Thái Cổ Thần Vương

Chương 1181: Chương 1181: Tao ngộ khi bái sư (1)




Tần Vấn Thiên hơi có chút bất ngờ. Tuy biểu hiện của hắn qua ba vòng khảo hạch đều không tệ, thế nhưng dù sao Đông Thánh bệ hạ cũng là đại năng của Tiên vực, thực lực mạnh mẽ đến bực nào. Người như vậy muốn thu một đệ tử, toàn bộ Tiên vực cũng có thể sôi trào. Mặc dù tin tức mới truyền ra, đã có vô số người từ Tiên vực tìm đến hàng lâm vào Hoàng cực Thánh vực cái thế giới lạp tử này rồi.

Hắn biết rõ bản thân mình cách Đông Thánh Tiên Đế còn xa lắm. Đây cũng có thể bao gồm hai chữ thiên phú. Trong mắt những đại năng loại này, người có thiên phú tốt đều nhìn thấy rất nhiều. Một câu nói của lão có thể khiến cho vô số thiên tài tài ba trác tuyệt tìm đến nương tựa.

Ngươi thiên tài đi nữa, giá trị có thể so sánh được với bất kỳ một nhân vật đại năng ở đây hay sao?

Những người này đều một mực cung kính với Đông Thánh bệ hạ. Thiên tài trong mắt lão cũng chỉ là một người tiềm lực lớn mà thôi.

Tần Vấn Thiên đã chuẩn bị tâm lý thật tốt để tiếp thụ khảo nghiệm tàn khốc hơn nữa. Hắn nghĩ đến khảo nghiệm phía sau khó hơn. Dù sao bảy người kia cũng không kém hơn hắn bao nhiêu. Hiện tại xem ra là như thế.

Đông Thánh Tiên Đế lại trực tiếp điểm danh hỏi hắn có muốn bái sư hay không.

- Là vì Thanh nhi sao?

Tần Vấn Thiên hít sâu một hơi, trong lòng có chút dao động. Đây chính là cường giả Tiên vực siêu cấp. Chỉ cần bái sư với lão, Hoàng Cực Thánh tông ở trước mặt hắn chẳng là cái gì.

- Tần Vấn Thiên, chúc mừng.

Bất tử Tiên Vương mỉm cười nói, khẽ gật đầu với Tần Vấn Thiên.

- Chúc mừng, có cơ hội bái nhập môn hạ bệ hạ.

Những Tiên Vương khác cũng đua nhau cười nói. Ngay cả Diễm Uyên cũng không còn biểu lộ sắc lạnh với Tần Vấn Thiên. Tuy trong lòng lão có chút bất ngờ. Nhưng nếu bệ ra đã quyết định, lão đành phải nhìn nhận Tần Vấn Thiên.

Cách nơi Tiên vực xa xôi vô tận này, Trường Thanh đại đế và Thanh nhi đứng ở một khối, nhìn tình hình phía trước. Trường Thanh đại đế cùng con gái của mình chứng kiến toàn bộ quá trình khảo nghiệm. Thậm chí, bọn họ có thể nghe được giọng nói của những người kia. Lúc này trên gương mặt góc cạnh rõ nét của Trường Thanh đại đế hiện lên vẻ tươi cười, nói:

- Thanh nhi, nếu Đông Thánh đáp ứng sẽ không nuốt lời, lại cố ý cho chúng ta chứng kiến toàn bộ quá trình. Tuyệt đối không cố ý gây khó khăn cho hắn. Chỉ cần hắn có thiên phú liền cho hắn cơ hội. Thực sự Đông Thánh đã làm được rồi. Tuy người này vẫn chưa thể hiện chênh lệch hơn so với những người khác, nhưng Đông Thánh vẫn trực tiếp lựa chọn hắn.

- Dạ.

Thanh nhi ứng tiếng giòn tan, trong đôi mắt dường như cũng có chút cao hứng. Gương mặt lãnh đạm có vẻ nhu hòa hơn rất nhiều.

