Tần Vấn Thiên làm cho Trần Vương bị thương, bản thân hắn cũng phải bỏ ra cái giá rất lớn, hơn nữa Trần Vương cũng có chút khinh địch.
Lúc này cả người Sở Mãng yếu xuống, máu tươi không ngừng chảy ra, Huyền Yên nhìn đến sắc mặt tái nhợt, ngẩng đầu nhìn chằm chằm Trần Vương, nhưng sắc mặt Trần Vương lạnh lùng, sát ý ác liệt, đi về phía Sở Mãng.
Mục đích của Trần Vương là Tần Vấn Thiên, nếu như bắt được Sở Mãng, Sở Mãng sẽ chết.
Nghĩ vậy, Huyền Yên hung ác hẳn, Chu Tước sau lưng nàng nhào ra trong nháy mắt, cuồng bạo đánh về phía Chu Tước của Sở Mãng.
- Ngươi làm cái gì?
Sở Mãng nhìn chằm chằm Huyền Yên, nhưng sức chống cự của Chu Tước cổ vận đã yếu hơn hẳn, sau đó Chu Tước cổ vận bị nuốt xuống.
- Ngươi dám!
Trần Vương gầm lên một tiếng, đã thấy Sở Mãng biến mất ngay tại chỗ, Huyền Yên thì quay đầu lại thản nhiên nhìn Trần Vương, nàng không hề hối hận khi làm ra chuyện này.
Trần Vương nhìn thấy Huyền Yên nuốt trọn Chu Tước cổ vận của Sở Mãng liền cảm giác không ổn, nhưng hắn không kịp ngăn cản, chỉ có thể nhìn chằm chằm Huyền Yên, bàn tay cuồng bạo đánh ra, một tiếng nổ vang ầm ầm, Huyền Yên bị đánh bay, cả người nhuốm máu, quần áo đều bị rách nát, lộ ra da thịt tuyết trắng.
- Ngươi muốn chết sao?
Giọng nói của Trần Vương lạnh lẽo, hắn không ngờ rằng Huyền Yên dám ngăn trở hắn làm việc.
- Trần Vương, lần này không có Hoa Thái Hư, ngươi tốt xấu gì cũng là người có bài danh cao nhất trên bảng Thiên Mệnh, lại dùng thủ đoạn như vậy uy hiếp Tần Vấn Thiên, chẳng lẽ không cảm thấy mất thân phận sao.
Huyền Yên nhìn Trần Vương, lạnh lùng nói.
- Ta muốn giết hắn, không quan tâm đến thủ đoạn, tranh đoạt Thiên Mệnh bảng, dù là người nào đi nữa, ngăn ta thì phải chết.
Trong giọng nói của Trần Vương lộ ra một tia lạnh lẽo, quyết đoán không gì sánh được, hắn ăn thiệt hai lần ở trong tay Tần Vấn Thiên, làm sao có thể dễ dàng từ bỏ ý đồ, Tần Vấn Thiên trốn vào trong động phủ khắc chế Thần Văn Tứ giai, nếu hắn đi vào trong đó, không phải là người khôn ngoan, nên hắn mới muốn bắt Sở Mãng hoặc Phàm Nhạc.
Chuyện này với hắn mà nói, chẳng qua là thủ đoạn nhỏ mà thôi.
- Ngươi dám cản đường ta, như vậy, cũng phải trả giá thật lớn.
Giọng của Trần Vương cực kì lạnh lẽo, sau đó nhìn Yêu Quân, mở miệng nói.
- Cổ vận của nàng thuộc về ngươi, nhưng ngươi phải làm cho ta một việc, nếu không, sau này ta gặp lại ngươi, ta sẽ không tha.
Yêu Quân nhìn Trần Vương, ánh mắt hắn hơi mang theo mấy phần ánh sáng yêu dị.
- Được!
Yêu Quân khẽ gật đầu, đồng ý với Trần Vương.
Trần Vương nói cho hắn biết vị trí của Tần Vấn Thiên, sau đó dặn dò một tiếng, rồi cả người hắn phóng lên trời, rời đi lần thứ hai, hắn còn cần đi tìm Phàm Nhạc hoặc Âu Dương Cuồng Sinh.
Tần Vấn Thiên và Huyền Yên cũng không quen thuộc, Trần Vương không chắc chắn xác Huyền Yên ở trong tay hắn có thể uy hiếp cưỡng bức Tần Vấn Thiên đi ra, nên hắn giao chuyện này cho Yêu Quân đi làm.
Hắn tin tưởng, Yêu Quân đã đồng ý, sẽ không bao giờ làm trái, nếu không sau này gặp lại, hắn sẽ làm cho Yêu Quân chết rất khó xem.
Đây là uy thế nhờ thực lực cường đại mang đến, mặc dù Yêu Quân cường đại, cũng phải làm việc cho hắn.
Đương nhiên, Yêu Quân đã đồng ý với Trần Vương, cũng có mục đích riêng của hắn.
