên, sắc mặt kích động đến có chút đỏ bừng, làm cho không ít người theo dõi hắn, lộ ra thần sắc cổ quái.
Mập mạp rụt đầu, lúc này mới phát hiện bản thân tựa hồ rất cao điệu.
Bất quá, mập mạp kích động a, nếu như Tần Vấn Thiên thắng, hắn có hơn ngàn Tinh Thạch trên Nhị Trọng Thiên, hắn đã ảo tưởng tương lai mỹ hảo rồi.
- Đánh đi.
Còn có số ít mấy người vốn ôm thái độ tùy ý thử vận khí một chút mua Tần Vấn Thiên, nhưng trăm triệu lần không nghĩ tới Tần Vấn Thiên thực sự đi đến một bước này, lúc này bọn hắn tràn đầy mong đợi.
Huyết dịch của bọn họ đang thiêu đốt, còn kích động hơn Tần Vấn Thiên ở trên chiến đài.
Khuôn mặt nhỏ nhắn của Mạc Khuynh Thành lộ ra vẻ kích động, Tần Vấn Thiên, bắt đầu khiêu chiến tam giáp.
- Không dễ dàng a.
Người Mạc gia ở bên cạnh nàng cảm thán, Luân Mạch cảnh thất trọng, đi tới bây giờ đã rất giỏi.
Nhưng muốn vượt qua Sở Trần, quá khó khăn.
Phương hướng Thần Binh Các, đôi mắt đẹp của An Lưu Yên lộ ra dị sắc, nhìn Dương Trầm ở bên cạnh nói:
- Tiểu gia hỏa này, thật đúng là khiến người ta kinh hỉ.
- Đích xác, thiên phú của hắn ở Võ Đạo, là không thua thiên phú Thần Văn chút nào, tuyệt đối là kỳ tài trăm năm khó gặp.
Dương Trầm chấp nhận nói.
Đế Tinh Học Viện, Mạc Thương, Nhậm Thiên Hành, Cố lão cũng có chút kích động.
Phương hướng Tinh Hà Công Hội, Tả Dận mặt âm trầm, có chút không vui nói:
- Mộc Thanh a Mộc Thanh, ngươi thật đúng là nhân tài a.
Sắc mặt của Mộc Thanh cực kỳ khó coi, hắn cũng không nghĩ tới Tần Vấn Thiên có thể lột xác như vậy, đây không thể nghi ngờ là đang đánh mặt hắn.
Người Diệp gia, Âu gia, sắc mặt lại vô cùng khó chịu, nhân vật trước đây bọn họ không quá xem trọng, bây giờ đã trác tuyệt như vậy.
Sở Trần đứng ở đối diện Tần Vấn Thiên, chỉ nghe hắn bình tĩnh nói:
- Có thể đi tới bước này, quả thực có chút không dễ, ngươi đã có thể công thành lui thân.
Hiển nhiên, Sở Trần không cho rằng Tần Vấn Thiên là đối thủ của hắn.
- Giống như Âu Thần, ngươi ngăn không được con đường đi về phía trước của ta.
Tần Vấn Thiên nhìn đối phương, bình tĩnh nói, quyết tâm của hắn, không dung dao động.
Hơn nữa hôm nay hắn không chỉ có quyết tâm.
- Vậy sao, hi vọng thực lực của ngươi cũng như ngôn ngữ của ngươi, có lực như thế.
Sở Trần nở rộ song Tinh Hồn, khí tức đáng sợ lan tràn, thậm chí huyết mạch của hắn cũng mơ hồ đang gầm thét.
Tam giáp, vừa mới thu được, đâu thể nào lại ném mất.
Hắn còn muốn thử xem Lạc Thiên Thu cùng với Tư Không Minh Nguyệt mạnh bao nhiêu.
Khí tức cuồng bạo sôi trào, Tần Vấn Thiên lại giống như không nhìn thấy, chỉ thấy hắn nắm Phương Thiên Họa Kích, bàn tay là trầm ổn như vậy.
- Ngươi ra tay đi.
Sở Trần mở miệng nói.
Tần Vấn Thiên gật đầu, sau đó thân thể hắn hóa thành một đạo huyễn ảnh, Đại Mộng kích pháp Khai Sơn thức lại lần nữa nở rộ ra, trong nháy mắt phá không giết đến trước người Sở Trần.
Sở Trần nổi giận gầm lên một tiếng, hàng vạn hàng nghìn chưởng ấn hội tụ, hóa thành cự chưởng đáng sợ, đánh về phía Phương Thiên Họa Kích.
- Đùng, đùng, Đùng!
Chấn động đáng sợ giống như cuồng phong, đẩy lui thân thể Tần Vấn Thiên, nhưng chỉ thấy hắn lần thứ hai đi về phía trước, lại một kích ám sát mà ra.
Một kích này không hề nhanh chóng, nhưng thời điểm kích pháp ra, như có tinh quang lóng lánh, thậm chí giữa hư không như sinh ra từng văn lộ, hội tụ thành vòng xoáy hắc ám, nuốt hết hết thảy.
- Cút!
Sở Trần nổi giận gầm lên một tiếng, cự chưởng chìm ngập Thiên Địa, nghiền ép về phía Tần Vấn Thiên.
Mà đồng thời, Đại Mộng kích pháp thức thứ hai Vẫn Tinh của Tần Vấn Thiên cũng bộc phát ra.
- Đùng!
Tiếng nổ lớn làm đau đớn màng tai đám người, cự chưởng cùng Vẫn Tinh va chạm, lại nảy sinh vết rạn, sau đó vang ầm ầm, hoàn toàn tán đi.
- Làm sao có thể?
Sở Trần lộ ra thần sắc kinh hãi, sau đó hắn thấy Phương Thiên Họa Kích của Tần Vấn Thiên trùng kích tới, thức thứ nhất Khai Sơn, nhanh như thiểm điện, phá hủy hết thảy, phá vỡ chưởng ấn không kịp hội tụ kia, trực tiếp hàng lâm ở trước cổ họng của hắn.
- Ta nói rồi, ngươi ngăn không được con đường đi về phía trước của ta.
Phương Thiên Họa Kích của Tần Vấn Thiên đập ngang ra, lực lượng như núi trực tiếp chấn Sở Trần rơi xuống chiến đài, bỏ qua tính mệnh cho Sở Trần.
Trong hư không, tiếng nói của Tần Vấn Thiên nhìn như bình tĩnh cuồng ngạo quanh quẩn.
Sở Trần, ngăn không được con đường đi tới của hắn.
Sau trận chiến này, Tần Vấn Thiên cường thế bước vào Quân Lâm yến tam giáp!