Thái Cổ Thần Vương

Chương 116: Chương 116: Tề tụ Sở Vương đài






- Vừa rồi là chuyện gì xảy ra?

Trong trời đêm của Đế Tinh Học Viện, có thanh truyền khẽ hô ra.

Một sát na kia, quang mang đốt sáng Đế Tinh Học Viện, bọn họ dường như thấy được mảnh Tinh Không thứ hai, một màn này quá mức kỳ diệu.

Thân thể Thiên Hà Điện thủ các lão nhân run rẩy càng lợi hại, nhìn thân ảnh trẻ tuổi tuấn tú đi ra Thiên Hà Điện, trong đôi mắt hắn cực kỳ nóng bỏng.

Tuy chỉ có một sát na, nhưng hắn dĩ nhiên đi lên tầng thứ sáu của Thiên Hà Điện, người này, là làm được như thế nào?

- Quá kinh khủng.

Thời khắc này Tần Vấn Thiên vẫn còn buồn bực, thời điểm bước lên tầng thứ năm, hắn phát hiện văn lộ ở đó lưu động, hội tụ thành quyền mang từ trên áp bách xuống, vô cùng cuồng mãnh, đánh cho hắn khó có thể chịu đựng, hắn bằng ý chí phá tan tầng trói buộc kia, bước vào Thiên Hà Điện tầng thứ sáu.

Nhưng hắn ở tầng thứ sáu chỉ một sát na, thấy được bầu trời đầy sao như đều hóa thành quyền mang vẫn lạc, hội tụ vào một chỗ đánh tới về phía hắn, suýt nữa không có lấy mạng của hắn, để hắn trực tiếp bị áp bách trở về tầng thứ năm.

Bởi vì ý chí trọng thương, hắn ngay cả tầng thứ năm cũng khó lưu lại, Tần Vấn Thiên liền không thể làm gì khác hơn là dứt khoát đi ra Thiên Hà Điện, chỉ để lại một chùm ánh sáng lộng lẫy.

- Ta muốn đi bế quan tu hành.

Tần Vấn Thiên đi ra, câu thứ nhất là muốn tu hành.

- ...

Ánh mắt của Phàm Nhạc lóe lóe, biến thái hỗn đản súc sinh này, chẳng lẽ không biết bản thân vừa mới làm cái gì sao?

- Sáng mai chính là Quân Lâm yến.

Trầm ngâm một sát na, Phàm Nhạc nhìn Tần Vấn Thiên nói.

- Ta muốn tu hành.

Tần Vấn Thiên nhìn Phàm Nhạc nói, lập tức bước nhanh rời khỏi nơi này.

Ánh mắt mập mạp sửng sốt một chút, tùy tiện nói:

- Lẽ nào đến thời khắc mấu chốt?

Lại nói tiếp, Tần Vấn Thiên ở trong Thiên Hà Điện ngây người nhiều ngày như vậy, nhất định có rất nhiều cảm ngộ, mập mạp không tin tưởng tên khốn kia sẽ uổng phí mấy ngày này.

Vừa rồi hắn chính mắt thấy, nhiều ngày vắng lặng, rốt cục bộc phát ra hào quang óng ánh.

Đáng tiếc duy nhất là không có khán giả... Mập mạp, quá buồn bực.

Nghĩ vậy, mập mạp kéo thân thể chạy theo Tần Vấn Thiên, thịt mỡ trên người run lên một cái.

Đế Tinh Học Viện vẫn an tĩnh như vậy, lúc này, kỳ thực có rất nhiều người không bình tĩnh, bọn họ vẫn luôn ở Đế Tinh Học Viện, bảo vệ mảnh thần thánh chi địa này, dường như vĩnh viễn biến mất trong bóng đêm, cực ít đi ra ngoài, thậm chí lúc bọn hắn đi ra, cũng không có người biết bọn họ là ai.

Tần Vấn Thiên đích xác trở về bế quan tu hành, mặc dù ngày mai là Quân Lâm yến, nhưng hắn rất muốn tiêu hóa cảm ngộ mấy ngày qua, những thứ kia, đều có thể để thực lực của hắn lần thứ hai vượt qua một bước, mà từng bước một điệp gia lên, liền có thể để hắn hoàn thành loại lột xác nào đó.

Nên hắn vừa về nơi ở, liền tiến nhập trong giấc mộng, đó là chính hắn tạo mộng.

Ở bên người của hắn, có rất nhiều Tinh Thạch, Tinh Thạch này lúc nào cũng có thể dùng đến.

Một đêm này ở tiểu viện của Tần Vấn Thiên, tinh quang cực kỳ rực rỡ, trên thiên khung, quang mang của hai viên Tinh Thần vương vãi xuống, bao phủ Tần Vấn Thiên ở trong mộng đạo.

