Thái Cổ Thần Vương

Chương 1112: Chương 1112: Người thần bí tới (2)




- Nếu các ngươi đều không có ý kiến gì, vậy ta cứ theo quy đinh mà làm, các thế lực ở Đại Hạ, từ nay về sau, Thương Vương Cung nắm quyền Đại Hạ, có ai không phục không?

Tần Vấn Thiên lướt qua một lượt, nhìn chằm chằm vào bọn họ. Những bá chủ kia tỏ vẻ lúng túng, Vương lão gia mở miệng:

- Bọn ta không đồng ý. Thương Vương Cung không có tư cách thống trị Đại Hạ.

Tần Vấn Thiên bước từng bước xuống lễ đài, đi qua phía Vương lão gia, cả khoảng không gian như ngừng lại, tất cả ánh mắt của mọi người đều đổ dồn vào Tần Vấn Thiên.

Nghe đồn thời gian trước, lúc các bá chủ muốn truy sát Tần Vấn Thiên, hắn đã từng phải rút lui. Sự việc đó, hình như lại chuẩn bị xuất hiện nữa, hơn nữa ngày đó Tần Vấn Thiên bị trọng thương, nhưng lúc này đây hắn vô cùng mạnh.

Các bá chủ không tự chủ được lùi về phía sau, cứ như vậy nhìn về phía Tần Vấn Thiên và Vương lão gia, xung quanh đều là chư vị bá chủ, nhưng không một ai dám ra tay với Tần Vấn Thiên.

- Ngươi không phục?

Tần Vấn Thiên sắc lạnh nhìn Vương lão gia, nói.

- Đúng, tất cả bọn ta đều không phục.

Vương lão gia nhìn chằm chằm vào Tần Vấn Thiên, bọn người kia đều hướng sự chú ý vào Vương lão gia, lần này bọn họ đều không biết nên tiến hay lùi.

- Rất tốt.

Tần Vấn thiên lạnh lùng, mi tâm hắn như thể xuất hiện một con mắt nữa, chỉ liếc qua đã làm cho Vương lão gia mơ hồ, ở đây chỉ có một mình hắn ta dám đối đầu với Tần Vấn Thiên, những người khác đều không dám.

- Đây cũng không phải lần đầu ngươi khiêu khích ta, lần trước ngươi định lấy người nước Sở ra uy hiếp ta, ta đã không tính toán, lần này người lại thích thành “chim đầu đàn”, như vậy ta đáp ứng ngươi.

Những lời của Tần Vấn Thiên vừa lọt vào tai của Vương lão gia, mọi người lập tức vây quanh hắn.

Vương lão gia đưa tay lên day mi tâm của mình, hắn ta phát hiện phải dùng đến ý chí nhưng vẫn không thể nào thoát khỏi được.

- Ngươi phá vỡ?

Mặt Vương lão gia trắng bệch, hắn ta không thoát khỏi ảo cảnh mà Tần Vấn Thiên tạo ra, đó biểu hiện mộng niệm của Tần Vấn Thiên đã vượt qua ý chí của hắn ta, làm hắn ta không thể thoát ra được.

- Đúng.

Tần Vấn Thiên thừa nhận, Vương lão gia u ám, sắc mặt như tro tàn.

- Binh Châu Thành Vương gia, xong.

Tần Vấn Thiên phất tay, ánh sáng chói lóa rực rỡ, che khuất cả bầu trời, áp lực như các ngôi sao đang rơi xuống, sức sát thương vô cùng lớn, căn bản là không thêt trốn thoát, Tần lão gia tuyệt vọng, không còn cách nào chống lại được Tần Vấn Thiên.

- Bành.

Đến cơ hội phản kháng cũng không có, Vương lão gia bị chính tay Tần Vấn Thiên giết chết, cơ thể tan thành mây khói.

