Thái Cổ Thần Vương

Chương 147: Chương 147: Rốt cục kết thúc!






Lạc Thiên Nhai đứng ngạo nghễ trên hư không, khí thế đáng sợ.

Mọi người ở dưới Sở Vương đài ngẩng đầu nhìn hắn, nội tâm dấy lên ba đào to lớn, bọn họ chưa từng thấy qua Thiên Cương cảnh, hôm nay trên Quân Lâm yến, dĩ nhiên nhìn thấy hai vị cường giả Thiên Cương cảnh.

Nhân vật như vậy, đối với bọn họ mà nói chỉ ở trong truyền thuyết, mà bây giờ, lại xuất hiện ở trước mắt của bọn họ.

- Này người, là cha của Lạc Thiên Thu sao, cha nào con nấy, xem ra Lạc Thiên Thu ở trong Đế Tinh Học Viện tu hành là có mục đích.

Trong lòng mọi người phỏng đoán, Lạc Thiên Thu có chỗ dựa như vậy, hắn cần gì phải lưu ở Đế Tinh Học Viện tu hành, mà không phải ở Cửu Huyền Cung, hiển nhiên là có mục đích.

- Phụ thân.

Lạc Thiên Thu đứng ở phía dưới, nhìn thoáng qua Lạc Thiên Nhai trong hư không, cúi đầu trầm mặc không nói.

Hắn thua Tần Vấn Thiên, hắn không thể hoàn thành sứ mạng của mình, cướp đoạt quán quân của Quân Lâm yến, hắn thẹn với cha của mình.

Ở Sở Quốc, hắn dĩ nhiên bại.

- Ngươi là ai?

Lạc Thiên Nhai nhìn Lạc Thiên Thu, thần sắc phong duệ hỏi.

Lạc Thiên Thu ngẩng đầu lên, nhìn phụ thân của hắn nói:

- Ta là Lạc Thiên Thu.

- Ngươi là Lạc Thiên Thu, trong đời của ngươi không có hai chữ nhát gan, Võ Đạo tu hành, người nào không có thất bại, ngươi có thể thắng được hết người trong thiên hạ sao?

Thanh âm của Lạc Thiên Nhai cuồn cuộn, quát lớn nói:

- Ngẩng đầu lên, ngươi là Lạc Thiên Thu, nhi tử của Lạc Thiên Nhai ta.

Thần sắc của Lạc Thiên Thu phong duệ như điện, nắm chặt song quyền, hắn là Lạc Thiên Thu, bại thì như thế nào, hắn chính là đệ tử của Cửu Huyền Cung, cái nhục ngày hôm nay, tương lai lấy máu tươi của Tần Vấn Thiên tẩy trừ.

Ngấc đầu lên, Lạc Thiên Thu lần thứ hai nhìn Tần Vấn Thiên, sát ý ác liệt không gì sánh được.

Tần Vấn Thiên là vết bẩn của cuộc đời hắn, hắn nhất định sẽ tẩy trừ.

- Lạc Thiên Nhai, ta nói thế nào có chút quen mặt, nguyên lai là con của ngươi.

Công Dương Hoằng nhìn thân ảnh trong hư không, mở miệng nói, hắn lại nhận thức Lạc Thiên Nhai.

- Công Dương Hoằng, ngươi rảnh rỗi chạy tới Sở Quốc liền cũng được, vì sao can thiệp sự tình của Cửu Huyền Cung ta.

Lạc Thiên Nhai lạnh lùng nói.

- Cửu Huyền Cung khinh người quá đáng, nhìn không được.

Công Dương Hoằng đáp lại nói.

- Hừ.

Lạc Thiên Nhai lạnh lẽo quát lên:

- Tại Sở Quốc, Cửu Huyền Cung ta hành sự, không cần người khác chen chân, lẽ nào ngươi nghĩ đến có ngươi ở đây, là có thể ngăn trở việc Cửu Huyền Cung muốn làm?

Nói xong, chỉ thấy Lạc Thiên Nhai đi xuống, uy thế khủng bố điên cuồng đánh về phía Công Dương Hoằng cùng với Tần Vấn Thiên.

Công Dương Hoằng giơ tay lên công kích, Tinh Thần Thiên Tí xuất hiện, hư không phát ra âm thanh răng rắc, phảng phất như là cái gì bể nát.

