Thái Cổ Thần Vương

Chương 125: Chương 125: Tái hiện kiếm quang






Ánh mắt của Tần Vấn Thiên đột nhiên nhìn qua Tư Không Minh Nguyệt, trong con ngươi sáng rực cũng có một tia nhuệ khí.

Theo Mạc Khuynh Thành nói, Thái tử Tuyết Vân Quốc Tiêu Luật không tầm thường, thiên phú xuất chúng, dã tâm cực lớn, ở Tuyết Vân Quốc địa vị cực cao, hơn nữa lần trước việc của Tần Dao, rất có khả năng bị hắn lợi dụng.

Tư Không Minh Nguyệt nhìn hắn, đôi mắt bình tĩnh trước sau như một, sau đó chậm rãi xoay người, ở trên chiến đài thứ nhất ngồi xuống, dường như hết thảy đã không quan hệ tới hắn.

Cũng ở lúc này, chỉ thấy trên chiến đài thứ bảy, một bóng người bỗng nhiên đạp một cái, nhất thời thân thể hắn như chim nhạn nhảy lên chiến đài thứ tám, hơn nữa vẫn chưa đình chỉ, tiếp tục tiến lên, tới đến chiến đài thứ chín, đứng ở trước người Tần Vấn Thiên.

Người này chính là Lục Dạ, là một thanh niên hình thể có chút cường tráng, tuổi cũng không nhỏ, nhưng thời điểm chạy tốc độ mềm mại, hiển nhiên có thân pháp rất tốt.

- Có ý tứ, không nghĩ tới Âu Thần không có xuất thủ, thứ nhất ra tay với Tần Vấn Thiên là người Tuyết Vân Quốc, nghe nói Tiêu Luật ở Tuyết Vân Quốc có uy vọng rất cao, hơn nữa nhân duyên cực tốt, thiên tài Tuyết Vân Quốc này, có lẽ cùng Tiêu Luật quan hệ không kém.

Trong lòng mọi người nghĩ, Lục Dạ chạy tới trước mặt Tần Vấn Thiên, hắn không có nói một câu, chỉ nhìn chằm chằm Tần Vấn Thiên, thật giống như liệp giả nhìn chằm chằm con mồi của mình.

Tần Vấn Thiên nhìn đối phương, này người có chút lão thành, cho người ta một loại cảm giác trầm ổn, kinh nghiệm chiến đấu hẳn rất phong phú.

Ngón tay sờ sờ Thần Văn Giới, bàn tay Tần Vấn Thiên xuất hiện một thanh Phương Thiên Họa Kích, chỉ thấy hắn mở miệng nói:

- Thần Văn trong Phương Thiên Họa Kích này đã bị ta phá hủy, không phải Thần binh, công kích không có tăng phúc, có thể tra nghiệm.

Chỉ thấy một lão giả hư không dạo bước, hàng lâm đến bên cạnh Tần Vấn Thiên, tiếp nhận Phương Thiên Họa Kích kiểm tra, sau đó gật đầu:

- Đích xác không phải Thần binh, không có tăng phúc, có thể sử dụng.

- Người này, dĩ nhiên phá hủy Thần Văn trong một kiện Thần binh, thật đúng là xa xỉ, Thần Văn Đại Sư chính là giàu có a.

Rất nhiều người trong lòng âm thầm hô, bây giờ Tần Vấn Thiên muốn sử dụng Binh Khí sao, xem ra ở thời điểm tranh đoạt chín vị trí đầu, hắn cảm nhận được áp lực không nhỏ.

- Hừ.

Lục Dạ cười lạnh, trên người của hắn có khí thế cuồng bạo bộc phát ra, sau đó Tinh Hồn hiển hiện, chính là Thú Tinh Hồn, một con Yêu Thú vô cùng khổng lồ, đầu sinh loan giác, như Ngưu Thần, khí tức cuồng dã điên cuồng bạo phát, âm thanh bùm bùm truyền ra, thân thể Lục Dạ như bành trướng lớn lên.

- Ngưu ca ca nhẹ một chút a.