Sau khi Trần Vương rời đi, Yêu Quân đảo ánh mắt, nhìn chằm chằm Huyền Yên, quét mắt nhìn da thịt mê người của nàng, đi từng bước về phía Huyền Yên.
Huyền Yên phóng ra khí lạnh, nhưng Yêu Quân lạnh lùng miệt thị nói.
- Nữ nhân Huyền Nữ Điện, băng thanh ngọc khiết, thích hợp làm người Thiên Yêu Tông, chơi sẽ rất có thích, nhưng nếu ngươi dám phản kháng, ta không ngại dạy dỗ ngươi một chút.
- Ngươi...
Sắc mặt Huyền Yên trắng bệch, chỉ vào Yêu Quân, thần sắc Yêu Quân càng ngày càng lạnh.
- Ngươi như ngoan ngoãn nghe lời phối hợp, ta có thể không động vào ngươi.
Dứt lời, hắn đi đến bên cạnh Huyền Yên, thân thể Huyền Yên khẽ run, Yêu Quân trực tiếp ôm lấy nàng, sau đó phóng lên trời, rời khỏi chỗ này.
Ngoại giới, người Huyền Nữ Điện thần sắc lạnh lùng.
Huyền Yên, nhân vật thiên kiêu của Huyền Nữ Điện, lại bị làm nhục như vậy, không thể nhịn được.
- Nha đầu kia quá hồ đồ .
Huyền Tâm hơi bất mãn với Huyền Yên, nàng ấy là của Sở Mãng, mà bị mất chính mình.
- Huyền Yên sư tỷ không đúng, nàng không biết mình đang đại biểu cho tôn nghiêm của Huyền Nữ Điện sao.
Lý Thi Ngữ phụ họa theo.
- Là Sở Mãng đại ca giúp Huyền Yên sư tỷ, sư tỷ làm như thế muốn cám ơn ngươi, sao không đúng?
Huyền Tâm đang giải thích cho Huyền Yên, nhưng lại tiếng quát của cô gái phía trước.
- Ngươi im miệng.
Huyền Tâm bĩu môi không nói gì, lúc này Sở Mãng bị lực lượng không gian tách ra khỏi Chu Tước Trận, hắn đứng ở trong đám người, những người xung quanh nhao nhao nhường đường cho hắn, Sở Mãng đã lĩnh ngộ cảnh giới thứ hai của ý chí Võ Đạo, với một búa đã có thể chiến với Yêu Quân, tuyệt đối có cơ hội trùng kích ghế top 15 trên Thiên Mệnh bảng, nhưng đụng đến Trần Vương lại bị đào thải.
Nhưng Sở Mãng vẫn chứng minh được thực lực của hắn, dù không có bài danh trên bảng xếp hạng, nhưng lúc danh sách Khâm Thiên Các xác nhận, hắn sẽ có một cái tên.
Sở Mãng không thèm để ý đến những thứ này, hắn chỉ nhìn vào trong Chu Tước Trận, trong mắt có sự giận dữ.
- Trần Vương, Yêu Quân.
Sở Mãng trầm thấp kêu một tiếng, hắn không cam lòng, thống khổ, nhìn Huyền Yên bị người chế phục thì hắn rất khó chịu, hận không thể lại vọt vào đại chiến một trận với Yêu Quân.
Tần Vấn Thiên vẫn đang tu hành trong động phủ, mặc dù hắn phẫn nộ, hận không thể lập tức xông ra ngoại giới giết chết ba người kia, nhưng hắn nhịn xuống.
Bởi vì Yêu Chi lột xác ý chí Võ Đạo, sau khi Yêu hóa lần thứ hai, hắn cảm giác được huyết mạch rung động, trong cơ thể hắn dường như đang giam giữ một đầu Thái Cổ Cự Yêu, muốn lao ra rít gào, gầm thét, nhưng hắn lại cảm giác bị trói buộc, nhưng Tần Vấn Thiên vẫn có cảm giác huyết mạch của hắn đã tiến hóa lên một bước.
Yêu Thần Biến, lúc Yêu Chi ý chí Võ Đạo bạo phát, huyết mạch của hắn tích chứa năng lượng mạnh hơn kích phát ra, nhảy vào mỗi nơi trên thân thể hắn.
- Còn kém một chút.
Tần Vấn Thiên cảm giác huyết mạch của hắn được tháo khỏi một tầng gông xiềng, sau đó có một lực lượng vô hình làm cho huyết mạch Thái Cổ Chi Yêu đang cuồng bạo không thể bộc phát ra năng lượng của nó, luôn luôn có trở ngại, không phá nổi.
Có lẽ, còn kém một chút, tin rằng hắn sẽ mạnh mẽ hơn, giống như nước chảy thành sông.
Ba người Dương Phàm, Hoa Phong, Tư Đồ Phá vẫn ở bên ngoài, dần dần không kiên nhẫn nổi, Tần Vấn Thiên đúng là giỏi nhịn, dù vũ nhục hắn thế nào đi nữa, hắn đều có thể nhịn được không đi ra.&