- Cửu Huyền Cung muốn làm gì, ta mặc kệ, nhưng hôm nay Tần Vấn Thiên đoạt quán quân của Quân Lâm yến, nếu như bởi vì ngươi bại ở trong tay hắn, Cửu Huyền Cung liền muốn trả thù, ta quyết không cho phép.

Công Dương Hoằng cường thế nói.

- Chỉ bằng ngươi, cũng phải cùng Cửu Huyền Cung đấu, hơi quá mức buồn cười rồi.

Lạc Thiên Nhai lần thứ hai đi xuống, lôi uy càn quét hư không, đám người Lạc Thiên Thu nhao nhao thối lui, duy chỉ còn lại có Tần Vấn Thiên cùng Công Dương Hoằng đứng ở dưới thừa nhận uy áp to lớn.

- Ta ngăn cản không được Cửu Huyền Cung làm việc, nhưng nếu như các ngươi vô liêm sỉ khi lấn vãn bối, Công Dương Hoằng ta giết tiểu bối của các ngươi cũng dễ như trở bàn tay.

Tinh Thần Thiên Tí lần thứ hai rung động, hai người đối chọi gay gắt.

- quán quân của Quân Lâm yến thì như thế nào, ta cũng muốn xem hắn có thể trưởng thành đến mức nào.

Ánh mắt của Lạc Thiên Nhai nhìn quét Tần Vấn Thiên, cực kỳ sắc bén, hắn chưa bao giờ tin có thiên tài có thể ở trên đường tu luyện một đường bằng phẳng, Võ Đạo chi lộ không ngừng tranh phong, có quá nhiều thiên tài ngã xuống, không có chấp niệm cùng vận khí cường đại, tuyệt không thể thành tựu cường giả.

- Cửu Huyền Cung ta sẽ không động hắn, nhưng ngươi, không được can thiệp bất cứ chuyện gì của Sở Quốc, đây là địa bàn của Cửu Huyền Cung ta.

Lạc Thiên Nhai bá đạo nói, Sở Quốc, là địa bàn của Cửu Huyền Cung hắn.

Cửu Huyền Cung không quan tâm người nào làm chủ Sở Quốc, nhưng Quân Vương của Sở Quốc phải giúp Cửu Huyền Cung ở Sở Quốc hành sự cung cấp tiện lợi lớn nhất, như chọn lựa nhân tài, tài nguyên, bất kỳ một Quân Vương nào, đều không được cãi lời.

Tới nâng đỡ Quân Vương nào, kia chỉ là một số người ở trung tầng, thượng tầng của Cửu Huyền Cung chưa bao giờ can thiệp bất cứ chuyện gì của Sở Quốc.

Cho dù Sở Quốc đổi Quân Vương, cũng không có quan hệ gì tới hắn, nhưng nhất định phải nghe lời.

- Ngươi yên tâm, ta không đến mức không có chuyện gì nhúng tay vào sự tình của Sở Quốc.

Công Dương Hoằng vẫn lạnh lùng đáp lại, nếu không phải hắn quả thực ưa thích Tần Vấn Thiên, hắn thậm chí sẽ không lấy tư thái như vậy xuất hiện ở trên chiến đài Quân Lâm yến.

Lạc Thiên Nhai không có nhìn Công Dương Hoằng nữa, mà nhìn về Đế Tinh Học Viện, nhìn Nhậm Thiên Hành nói:

- Lão sư, lâu ngày không gặp.

- Ta không có đệ tử như ngươi.

Nhậm Thiên Hành lạnh lùng nói.

- Lão sư hà tất như vậy, chúng ta sinh ở trên đời, tự nhiên truy cầu cảnh giới cao, dùng chút thủ đoạn là không thể tránh được, mặc dù ta thân ở Cửu Huyền Cung, nhưng như trước nhớ tới sư ân, sẽ không quên ân đào tạo của lão sư.

Lạc Thiên Nhai bình tĩnh nói, nhưng thần sắc của Nhậm Thiên Hành lại càng khó coi, tựa hồ đối với hắn hận thấu xương.

- Đạo bất đồng mà thôi.

Lạc Thiên Nhai lắc đầu, lập tức nhìn đám người Cửu Huyền Cung, mở miệng nói:

- Chúng ta đi.