Đế Tinh học viện lặng ngắt như tờ, bọn họ chăm chú nhìn cảnh này, Vuong lão gia có muốn phản kháng cũng không có cơ hội, bọn họ đã thấy Tần Vấn Thiên một chưởng giết chết Vương lão gia, như có ma lực vậy đó.

Các bá chủ mặt mũi tái nhợt, bọn họ thầm nghĩ:

- Sao lại chưa xuất hiện?

- Còn ai không phục?

Tần Vấn Thiên quan sát mọi người, giọng nói vẫn lạnh lùng như vậy.

Đúng lúc này Tần Vấn Thiên, bỗng ngẫng đầu hướng mắt ra xa.

- Tần Vấn Thiên, ngươi quá ngông cuồng rồi.

Một giọng nói cao ngạo truyền tới, Tần Vấn Thiên nhếch miệng, cười lạnh lùng, nụ cười chứa đựng ngàn vạn con dao sắc bén vậy, rốt cục cũng xuất hiện rồi, chờ hắn lâu quá rồi.

Đại Hạ này đất đai cằn cỗi, người không nhiều, nhưng Quân Ngự chỉ có một, việc Đan Vương điện bị tiêu diệt không thể giấu được hắn.

Hôm nay, hắn đến không phải chỉ có một người tới, bên cạnh còn có rất nhiều cường giả, bọn họ nhìn về phía Tần Vấn Thiên, ánh mắt tràn đầy tức giận.

- Ngươi đã tới.

Tần Vấn Thiên nhìn Quân Ngự, không nằm ngoài dự đoán, từ sáng sớm nay, hắn đã nhận được tin, Dược Hoàng cho người truyền tin tới, tin tức này có chút đặc sắc.

Ngày đó, trong Hoàng Cực Thánh Tông, Thánh Hoàng nói để bọn họ tự giải quyết vấn đề, Tần Vấn Thiên truy sát Tể Thu, thân phận của Thánh Hoàng như thế nào cũng không thay đổi được, Tể Thu bị giết là việc khó tránh, hắn không quan tâm đến một tử tôn nhiều như vậy.

Nhưng, Thánh Hoàng không quan tâm không có nghĩa là bá chủ Hoàng Cực Thánh Tông không quan tâm đến việc Tần Vấn Thiên làm xấu mặt bọn họ, hơn nữa sau khi hắn rời đi, có một nữ tử đã uy hiếp Hoàng Cực Thánh Tông, việc này nhất định phải nói rõ.

- Tần Vấn Thiên, nói cho ngươi biết một tin, hôn lễ của ngươi hôm nay, Dược Hoàng sẽ không tham gia.

Quân Ngự nhìn chằm chằm Tần Vấn Thiên.

- Ta biết.

Tần Vấn Thiên bình tĩnh nói, tin tức Dược Hoàng đưa tới đã nói rõ, có Hoàng Cực Thánh Tông cường giả đang đóng quân bên ngoài Dược Hoàng Cốc, không thể làm gì được, Dược Hoàng cũng không thể ra tay, mục đích của bọn họ chỉ có một, là để cho Dược Hoàng không thể rời khỏi Dược Hoàng Cốc.

- Hả?

Quân Ngự cau mày. Tần Vấn Thiên đã biết, Dược Hoàng thông báo cho hắn sao? Nhưng vì sao hắn lại dám tin tưởng như vậy, bọn họ đến đột ngột nhưng thế lực rất mạnh, Diệp Quốc Nhân Hoàng Diệp Thanh Vân cũng phải cân nhắc.

- Đát…đát…đát…

Đó là âm thanh thanh thúy truyền ra từ mặt thảm, dường như có quải trượng đang gõ vào mặt đất, đám người kia hơi nghi ngờ, nhìn theo âm thanh kia và cảm thấy khó hiểu.

Tần Vấn Thiên nhìn về phía đó, trái tim hắn rung động mãnh liệt, ánh mắt lập tức đỏ bừng và nhìn chằm chằm vào người kia.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.