Mặc dù ở vào trạng thái ngủ quen thuộc, nhưng song Tinh Hồn của Tần Vấn Thiên đồng thời nở rộ, hút vào Tinh Thần Chi Lực, trong cơ thể, không ngừng có âm thanh bùm bùm truyền ra, một cỗ lực lượng kinh khủng đang ở trong thân thể hắn điên cuồng trùng kích, dường như sóng biển, âm thanh hoa lạp lạp ở trong đêm tối cực kỳ rõ ràng.

Thời khắc này Tần Vấn Thiên không có rơi vào ảo mộng quá sâu, hắn chỉ là ở trong giấc mộng quan sát thân thể của mình, giờ khắc này, hắn như thấy được khiếu huyệt luân mạch, thấy được gân cốt mạch lạc trong thân thể, một thông đạo hoàn toàn mới đang điên cuồng sinh ra, trùng kích về phía toàn thân.

Một tia sáng chiếu vào trong cơ thể Tần Vấn Thiên, Tinh Thần Luân Mạch thứ bảy sinh ra, bảy Tinh Thần Luân Mạch như bảy Tinh Hà vắt ngang ở trong thân thể, tựa hồ từng cái có quỹ tích riêng, lại phảng phất như có liên hệ kỳ diệu, điểm điểm tinh quang lưu động ở trong Luân Mạch, điều này làm cho trong lòng Tần Vấn Thiên hơi có chút xúc động.

Hắn tự toái kinh mạch, tùy ý Tinh Thần Chi Lực hội tụ thành sông sinh ra Tinh Thần Luân Mạch, tựa hồ thực sự như Tinh Hà, thân thể của con người, làm sao không phải một phiến Tinh Không.

- Luân Mạch của ta thông suốt như vậy, có thể từ trong tay phát ra Thần Thông mạnh hơn, nhưng Tinh Hà lộng lẫy, Tinh Thần Chi Lực có thể đi thông bất kỳ địa phương nào, trong thân thể ta, lấy Tinh Thần Chi Lực tụ thành Thần Thông tương tự có thể phát ra từ trên chân, hoặc như lần trước, miệng phun chưởng ấn.

Tần Vấn Thiên thầm nghĩ, hắn càng ngày càng cho rằng, tu hành không dễ, vì sao không thể buông ra tư duy, tu hành theo ý nghĩ của mình.

Chính hắn từng liên lạc Thần Văn cùng Thần Thông lại với nhau, mặc dù là Công Dương Hoằng tiền bối cũng không ngờ qua; mà Công Dương Hoằng tiền bối cũng đã nói, Tinh Hồn, ở sau khi bước vào Thiên Cương cảnh, bản thân chính là một loại công kích, hiện tại cũng có thể lợi dụng đến trong Thần Thông công kích.

Võ Đạo chi lộ khó đi, nhưng con đường khó đi này, phía trước bao la vô hạn, sao không thể ngao du trong đó?

Nhất mộng tỉnh lại, đã là ban ngày, không khí sáng sớm mang theo vài phần ướt át, lộ ra vẻ hơi lạnh lẽo.

Tần Vấn Thiên mở mắt, trong tròng mắt, phong mang bạo kích mà ra, rực rỡ như Tinh Thần, phảng phất như có quang mang Tinh Thần từ trong đồng tử nở rộ, hắn chỉ cảm giác Linh Đài của mình thanh minh, thị giác rõ ràng, lỗ tai cũng càng linh mẫn, có thể nghe được gió thổi cỏ lay, đây cũng là cảnh giới mang tới biến hóa.

Mỗi mở ra một Luân Mạch, cảnh giới đề thăng, tố chất thân thể sẽ tùy theo đề thăng.

- Tinh Thạch, lại tiêu hao sạch sẽ.

Trong lòng Tần Vấn Thiên thầm kinh hãi, tu hành quá hao tư nguyên, may mắn hôm nay hắn tạm thời không cần bởi vì Tinh Thạch mà phiền não.

Hoạt động gân cốt một chút, thân thể Tần Vấn Thiên phát ra tiếng vang thanh thúy bùm bùm, đứng dậy, loại cảm giác này cực kỳ mỹ diệu, lỗ chân lông cả người thoải mái không gì sánh được.

- Ngươi cuối cùng cũng tỉnh a.

Bên cạnh có một thanh âm truyền đến, chỉ thấy Phàm Nhạc lười biếng nằm ở trong đình đài, còn buồn ngủ, tựa hồ còn chưa có tỉnh ngủ.

- Mập mạp, ngươi ngủ ở nơi này làm gì?

Thời điểm Tần Vấn Thiên tỉnh lại liền phát hiện Phàm Nhạc, không khỏi cười nói.

- Chờ ngươi, đi tham gia Quân Lâm yến.

Phàm Nhạc đứng dậy, vỗ vỗ bụi đất trên người, cực kỳ khinh bỉ trừng Tần Vấn Thiên một cái, hỗn đản này, trong mộng đạo tu hành động tĩnh lớn như vậy, còn có thể để mập mạp ngủ ngon hay không.

- Ngươi cũng đi tham gia?