Thoại âm rơi xuống, chỉ thấy từng bóng người bay lên trời.

Lạc Thiên Nhai nắm tay Lạc Thiên Thu, ánh mắt như trước liếc nhìn Tần Vấn Thiên một cái, cao cao tại thượng, nhìn Tần Vấn Thiên nói:

- Ta ngược lại muốn xem xem, quán quân của Quân Lâm yến có thể đạt được dạng thành tựu gì, Lạc Thiên Thu, hắn sẽ chờ ngươi.

Thoại âm rơi xuống, thân thể hắn chuyển qua, theo người Cửu Huyền Cung cuồn cuộn mà đi, rất nhanh liền biến mất ở chân trời.

Nhìn người Cửu Huyền Cung tiêu thất, nội tâm mọi người vẫn chấn động như trước, đây là Cửu Huyền Cung lần đầu tiên lấy tư thái như vậy xuất hiện ở trước mặt người đời, không có bất kỳ che giấu.

Bọn họ thế mới biết, nguyên lai sau lưng Sở Quốc, còn có một thế lực đáng sợ như vậy tồn tại, điều khiển Sở Quốc.

Ở trước mặt bọn họ, Sở Thiên Kiêu cũng không có quyền phát biểu.

- Công Dương Hoằng tiền bối, là cường giả Thiên Cương cảnh.

Mọi người lại nhìn Công Dương Hoằng, mắt lộ ra tôn kính.

Thiên Cương cảnh, nhân vật đỉnh phong của Sở Quốc, một người có thể lập pháp.

Một khi đến cảnh giới này, cực ít người còn sẽ lưu lại Sở Quốc.

Đương nhiên, nếu nói hôm nay người chói mắt nhất là ai, tự nhiên là Tần Vấn Thiên.

Dùng lực lượng tuyệt đối nghịch tập cướp đoạt quán quân của Quân Lâm yến, một đường đen đến cùng, không ai sẽ nghĩ tới, người sau cùng đứng ở đó, sẽ là Tần Vấn Thiên.

Hơn nữa, sau lưng hắn không chỉ có Đế Tinh Học Viện, còn có cường giả Thiên Cương cảnh.

Công Dương Hoằng, làm bạn với Tần Vấn Thiên quân lâm thiên hạ.

Đứng ở trên chiến đài Quân Lâm yến, hưởng thụ vinh quang vạn trượng.

- Tần Vấn Thiên, ngươi là kiêu ngạo của Đế Tinh Học Viện ta.

Chỉ thấy Nhậm Thiên Hành mỉm cười nói, nhìn Tần Vấn Thiên gật đầu, thời khắc này, người Đế Tinh Học Viện nhao nhao đứng ở đó, mắt nhìn Tần Vấn Thiên, trang trọng mà trang nghiêm.

- Quả thực đáng kiêu ngạo.

Phương hướng Mạc gia, mọi người nhao nhao đứng dậy, chúc mừng Tần Vấn Thiên.

Người Thần Binh Các cũng đồng thời đứng dậy, An Lưu Yên mặt hàm tiếu ý, nàng hiển nhiên không có dự liệu được, năm nay Quân Lâm yến sẽ đặc sắc như thế.

Sở Vương đài vô cùng an tĩnh, mọi người ghi nhớ thời khắc lịch sử này, bọn họ vĩnh viễn sẽ không bao giờ quên Quân Lâm yến hôm nay.

Bọn họ cảm kích Tần Vấn Thiên, cảm kích tất cả thiên tài trẻ tuổi trên chiến đài, vì bọn họ dâng hiến một hồi Quân Lâm yến hoa mỹ như vậy.

Vứt bỏ hết thảy ân oán không nói, bọn họ đều đáng kiêu ngạo.

Công Dương Hoằng đứng ở bên cạnh Tần Vấn Thiên, vỗ vỗ bờ vai của hắn, mặt hàm tiếu ý, sau đó hắn nhìn về phía phương hướng khán đài, nhìn Mục Nhu nói:

- Mục nha đầu, ngươi có nghĩ kỹ muốn ta thực hiện cam kết gì chưa.

Mục Nhu sửng sốt một chút, sau đó mặt hàm mỉm cười:

- Tiền bối cũng đừng tưởng thật, bức tranh đó coi ta tặng cho tiền bối.