Cửu Dạ ở bên cạnh cười hì hì nói, sau đó một tiếng trống truyền ra, chiến đài như rung động, Lục Dạ đạp bước, đi về phía Tần Vấn Thiên.

- Đùng, đùng, đùng...

Khí thế của Lục Dạ càng ngày càng mạnh, cả người lại như hóa thành một Phong Ngưu, điên cuồng bôn tẩu về phía Tần Vấn Thiên.

Bàn tay của Tần Vấn Thiên nắm chặt Phương Thiên Họa Kích, thời điểm đối phương mang theo lực trùng kích cuồng bạo công tới, chân đạp một cái, Thanh Long thức nở rộ, như có một con Thanh Long hư ảnh rít gào, công kích về phía trước.

- Ầm ầm!

Thanh Long hư ảnh nổ tung, trong nháy mắt Lục Dạ tiến nhập trạng thái bùng nổ, bàn tay chụp phía trước, còn muốn tay không bắt được Phương Thiên Họa Kích của Tần Vấn Thiên.

Tần Vấn Thiên di động, sử dụng Cửu Thiên Côn Bằng Quyết, tốc độ cực nhanh, nhưng đối phương theo đuổi không bỏ, chiến đài nổ vang.

- Loại Thú Tinh Hồn này phòng ngự, mạnh bao nhiêu?

Tần Vấn Thiên cười lạnh một tiếng, cước bộ tầng tầng lớp lớp đạp một cái, Phương Thiên Họa Kích lần thứ hai đâm ra, phát ra tiếng rít gào sắc bén, lực lượng không biết khủng bố đến mức nào.

- Ô...ô...n...g!

Cơ thể của Lục Dạ hơi lệch, thân thể dịch ra Phương Thiên Họa Kích, thân hình khổng lồ nhìn như vụng về, nhưng cực kỳ mẫn duệ, đồng thời hắn trực tiếp mang theo khí thế bành trướng ép tới Phương Thiên Họa Kích, tay trái vươn ra, chế trụ Phương Thiên Họa Kích, thân thể tiếp tục va đập về phía Tần Vấn Thiên.

Mọi người phát hiện, giờ khắc này toàn thân Lục Dạ đều bao phủ một tầng yêu quang, khí thế khiến người ta sợ hãi, lực va chạm này có lẽ núi cũng bị đụng nát.

- Đây chính là Phong Ngưu Bào Hao của Ngưu ca ca a, Thần Thông Địa cấp trung phẩm, hơn nữa cần lấy tinh hoa của Yêu Thú ngưu loại mới có thể tu thành.

Cửu Dạ cười hì hì nói, Lục Dạ đã mang theo Thần Thông đáng sợ đánh về phía Tần Vấn Thiên.

Thời điểm thân thể Lục Dạ tới gần Tần Vấn Thiên, cỗ khí thế kinh khủng này để Tần Vấn Thiên cảm giác vạn mã bôn đằng, cuồng phong đụng vào trên người của hắn.

Thần Nguyên trong Tinh Thần Luân Mạch bạo phát, tay trái của Tần Vấn Thiên bỗng nhiên oanh ra, Lạc Sơn Chưởng khủng bố như một ngọn núi cao chân chính đập xuống, đánh vào công kích của Lục Dạ.

Ở một sát na va chạm kia, mọi người như thấy được một cỗ khí lưu cuồng bạo đang điên cuồng lưu động.

- Gánh được?

Cửu Dạ lộ ra thần tình ngạc nhiên, Lục Dạ công kích mạnh bao nhiêu nàng rõ ràng, đây tuyệt đối là công kích kiểu bạo tẩu, Tần Vấn Thiên lấy thực lực Luân Mạch cảnh thất trọng, làm sao có thể dùng chưởng pháp gánh vác được?

Nàng cũng không biết, Tần Vấn Thiên lấy Nguyên Lực của Tinh Thần trên Ngũ Trọng Thiên ngưng tụ thành Thần Nguyên, thậm chí bao gồm Thần Văn Nhị giai Sơn Chi Thần Văn ngưng tụ thành lực lượng Thần Nguyên, lại oanh ra Lạc Sơn Chưởng, mới có lực công kích đáng sợ như thế, cứng rắn đón đối phương trùng kích.