Lúc này trong tiệc rượu, Tần Vấn Thiên hít sâu một hơi, nhìn Đông Thánh Tiên Đế. Hắn biết bản thân mình tới tham gia lần khảo nghiệm này là vì lý do gì. Hiện tại Đông Thánh bệ hạ đưa ra lời mời, mặc dù có chút bất ngờ nhưng kết cục vẫn là viên mãn. Sau khi bái nhập môn hạ Đông Thánh Tiên Đế, hắn sẽ nỗ lực tu hành, sẽ không cô phụ hảo ý của Thanh nhi.

- Vãn bối tự nhiên nguyện ý.

Tần Vấn Thiên đáp lại.

Mọi người đều tươi cười. Bọn họ cũng không ai bất ngờ. Đông Thánh bệ hạ thu đệ tử ngay cả nhân vật Tiên Vương cũng động lòng. Huống chi là Tần Vấn Thiên. Hắn không có bất kỳ lý do nào để cự tuyệt. Chuyện này đối với hắn là kỳ ngộ thiên đại.

- Nếu đã nguyện ý còn không mau bái sư đi.

Đông Thánh Đình đứng bên cạnh Đông Thánh bệ hạ, mở miệng nói với Tần Vấn Thiên.

Tần Vấn Thiên gật gật đầu, lập tức đi lên trước một bước, hành lễ đối với Đông Thánh Tiên Đế. Hắn lập tức quỳ xuống đất, cung kính nói:

- Đệ tử Tần Vấn Thiên, bái kiến tôn sư.

- Đứng lên đi.

Đông Thánh Tiên Đế phất tay. Một cỗ đại lực nâng thân thể của Tần Vấn Thiên, khiến cho hắn đứng dậy, cười nói:

- Nếu bái nhập môn hạ của ta, đương nhiên ta có nghĩa vụ phụ trách tu hành cho ngươi. Hẳn là ngươi xuất thân từ hạt thế giới này a?

- Vâng.

Tần Vấn Thiên gật đầu đáp.

- Ừ.

Đông Thánh Tiên Đế khẽ vuốt cằm:

- Hạt thế giới có thể có thiên phú như vậy quả thật đáng quý. Nhưng tất nhiên cũng thiếu một số huấn luyện tàn khốc. Thiên phú tốt cũng cần mài giũa đánh bóng mới có thể thành tài. Vô luận là con trai ruột của ta hay là đệ tử của ta, không thể chỉ dựa vào sự che chở của ta. Nếu không có hữu dụng gì, chỉ có thể là tài trí bình thường.

- Đệ tử hiểu rõ.

Ý nghĩ của bản thân Tần Vấn Thiên cũng rất phù hợp với ý của Đông Thánh Tiên Đế.

- Ngươi có thể hiểu rõ là tốt. Ngươi đừng tưởng rằng bái nhập môn hạ ta là có thể vượt qua những ngày tháng thư giãn thích ý.

Đông Thánh Tiên Đế chậm rãi lên tiếng, lập tức nhìn Diễm Uyên nói:

- Diễm Uyên, dưới trướng ngươi có một quân đoàn thâm uyên, thường xuyên chinh phạt chiến đấu. Ngày thường ta không thể chỉ giáo tu hành của hắn, vậy phó thác hắn cho ngươi. Ngươi không cần chiếu cố đặc thù đối với hắn, cứ ma luyện cho hắn trở thành một thành viên của quân đoàn thâm uyên.

- Quân đoàn thâm uyên.

Chư Tiên Vương hơi kinh ngạc. Quân đoàn này bọn họ có nghe thấy. Chính là một quân đoàn chinh phạt dưới trướng của Diễm Uyên. Cực kỳ hà khắc. Tỷ lệ tử vong cực cao. Nhưng những người xuất thân từ quân đoàn này đều rất lợi hại. Thậm chí có số ít người đã trở thành nội thị trong tiên cung của Đông Thánh bệ hạ. Không ngờ Đông Thánh bệ hạ muốn đưa đệ tử mới thu vào ma luyện trong quân đoàn thâm uyên.

Không thì sao? Tâm tư của Đông Thánh bệ hạ, bọn họ không có cách nào đo lường được.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.