Mục Nhu biết Thiên Cương cảnh mạnh mẽ, cùng nàng đối thoại như vậy, là có trọng lượng cỡ nào.

- Nếu như ngươi nghĩ kỹ, viết ra để ở trong trúc lâm, ta trở về liền thấy.

Công Dương Hoằng nở nụ cười, sau đó nhìn về phía Sở Thiên Kiêu:

- Không nên quên việc ngươi đáp ứng, sáng sớm ngày mai, Tần Vấn Thiên cần nhìn thấy phụ thân của hắn.

Công Dương Hoằng nói như đương nhiên, mọi người biết lực ảnh hưởng của một vị Thiên Cương cảnh mạnh bao nhiêu.

Lạc Thiên Nhai cứ như vậy rời đi, người Cửu Huyền Cung không có tìm Tần Vấn Thiên gây rối, thật chẳng lẽ chỉ bởi vì Lạc Thiên Nhai độ lượng?

Mặc dù hắn có khí phách như vậy chờ Tần Vấn Thiên trưởng thành, nhưng những người khác của Cửu Huyền Cung thì sao?

Xét đến cùng, là bởi vì có Công Dương Hoằng tồn tại, cùng với hắn uy hiếp, bằng không, hôm nay cục diện này, sẽ không dễ dàng kết thúc như vậy.

Một vị Thiên Cương cảnh, nếu như không thể tru diệt, kết thành hận thù, kia chính là đại tai họa.

- Vãn bối đáp ứng, liền sẽ không đổi ý.

Sở Thiên Kiêu nói.

- Được.

Công Dương Hoằng gật đầu, sau đó lại nhìn về phía Tần Vấn Thiên, cười nói:

- Nỗ lực tu hành.

Dứt lời, chỉ thấy thân thể hắn bay lên trời, bay lượn trên hư không, chỉ nghe một thanh âm trực tiếp đi vào trong tai Tần Vấn Thiên.

- Tại Sở Quốc hành sự cẩn thận, Sở Quốc mấy nghìn năm lịch sử, nội tình thâm hậu, Sở Quốc Hoàng thất cũng xuất hiện mấy nhân vật, về sau mặc dù không tin tức, nhưng ai cũng không biết Hoàng thất nội tình sâu đậm, bởi vậy mặc dù là ta cũng không thể áp bách bọn họ quá chặt, bằng không có lẽ sự tình này sẽ không dễ dàng kết thúc như vậy, trước khi ngươi không có đủ thực lực, không nên đi đụng Hoàng thất.

Thanh âm của Công Dương Hoằng chỉ có Tần Vấn Thiên có thể nghe được, làm cho Tần Vấn Thiên rùng mình.

Xem ra, Công Dương Hoằng không có kiên trì muốn thả Tần Hạo ra cũng là có nguyên nhân, đích xác, Sở Quốc Hoàng thất giống như Đế Tinh Học Viện, đều có nội tình thâm hậu.

Lúc trước Đế Tinh Học Viện có thể làm cho Cửu Huyền Cung nhượng bộ, như vậy Hoàng thất cũng có lá bài tẩy không muốn người biết.

Các đại thế lực trong lúc đó đánh cuộc, còn lâu mới đơn giản như hắn tưởng tượng.

Bây giờ, mặc dù thu được quán quân của Quân Lâm yến, nhưng như trước trọng trách thì nặng mà đường thì xa.

Cũng may, phụ thân của hắn Tần Xuyên, rốt cục có thể đi ra.

Nghĩ vậy, nội tâm Tần Vấn Thiên có chút vui vẻ.

Rốt cục, có thể nhìn thấy phụ thân rồi sao.

Đôi mắt của Tần Dao hơi có chút ướt át, nhìn thân ảnh ngạo nghễ trên chiến đài kia, đệ đệ của Tần Vấn Thiên hắn, cướp đoạt quán quân của Quân Lâm yến, bị vô số người sùng bái coi trọng.

Hơn nữa, hắn thực sự cứu được phụ thân ra.

Cách Tần Vấn Thiên ly khai Thiên Ung Thành, lúc này mới một năm, sáng mai phụ thân đi ra, hắn nhất định sẽ vì Vấn Thiên mà cảm thấy tự hào!

&

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.