- Tiểu tử, ngươi gọi ta là cái gì.
Cố lão đứng trên lưng yêu thú mình cưỡi, hai tay khoanh trước ngực, cười tủm tỉm nhìn Tần Vấn Thiên.
Tần Vấn Thiên cười cười, lần nữa hành lễ, nói:
- Vấn Thiên vấn an ngoại công.
- Ha ha, tốt, tốt.
Cố lão cũng tiến lên đỡ Tần Vấn Thiên dậy, khuôn mặt tràn ngập dáng vẻ tươi cười.
- Ngoại công, Khuynh Thành vốn đã định về thăm người, thể cốt người có khỏe không.
Mạc Khuynh Thành đem tiểu Hinh Nhi giao cho Mạc Vũ, nàng tiến lên phía trước mà ôm lấy cánh tay Cố lão, giống như đã trở lại thời kì thiếu nữ vậy.
- Tốt, ta khỏe lắm. Ta còn đang định trách cứ ngươi vài câu đây, ngươi lại đã chặn họng ngoại công trước rồi.
Cố lão sủng nịch xoa xoa đầu Mạc Khuynh Thành. Mạc Khuynh Thành nhu hòa cười.
- Lão sư, người vẫn khỏe chứ ạ?
Tần Vấn Thiên nhìn về phía Mạc Thương cười nói.
- Ta thì có thể không khỏe chỗ nào chứ. Ngược lại Hoan sư tỷ của ngươi, chỉ sợ đến giờ vẫn cứ là ở bên ngoài bề bộn giải quyết chuyện của ngươi thôi.
Mạc Thương cười nói.
- Qua mấy ngày nữa ta sẽ đi đón sư tỷ trở về Sở quốc.
Tần Vấn Thiên cười nói:
- Ta cùng Khuynh Thành muốn đại hôn, lão sư, đến lúc đó người cũng phải làm trưởng bối chứng kiến cho chúng ta đấy.
- Được, bộ xương già này trông vậy mà vẫn còn dùng tốt lắm, ta đợi đấy nhé.
Mạc Thương cao hứng gật đầu. Vị đệ tử xuất chúng nhất này của hắn cuối cùng cũng đem Sở quốc đệ nhất mỹ nữ năm đó rước về rồi. Mạc Khuynh Thành ấy thế mà lại là ngoại tôn nữ của Cố lão - lão sư của hắn.
- Khụ khụ.
Cố lão ho khan vài tiếng, khiến cho Mạc Thương xấu hổ cười nói:
- Lão sư, ta thay người làm chân chạy vặt.
- Ngươi cái tên gia hỏa không có tiền đồ này. Ngươi là lão sư của Vấn Thiên, lần này liền tiện nghi ngươi rồi. Ngày đại hôn sẽ để cho ngươi bình khởi bình tọa cùng ta.
Cố lão nói đùa, mọi người đều cười lớn. Quan hệ ba đời này thật khiến người ta cảm thấy ấm áp.
Tửu lâu nhã gian ồn ào náo nhiệt, mọi người đều vây quanh Tần Vấn Thiên hỏi rất nhiều, vui vẻ hòa thuận, hồi lâu mới lục tục tán đi.
Tần Vấn Thiên và Mạc Khuynh Thành cùng trở lại Mạc phủ, tên tiểu tử Mạc Phong kia còn lừa gạt Linh Duyệt tới Mạc phủ làm khách, người Mạc gia đương nhiên cao hứng vô cùng.
Một ngày sau đó, Tần Vấn Thiên và Mạc Khuynh Thành đều bận rộn trợ giúp tiểu Hinh Nhi, Mạc Phong, Mạc Vũ, Linh Duyệt tận lực cải biến thể chất. Tiểu Hinh Nhi tuổi nhỏ nhất, tố tạo tốt nhất, lại có sự trợ giúp của Tần Vấn Thiên và Mạc Khuynh Thành, đoán chừng tiểu nha đầu này đến năm mười tuổi là sẽ có thể câu thông tam trọng thiên, thượng võ Mệnh Tinh thần.
Lại qua thêm một ngày, Tần Xuyên mang theo người của Tần phủ rầm rộ kéo tới Hoàng thành Mạc phủ, huy động lực lượng toàn tộc Tần phủ để chuẩn bị một phần sính lễ thật hậu. Tuy rằng chẳng thể so bì với tài phú của Tần Vấn Thiên cùng với Mạc Khuynh Thành nhưng đây cũng đại biểu cho tâm ý của Tần Xuyên cùng cả Tần phủ, bọn hắn đều hết lòng hết sức muốn làm cho hôn lễ này thật hoàn mỹ.
Mạc gia đương nhiên là cao hứng, liền mở tiệc lớn, quý tộc tại Hoàng thành Sở quốc đều đến đây chúc mừng. Hai nhà nhân đó cũng ước định ngày đại hôn.
Vì thế, hoàng thất tuyên cáo thiên hạ, sẽ thiết yến toàn thành vào ngày đại hôn của Tần Vấn Thiên và Mạc Khuynh Thành, khoản đãi tất cả các nhân sĩ nào đặt chân đến Sở quốc Hoàng Thành, đồng thời Sở quốc cũng sẽ xuất động toàn bộ lực lượng để duy trì trật tự, khống chế nhân số ra vào Hoàng thành.
Sở quốc chấn động. Vô số người đã từng nghe qua danh tiếng của Tần Vấn Thiên đều hướng Sở quốc mà tới, muốn tận mắt chứng kiến xem lễ đại hôn này có thể làm lớn đến nhường nào mà lại khiến quân vương Sở quốc tuyên cáo thiên hạ thiết yến toàn thành.
Để tuyên bố tin tức đại hôn, Tần Vấn Thiên tự mình viết xuống từng phong thiệp mời, sau đó triệu hồi không ít tinh thần chiến thú thiện trường tốc độ, để chúng đem thiệp mời đưa đến Hoàng Cực Thánh Vực. Tần Vấn Thiên của ngày hôm này triệu hoán được tinh thần chiến thú có thể coi là đỉnh cấp yêu thú của Thiên Cương Cảnh, tinh thần nguyên lực dồi dào sung mãn đủ để giữ chúng tới Hoàng Cực Thánh Vực ở nơi xa xôi, lại chỉ cần một chút thời gian mà thôi.
Tần Vấn Thiên và Mạc Khuynh Thành danh chính ngôn thuận mà chung sống, hai người mỗi ngày ở bên nhau, ôm tiểu Hinh Nhi, tư thái như người phàm thường đến Hoàng thành Sở quốc du ngoạn, hưởng thụ nhạc thú của người bình phàm.
Thẳng đến một ngày, một đoàn cường giả rầm rộ mà kéo tới phía trên hoàng cung Sở quốc. Cửu đầu cường đại yêu thú của Thiên Cương Cảnh kéo theo long niện, bên trong long niện là một thân ảnh cuồng bá vô cùng, đầu đội vương miện, chính là chủ nhân Thanh Vân đế quốc. Vào thời khắc những người này hàng lâm Hoàng thành, cả hoàng cung Sở quốc chấn động. Trên không trung, những vị cường giả của Thanh Vân đế quốc phát ra khí thế khủng bố, hét lớn một tiếng:
- Sở thần Sở Vô Vi, nhanh chóng đến đây tiếp giá!
Thanh âm này làm chấn động khắp hơn mười dặm quanh hoàng cung, khiến cho vô số người ngẩng đầu nhìn về phía hoàng cung Sở quốc. Vào ngày thứ bảy, chủ nhân Thanh Vân đế quốc đã đến!