- Hống.

Lục Dạ nổi giận gầm lên một tiếng, thân thể điên cuồng mang theo Tần Vấn Thiên cùng nhau trùng kích, lao về phía dưới sàn chiến đấu, muốn cứng rắn đụng Tần Vấn Thiên rơi khỏi chiến đài.

- Buông tay.

Tần Vấn Thiên nhìn Lục Dạ nói, ánh mắt của hắn đột nhiên trở nên cuồng ngạo, để Lục Dạ như muốn thần phục.

- Lăn xuống.

Lục Dạ gầm thét, tuy Tần Vấn Thiên ra sức chống lại, nhưng vẫn bị Lục Dạ không ngừng đẩy tới biên giới chiến đài, không ít người đều khẩn trương nhìn chằm chằm một màn này.

Lẽ nào, Tần Vấn Thiên ở trận đầu vòng thứ hai, đã bị đào thải sao?

- Muốn chết.

Tần Vấn Thiên gầm lên một tiếng, để đám người có chút kinh ngạc, nghĩ không ra vì sao Tần Vấn Thiên có thể nói ra lời ngông cuồng như thế.

Lúc này, Thần Nguyên trong cơ thể Tần Vấn Thiên đang điên cuồng hội tụ, ngưng tụ thành Kiếm Chi Thần Văn, bây giờ loại Thần Văn Nhất giai này, Tần Vấn Thiên có thể ở thời gian rất ngắn ngưng tụ thành.

Thần Văn hình kiếm hội tụ, ở trong Luân Mạch của Tần Vấn Thiên hóa thành một thanh kiếm sắc bén khủng bố, lúc này người bên ngoài căn bản không biết, Lục Dạ càng muốn oanh Tần Vấn Thiên xuống đài.

- Phốc...

Tần Vấn Thiên hé miệng, một sát na này, trong miệng hắn phun ra từng đạo kiếm quang rực rỡ, vô cùng sắc bén.

- A...

Tiếng hét thảm truyền ra, động tác của Lục Dạ nháy mắt ngừng lại, trong miệng Tần Vấn Thiên phun ra lợi kiếm phá tan Yêu khí bảo hộ, xông vào ánh mắt của hắn, trực tiếp đâm vào trong mắt, khí thế của Lục Dạ điên cuồng tiết ra ngoài, Thần Nguyên hội tụ kiếm quang tiêu thất, nhưng tạo thành thương tổn với Lục Dạ đã chú định.

- Cút.

Tần Vấn Thiên đã đến biên giới chiến đài bắt được thân thể Phong Ngưu, trực tiếp ném ra chiến đài.

Nghịch chuyển đột nhiên phát sinh để đám người cảm giác kinh ngạc, ánh mắt nhìn Tần Vấn Thiên càng thêm cổ quái.

Miệng phun lợi kiếm, người này, lại còn có năng lực như vậy, thật đúng là ngoài dự đoán mọi người a.

Thần sắc của Âu Thần hơi biến hóa, hắn chính mắt thấy qua Tần Vấn Thiên miệng phun chưởng ấn, nhưng bây giờ, chiêu này của hắn tựa hồ càng thêm lợi hại, trực tiếp lấy miệng phun lợi kiếm, khiến cho người khó lòng phòng bị.

Thậm chí, giống như hắn chiến thắng Giang Tú, Tần Vấn Thiên không chuyên kiếm thuật, kiếm từ đâu tới?

Trên khán đài, phương vị Mạc gia, bên cạnh Mạc Khuynh Thành, ánh mắt của phụ thân nàng lóe lên phong mang, thấp giọng nói:

- Tiểu tử này, Luân Mạch vô cùng thông thuận a, nhưng hắn là làm sao làm được miệng phun lợi kiếm?