Ánh mắt của Tần Vấn Thiên lộ ra một tia dị sắc, mấy ngày qua mập mạp bị Mạc Thương lão sư giám sát tu hành, hẳn tiến bộ cực kỳ lớn, hơn nữa mình cho hắn không ít Tinh Thạch tu luyện a.

Tần Vấn Thiên tinh tường, thiên phú của mập mạp không kém, tựa như Mạc Thương nói, hỗn đản này quá lười.

- Ta đi đặt cược.

Mập mạp không đếm xỉa tới nói, chờ sau khi Tần Vấn Thiên báo danh triển lộ thiên phú, Thiên Diệu Phường tất nhiên sẽ khai ra tỉ lệ bồi của Tần Vấn Thiên, khi đó hắn liền áp toàn bộ gia sản lên người gia hỏa này, loại người hoàn toàn không được xem trọng như Tần Vấn Thiên, chỉ cần có thể vọt vào chín vị trí đầu, tỉ lệ bồi cũng sẽ tương đối cao.

Nghĩ vậy, đôi mắt mập mạp nhìn Tần Vấn Thiên phóng ra sánh sáng, làm cho Tần Vấn Thiên run run, hỗn đản này lại có ý đồ xấu gì đây.

Sở Vương đài, sáng sớm đã người đông nghìn nghịt, Hoàng thành xuất động một chi quân đoàn vạn người duy trì trật tự, phong tỏa xung quanh Sở Vương đài, bất kỳ người đến đây xem, đều phải cùng Sở Vương đài bảo trì khoảng cách nhất định, không được quấy nhiễu người tham gia Quân Lâm yến.

Vùng này giống không ít khu vực của Hoàng triều, đối với người dưới Nguyên Phủ là cấm không, mà giờ khắc này ở trên thiên khung, đã có rất nhiều Yêu Thú lai vãng.

Thậm chí, phương hướng Hoàng thành, từng hàng Yêu Thú vận chuyển rượu ngon món ngon, trưng bày ở chỗ ngồi của khách quý, nhìn thân ảnh Yêu Thú che khuất bầu trời kia, nội tâm mọi người cảm thán một tiếng, đây là sự tình long trọng nhất mỗi năm của Sở Quốc a.

Quân Lâm yến, hôm nay chính là ngày khai mạc.

Hoàng thất, mời chư hầu quý tộc, quý khách bát phương.

- Người Mục gia đến, Mục gia từ trước đến nay khiêm tốn, tới ngược lại rất sớm.

Có người nhìn qua khán đài, chỉ thấy nơi đó xuất hiện một nhóm thân ảnh, Mục gia thân là gia tộc lớn ở Hoàng thành, trên khán đài tự nhiên có một chỗ ngồi.

Mục Nhu cũng xuất hiện ở trong đám người Mục gia.

- Người Âu gia cũng đến, Âu Thần ở đó, nghe nói lần này dã tâm của Âu Thần rất lớn.

Lại một nhóm người hàng lâm, chính là người Âu gia.

Căn cứ lần này Thiên Diệu Phường khai ra tỉ lệ bồi, Âu Thần vô cùng có khả năng đạt được chín vị trí đầu trong Quân Lâm yến, nói vậy Âu gia đang mài đao soàn soạt a.

- Người Diệp gia cùng Tử Quận Vương Phủ dắt tay nhau tới rồi.

- Còn có mấy người đi theo sau Diệp gia là ai, nữ nhân kia thật xinh đẹp, Diệp gia tựa hồ không có nhân vật như thế a.

- Đó là Bạch gia Bạch Thu Tuyết, từng chấn động một thời, bất quá thời điểm ngưng tụ Tinh Hồn thứ hai lại xảy ra vấn đề, tựa hồ có dấu hiệu vẫn lạc.

Có người nói, mọi người rộng mở trong sáng, nguyên lai là Thiên Ung Thành Bạch gia, năm ngoái sự tình này ở Hoàng thành dẫn phát qua oanh động không nhỏ, dù sao Tinh Hồn thứ nhất liền câu thông Võ Mệnh Tinh Thần Tam Trọng Thiên, là sáng lập một lịch sử a.

Đến Hoàng thành, Bạch Thu Tuyết lại không có quá nhiều thành tựu, Bạch gia đã dần dần bị người quên lãng, ngược lại ngày trước Tần Vấn Thiên ở Thiên Ung Thành có chút mất mặt, bây giờ trở thành nhân vật chạm tay có thể bỏng ở Hoàng thành.

- Người của các đại học viện vũ phủ đã đến.

Thời khắc này, càng ngày càng nhiều người vào bàn, đăng lâm khán đài, dẫn phát oanh động không nhỏ.

- Người Tinh Hà Công Hội đến.

- Thần Binh Các đến, lúc trước bọn họ là rất ít xuất hiện a.

- Mạc gia cũng tới.

Mọi người nhìn khán đài, chỉ thấy cảm xúc bành trướng, chư thế lực ở Hoàng thành, tề tụ Quân Lâm yến.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.