Không chỉ hắn, Nguyên Phủ cảnh của Đế Tinh Học Viện, cùng với các đại thế lực cũng đều hiếu kỳ, Tần Vấn Thiên là làm sao làm được.

Loại năng lực này là rất hiếm thấy, chưa từng nghe nói có vị cường giả nào biết, lẽ nào Tần Vấn Thiên lĩnh ngộ thành? Như vậy ngộ tính của hắn, quả thực cần cân nhắc lần nữa.

So với việc Lục Dạ bị đâm mù chiến bại, bọn họ quan tâm hơn Tần Vấn Thiên là làm sao làm được, cũng không thể nói những người này lãnh huyết vô tình, chỉ là ở thế giới Võ Đạo, phần lớn người bọn họ đã quen sinh tử hoặc trọng thương, trên võ đài Quân Lâm yến, năm nào không có mấy thiên tài ngã xuống, trọng thương là thường gặp.

Nhưng người Tuyết Vân Quốc không nghĩ như vậy, Lục Dạ không chỉ bại, hơn nữa ánh mắt bị đâm mù, ý nghĩa hắn mất đi thực lực khiêu chiến những người khác, cuộc chiến với Tần Vấn Thiên, cũng là trận chiến cuối cùng của hắn.

- Khiêu chiến thì thôi đi, mang đến Hoàng cung trị thương.

Sở Thiên Kiêu bình tĩnh nói, có mấy bóng người dạo bước đi ra, tiếp Lục Dạ trọng thương đi, sau đó cưỡi Yêu Thú bay lên không.

Sau khi Lục Dạ chiến bại, mọi người đối với thực lực của Tần Vấn Thiên dự đoán thêm lần nữa, có thể miệng phun lợi kiếm, tuyệt đối không thể cận thân chiến đấu với Tần Vấn Thiên, bằng không thời điểm chiến đấu bị kiềm chế, trong miệng đối phương phun một thanh kiếm, ngươi còn chống lại như thế nào? Kết cục của Lục Dạ, chính là chứng minh tốt nhất.

Mười tám người, sau khi đánh một trận, còn thừa 17 người.

- Xem ra, xác suất Tần Vấn Thiên tranh đoạt chín vị trí đầu sẽ càng lớn.

Rất nhiều người thầm nghĩ, có chút hối hận ở Túy Diệu Lâu không mua Tần Vấn Thiên thu được chín vị trí đầu, bây giờ tỉ lệ bồi của Túy Diệu Lâu, có lẽ đã lần nữa điều chỉnh, hiện tại lại mua, phải dựa theo tỉ lệ bồi mới tính toán.

Thời khắc này Phàm Nhạc có chút kích động, hắn là cược toàn bộ thân gia a, nếu như Tần Vấn Thiên có thể nhảy vào chín vị trí đầu... Không, tiền tam, vậy thì quá tốt.

Tư Không Minh Nguyệt xoay người lại, nhìn Tần Vấn Thiên, trong mắt lóe lên một đạo lệ mang.

- Vòng thứ nhất thắng bại bất phân, như vậy hiện tại, tiếp tục cuộc chiến chưa xong đi.

Lúc này Tư Không Minh Nguyệt còn chưa mở miệng, Tần Vấn Thiên liền chậm rãi nói, sau đó chỉ thấy hắn tay cầm Phương Thiên Họa Kích, dạo bước về phía Cửu Dạ.

Phương Thiên Họa Kích kéo trên mặt đất, ma sát chiến đài, phát ra thanh âm chói tai, khí thế trên người Tần Vấn Thiên đang không ngừng kéo lên.

Lúc này Tần Vấn Thiên cho người ta một loại cảm giác, cuồng ngạo, bất kham, nếu ta xuất kích, ai dám so tài, loại khí thế này, phảng phất như khắc vào trong xương, trong lúc lơ đãng, nở rộ mà ra, gần giống như một cường giả tuyệt thế.

Hắn dạo bước ở đó, nhưng bễ nghễ thiên hạ!

Giờ khắc này, Cửu Dạ cảm thấy một cỗ khí thế áp bách đáng sợ đập vào mặt!

&

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.